
cảo.
Quần chúng bày tỏ áp lực rất lớn.
Phụ nữ có thai vẫn nên có tự giác của một phụ nữ có thai có đúng không?
Nhưng tự giác của một phụ nữ có thai nào đó từ trước đến giờ tuyệt đối không
thể tha thứ được. Cô là một phụ nữ với cái bụng to tướng đứng bên cạnh
cái thớt, hai tay không ngừng bận rộn khiến tiểu Trương và tiểu Trần
nhìn thấy cũng phải trợn mắt há mồm.
“Hai người đi xem ti vi đi, đừng quấy rầy tôi… Đêm Ba mươi nào tôi cũng làm
sủi cảo đến mức sắp biến thành người thích ngược đãi. Nếu hai người
không để cho tôi làm, tôi sẽ cảm thấy rất suy sụp.
Cái này là cần phải học bao nhiêu năm mới làm được sủi cảo, không biết có muốn đồng cảm một chút không?
Diệp Vũ như đang nhớ lại những năm trước đó: “Thái hậu nhà tôi với lão đầu
nhà tôi đã đào tạo tôi như vậy, đêm ba mươi họ còn không muốn ăn cơm với tôi, lấy đâu ra thời gian ăn sủi cảo mừng năm mới.”
“…”
Vẫn là nên đồng cảm với ba Diệp mẹ Diệp một chút, mặc dù họ là tự làm tự chịu.
Chờ tiếng chuông báo hiệu năm mới vang lên, Diệp Vũ chưa kịp nói chúc mừng
năm mới với nhân dân cả nước, điện thoại đã vang lên. Điện thoại vang
lên không phải là quan trọng, quan trọng là điện thoại chúc mừng năm mới của Trung tá nào đó tới, cả nhà đều coi thường ý nguyện mãnh liệt muốn
xem tiết mục múa hát đầu năm, đẩy cô đi nghe điện thoại.
Một phụ nữ bụng lớn cầm điện thoại lên, ánh mắt Diệp Vũ vẫn đang nhìn chằm
chằm chiếc tivi đằng trước, mặc dù tiết phục này vẫn sẽ được phát đi
phát lại nhiều lần trong tháng Giêng, nhưng giờ này là truyền hình trực
tiếp, phải có bầu không khí náo tưng bừng như vậy có hiểu không?
“Bà xã, chúc mừng năm mới.”
“Chúc mừng năm mới.”
“Bà xã, em sao vậy, tâm trạng không tốt sao?” Trung tá nào đó dường như rất nhạy cảm.
“Em đang muốn hòa vào niềm sung sướng với nhân dân cả nước, anh gọi điện
tới, từ chỗ không khí vui vẻ náo nhiệt trở thành đơn độc ôm điện thoại
chỉ có thể đứng xa xem, tâm trạng còn có thể tốt sao?”
“Bà xã, anh lại sai rồi.” Trung tá nào đó không do dự nhận sai.
“không sao, năm mới quan trọng hơn cho nên em tha thứ cho anh.”
“Ba mẹ đều khỏe chứ?”
“Khỏe, đang xem ti vi với ông ngoại đấy.”
“Giúp anh chuyển lời chúc mừng năm mới với ba mẹ.”
Diệp Vũ lập tức làm theo, “Ba, mẹ, ông ngoại, Tiêu Triệt gửi lời chúc mừng năm mới.”
“Được.” Tiểu gia gia thay mặt cả nhà lên tiếng, “Chúng ta đều khỏe, cháu tranh thủ thời gian nói chuyện với nó đi.”
“Aii.” Diệp Vũ nghe lệnh thủ trưởng, lại dán tai vào điện thoại, “Còn có việc gì không?”
“Bà xã, em không thể như vậy, thái độ em quá lạnh nhạt, không nhiệt tình chút nào.”
“Ông xã, chúc mừng năm mới. Ở đơn vị anh phải chăm sóc bản thân thật tốt, mẹ con em ở nhà đều mạnh khỏe, không cần phải lo lắng. Anh gánh vác trên
vai trọng trách bảo vệ quốc gia, em gánh vác gia đình, huân chương của
anh đưa về cho em, vinh dự cho anh. Mặc dù anh đã cống nộp thẻ tiền
lương, nhưng nghe nói anh còn có tài khoản mật, có thể tịch thu đưa em
luôn không?”
“…” Xem ra là rõ ràng có lòng nhiệt tình tài lớn với tài khoản mật, Trung tá nào đó nội thương tùm lum.
“Anh xem, nói đến tiền sẽ tổn thương đến tình cảm, nói tình cảm sẽ tổn
thương đến tiền. Vì không muốn tổn thương tiền, cho nên em không đề cập
đến tình cảm.”
“Bà xã à…” Qua năm mới anh cũng không dễ gì mới gọi được điện thoại đường
dài cho em, mà anh có thể nghèo như vậy không? Có thể không?
“Sang năm mới có gì không?” (mình không hỉu câu này lắm. hứt)
“Không.”
“Năm nay không về chúc tết Thái hậu và lão đầu được, thật là không thoải
mái.” Bây giờ cũng đã nhiều tháng, không nói đến việc trưởng bối bên này không yên tâm, chính cô cũng không dám liều lĩnh đi.
“Bà xã, vất vả cho em rồi.”
“Em không vất vả, mặc dù không phải em vì nhân dân phục vụ.”
“Anh sẽ tranh thủ thời gian em nghỉ sinh xin nghỉ phép.”
“Được, em sẽ cố gắng phối hợp với anh nghỉ phép, nhưng mấy tên tiểu tử trong bụng chưa chắc đã phối hợp.”
“Các chiến hữu của anh gửi lời hỏi thăm đến em.” Tiêu Triệt mở loa ngoài.
“Chị dâu chúc mừng năm mới.” Đầu dây bên kia vang lên tiếng khá hùng vĩ.
“Chúc mừng năm mới, chúc anh em còn độc thân năm mới có vợ để ôm, anh em đã
kết hôn thì gia đình hòa thuận. Cuối cùng, hi vọng mọi người vì Tổ quốc, vì nhân dân, vì người nhà nhớ giữ gìn sức khỏe.” Diệp Vũ bùng nổ tuôn
một tràng dài không thở gấp.
“Tiểu Tiêu tử, nhanh lên, đừng có chiếm lấy điện thoại không buông, để các
đồng chí phía sau còn gọi nữa.” Vừa chúc xong, cô liền nói với ông xã
mình.
Đồng chí Trung tá nào đó nhanh chóng cúp điện thoại.
“Tiểu Tiêu tử, lại bị vợ của cậu đùa giỡn sao?”
“Tôi rất vui lòng bị bà xã mình đùa giỡn, người không có ai đùa giỡn như anh mới phải ước ao ghen tị.”
“Tiểu tử cậu muốn bị huấn luyện có phải không.”
“Tới đây, sợ anh sao?”
“Được, có gan thì hôm này đừng trách.”
“Để xem ai trách ai.”
“…”
Trong lúc mấy người kề vai sát cánh muốn đi đấu đấu đá đá, báo động căn cứ
đột nhiên vang lên, tất cả mọi người trở lại vẻ nghiêm túc như lúc đầu
chạy bộ về hàng.
Năm mới năm nay Tiếu gia vô cùng náo nhiệt.
Chờ đến hết rằm,