
miệng Liễu Vấn Bạch lại có vết thâm ứ máu màu tím, hình như là bị người ta đánh. Khuôn mặt mỹ nhân như ngọc lại bị thương, thật đúng là khó mà thấy được. Liễu Vấn Bạch vội che mặt, ho hai tiếng, nói: “Cái kia Cái kia… Đoàn phu nhân, có thể nói chuyện một chút hay không?”
Cầu Mộ Quân bị hắn làm cho ngạc nhiên, kinh ngạc nhìn hắn, gật gật đầu.
Nàng nhìn bốn phía, đang chuẩn bị nói đến chỗ không có người đi, không nghĩ tới Liễu Vấn Bạch nói: “Đi vào trong phòng cô đi, nơi đó mới an toàn.”
Trong phòng Nghĩ đến quan hệ của Liễu Vấn Bạch cùng Đoàn Chính Trung, cũng không có gì phải kiêng kỵ, Cầu Mộ Quân gật gật đầu, đi vào phòng nghỉ.
Vào phòng, Liễu Vấn Bạch đóng cửa lại, đặt cây quạt lên thư án, nói: “Nói cho cô vì sao ta lại bị thương.”
Nhưng đáp án của hắn lại làm cho nàng từ kỳ quái biến thành khiếp sợ: “Bị Trung Trung ca nhà cô đánh.”
Cầu Mộ Quân ngây ngẩn cả người, hồi lâu mới hỏi: “Này sao có thể, làm sao hắn có thể đánh người?”
“Cô đương nhiên không biết hắn sẽ đánh người, người ta chỉ biết chắn đao thay cô, làm sao nỡ đánh cô, nhưng ta không giống, không làm gì cũng bị hắn bắt nạt.” Liễu Vấn Bạch đáng thương nói.
“Nhưng quan hệ giữa hai người không phải rất tốt sao? Vì sao hắn lại đánh ngươi?” Cầu Mộ Quân hỏi.
“Bởi vì cô! Trọng sắc khinh bạn, thái giám chết tiệt! Uổng công ta vì hắn ăn ngưu tiên một tháng, bây giờ chỉ cần nghe đến từ ‘Ngưu’, đã thấy buồn nôn.” Liễu Vấn Bạch căm giận nói.
“Bởi vì ta?” Cầu Mộ Quân càng thấy kỳ quái.
“Đương nhiên, cô ngẫm lại, hiện tại hắn bao nhiêu tuổi?”
“Hai mươi ba, hình như sắp hai mươi tư.” Nàng không hiểu ra sao.
“Mặc kệ là hai mươi ba hay là hai mươi tư, hắn là nam nhân trẻ tuổi mới hơn hai mươi đúng không?”
Nàng gật đầu.
“Nam nhân hơn hai mươi tuổi, nam nhân hơn hai mươi tuổi mỗi ngày ăn ngưu tiên, đã có thê tử lại không thể chạm vào, mỗi ngày bất mãn, tính tình hắn có thể tốt được sao? Tính tình không tốt, có thể không ra tay sao?” Liễu Vấn Bạch nói.
“Ngươi Ngươi nói cái gì vậy!” Cầu Mộ Quân đỏ mặt, cúi đầu, quay mặt đi. Nhìn nàng như vậy, Liễu Vấn Bạch đắc ý, lúc này mới nghiêm túc nói:“Được rồi, được rồi, bây giờ ta nói thật.”
Cầu Mộ Quân nghĩ ngợi, vẫn lựa chọn tin tưởng hắn, quay đầu lại.
Hắn nói:“Cô đang trách hắn chuyện hắn kéo cô đi gặp quan?” Nàng cúi đầu, không đáp.
“Ta biết, nhất định cô cảm thấy hắn không nên nhục nhã cô trước mặt nhiều người như vậy, hơn nữa cho dù hắn muốn lợi dụng cô, hắn cũng có thể nói trước cho cô, cô cũng không phải không hiểu chuyện, cũng không phải không muốn giúp hắn, vì sao hắn còn làm như vậy với cô, đúng không?”
Cầu Mộ Quân vẫn không nói lời nào.
Liễu Vấn Bạch nói:“Thật ra sự thật là, chuyện này cũng không phải hắn cố ý. Hoặc nên nói, cô cho rằng đại phu kia thật sự chẩn sai sao? Còn nữa, Đoàn Chính Trung thật sự sẽ vô duyên vô cớ tìm đại phu đến, bảo đại phu kia nói cô mang thai, còn đem việc này tới cho quan phủ giải quyết?”
“Không phải là đại phu chẩn sai sao?” Cầu Mộ Quân nghi hoặc nói. Nàng quả thật không mang thai, uống thuốc rồi, bây giờ cái gì cũng tốt.
Liễu Vấn Bạch gật đầu nói: “Đoàn Chính Trung không biết đại phu kia là ai, nhưng hắn biết, quản gia Đoàn phủ sẽ không tùy tiện mời bừa một đại phu không dùng được từ trên đường đến, cũng biết, chỉ cần biết một chút y thuật, cũng sẽ không chẩn sai mạch tượng cơ bản như hỉ mạch, huống chi, còn xem hai lần.
Cầu Mộ Quân không thể tin được nói: “Ngươi muốn nói là đại phu kia cố ý nói ta mang thai?”
Liễu Vấn Bạch nói: “Đoàn Chính Trung chính là đoán được điểm ấy, cho nên mới đoán được những cái khác.”
“Đại phu là có người sai khiến. Người nọ có lẽ đã hoài nghi hắn là thái giám giả, lại muốn do thám quan hệ thực sự của vợ chồng các ngươi. Cho nên sai đại phu đến, nói cô có thai. Cô nghĩ xem, nếu Đoàn Chính Trung không chuẩn bị trước, không ăn thuốc khống chế sinh dục, hắn sẽ thế nào?” Cầu Mộ Quân còn ở trong phòng rối rắm không biết làm thế nào để vừa không mất mặt, vừa có thể chuyển về, Linh Lan vội vội vàng vàng chạy tới.
"Phu nhân, không biết xảy ra chuyện gì, lão gia mang theo rất nhiều binh lính cầm đao vào trong phủ rồi!"
Cầu Mộ Quân ngẩn người, nói: "Ngươi không nhìn lầm chứ? Quả thật là lão gia mang theo người vào trong phủ sao?"
Linh Lan vội gật đầu nói: "Nô tì thấy rõ ràng, lão gia đi phía trước, bên cạnh hình như còn có hai người."
Cầu Mộ Quân ném quyển sách trên tay, vội vàng chạy ra cửa.
Mới đi vài bước, đã thấy một đại đội người đi vào trong viện khiến nàng kinh ngạc, đến gần một chút, quả nhiên là Đoàn Chính Trung, nhưng bên cạnh hắn lại là Thích Tĩnh cùng Thích Sóc Ly. Sao hắn lại đi cùng hai người kia?
Chỉ thấy đại đội vẫn đi tiếp, cuối cùng đứng trước cửa Oanh Thanh Trì
Suy nghĩ một lát, nàng cũng đi tới.
Thích Tĩnh ngẩng đầu nhìn thấy mấy chữ "Oanh Thanh Trì", nói: "Ai nha, thật đúng là ở phủ Đoàn tổng quản, xem giấc mơ đó quả nhiên là gặp được tiên nhân chỉ điểm, vì long thể của Hoàng thượng, nhất định phải kiểm tra cho kĩ." Nói xong, hắn quay đầu nói: "Đoàn tổng quản, lát nữa phải đập bể, ngươi tính kĩ m