Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323190

Bình chọn: 7.00/10/319 lượt.

, Bạch Tinh Oánh vô cùng cảm động.

Diệp Vũ lập tức thanh minh, “Tớ có chụp ảnh cưới.’’

Bạch Tinh Oánh kiên nhẫn giảng giải: “Biến, chị nói là lúc bước trên thảm đỏ.”

Diệp Vũ quyết định không trêu chọc giấc mộng hão huyền trong lòng cọp mẹ, nếu chọc phải lông nó, thực sự không đền bù được.

Bởi vì tình hình cô dâu khá đặc biệt, cho nên du lịch trăng mật tạm thời bị gác lại.

Diệp Vũ ngỏ ý đối với chuyện lần này, “Rốt cuộc trong lòng chị rất căng thẳng.”

“TMD, là trái tim cậu đen tối.”

“Ha ha, dù sao trong lòng chị cũng rất thoải mái.” Diệp Vũ ra vẻ ‘chị tự

hào chị hèn hạ’ thật sự rất đáng đánh đòn khiến cô dâu bên cạnh cũng cảm thấy rất ngứa tay.

Vì vậy, trong tiệc vui hôn lễ, xuất hiện cảnh tượng rối loạn, không cần phải quá kinh ngạc.

Chú rể có chút mơ hồ…

Vừa là bạn vừa là chồng của bạn, Lý Hạo bình tĩnh vỗ vai đồng nghiệp, “Về

sau anh cũng sẽ quen thuộc lúc các cô ấy không biết điều như vậy.”

Trần Bằng Phi kiêm bạn trai lâu năm đến nay vẫn chưa từng là chính thức vỗ

trán nhìn lên trần nhà, “Trước đó vài ngày Diệp Vũ còn đang ở cữ, nên

anh không thể biết qua lực sát thương của bốn người bọn họ lúc đi cùng

nhau, bây giờ anh mới bắt đầu thích ứng thôi.”

Chú rể mới, “….” Sao anh có cảm giác nóng mặt như vậy nhỉ?

“Anh đừng có như vậy, nghe nói anh có thể ôm mỹ nhân về, Diệp Vũ cũng được

coi như là quân sư quạt mo.” Trần Bằng Phi cảm thấy hắn đang giả bộ.

Lý Hạo bổ sung thêm, “Diệp Vũ là lãnh tụ tinh thần của bọn họ, họ có thể

không cần bạn trai và chồng, nhưng chắc chắn họ Diệp Vũ. Chúc mừng anh

về sau gia nhập hàng ngũ tranh thủ tình cảm.” Anh đã ghen tị với tình

cảm gắn bó lâu năm của các cô từ lâu rồi.

Trần Bằng Phi cảm giác như mình là người có quyền lên tiếng nhất, ”Anh đây

từ lúc học đại học đã cùng tham gia cùng một chỗ với họ, lấy kinh nghiệm từng trải của tôi nói cho anh biết, ngàn vạn lần đừng nghĩ tới chuyện

cách ly họ, hậu quả rất nghiêm trọng.”

Chú rể, “…” Máu trên mặt hình như ngày càng nhiều?

“Này, các cậu cũng không khác gì tớ, mặc dù chị đã là phụ nữ đã sinh, nhưng

chị vẫn đang trong giai đoạn cho con bú, đánh phụ nữ đang trong giai

đoạn cho con bú là có tội.”

“Cậu đừng hòng lừa gạt bọn chị, đó là đối với luật hôn nhân gia đình, bọn

chị không phải là Trung tá nào đó, không bị vợ quản.” Vương Thiến rất

phẫn nộ nói.

“Mọi người đều thiếu kiến thức pháp luật, lần này cũng thông minh đấy.”

“Mẹ kiếp, chị giết không chết cô nhưng chị đây quang minh chính đại khinh thường cô.”

“Các cậu thiếu kiến thức pháp luật nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng thay

đổi.” Một quân tẩu nào đó chết cũng không hối cải, thẳng bước trên con

đường đen tối.

“…”

“A, cậu hiểu được ‘luật hôn nhân’ như vậy có phải là muốn cho mấy kẻ đáng

thương như bọn tớ một danh phận rồi hả? Cám ơn trời đất, đúng là ông

trời có mắt, người phụ nữ lớn tuổi nhất trong số chúng ta rốt cuộc cũng

ra khỏi hàng ngũ hàng tồn kho…”

Trần Bằng Phi đang vây xem bỗng sáng mắt lên, không nhịn được xoa xoa hai tay, rốt cuộc mùa xuân rực rỡ cũng đến với anh rồi?

Mặc dù hôn nhân là nấm mồ tình yêu, nhưng nếu không có tình yêu con người sẽ không có chỗ chôn xác!

Thân phận bạn trai này thật sự không được an toàn, những kẻ cầm cuốc chờ đào góc tường có thể xếp hàng không đếm xuể.

“Chị Diệp.”

Bốn người đang đùa giỡn bỗng dừng lại, mắt đều tập trung vào nơi có tiếng nói.

Oa má ơi, một tiểu chính thái**.

Cơ thể nhỏ nhắn, khuôn mặt nhỏ bé.

Phụ nữ lang sói Vương Thiến lập tức sôi máu.

Trần Bằng Phi trực tiếp che hai mắt, không tiếng động kêu rên: đặc biệt sao, tiểu chính thái không thể hãm hại nổi có biết không?

“Em trai Nhị đại, sao em lại ở đây?” từ trước đến giờ Diệp Vũ đều thích gọi Hứa Gia Huy là em trai Nhị đại, mà em trai Hứa cũng đồng ý tên gọi hài

hước này, cho nên cũng không kêu gào luôn.

“Em đi với người nhà tới tham gia tiệc mừng của người thân, đi nhầm tầng, không ngờ gặp được chị.”

Vương Thiến sáng mắt: “Em trai, tới được đây chính là duyên phận, ở lại đây

ăn với chúng tôi, lát nữa để chị Diệp đưa em về là xong.”

“Trông cậu giống mụ Phù thùy dụ dỗ Bạch Tuyết ăn quả táo độc, cầm một quả táo

thì có thể lừa người sao? Đạo đức lắm nhỉ?” Diệp Vũ làm cho bạn học mất

mặt.

Trình Lam cười hì hì hỏi Nhị đại: “Em trai, sao lại đồng ý gọi Diệp Vũ nhà

chúng tôi là chị, cô ấy cũng không phải là người tốt.”

Vương Thiến gật đầu: “Đúng vậy, em trai, em trẻ người non dạ có lẽ đã lên

phải thuyền giặc rồi, chẳng qua là, đừng sợ, chị sẽ bảo vệ em.”

“Các chị thật xinh đẹp.” mồm miệng Hứa Nhị đại nào đó vô cùng ngọt.

Tiểu chính thái bán cái gì đáng xấu hổ nhất!

Diệp Vũ tỏ ý cô không biết đứa nhỏ này, bây giờ đứa nhỏ này hoàn toàn kém xa so với lúc gặp ở trại huấn luyện quân nhân gia đình.

Trần Bằng Phi úp mặt vào vai Lý Hạo, dùng giọng nói căm thù đến tận xương

tủy nói: “Kẻ anh hận nhất chính là tiểu chính thái, vì bọn họ anh vẫn

không thể có một thân phận hợp pháp.”

Lý Hạo nhạt nhẽo an ủi hắn, “Bình tĩnh.”

“Bĩnh tĩnh con khỉ mốc, đổi lại là cậu cậu có thể bình tĩnh được không?” Anh

còn chưa có chết đâu,


Old school Easter eggs.