Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323183

Bình chọn: 8.00/10/318 lượt.

tụ tập của màu xanh quân

đội sao? Tại sao lúc cho cậu có cơ hội đi ngắm cảnh một lần lại trở nên

rụt rè như vậy.”

Vương Thiến hừ một tiếng, “Chị luôn giữ vững lập trường cảnh giác đối với anh em quân đội.”

“Cũng không biết ai đó ngày nào cũng la hét bộ đội là căn cứ lớn, mọi người

đều sở hữu múi cơ đẹp, cảnh giác đâu ra?” Diệp Vũ rất khinh thường cô

bạn.

“Cậu cũng biết lý tưởng và thực tế luôn khác biệt nhau mà.”

“Xì, đó là do cậu sợ mà thôi.”

“TMD, tớ còn chưa chê cậu ở cữ dáng người mập mạp, cậu còn dám khinh thường đường cong lả lướt của tớ sao?”

Diệp Vũ lập tức xông tới, “Nói cái gì, chị mập mạp sao, không phải chỉ là đầy đặn thôi sao?”

Bạch Tinh Oánh đứng bên châm chọc, “Nhìn không giống đầy đặn một chút nào,

quả nhiên, sinh con là kẻ thù lớn nhất đối với vóc dáng phụ nữ.”

Diệp Vũ ngẩng cao đầu nói: “Biết các cậu ghen tị, chị không chấp nhặt với các cậu, Trình Lam đâu?”

“Không phải đang nghỉ ngơi trong phòng cô dâu sao?”

“Tinh Oánh thì tớ hiểu, nhưng sao Vương Thiến cậu chưa lấy chồng còn dám nhởn nhơ ở bên ngoài như vậy hả? Cô ấy không phải là phù dâu sao?”

Vương Thiến lập tức trợn mắt giận dữ nhìn cô, “Cậu bị phân liệt à, không phải chỉ vì tớ muốn biểu hiện tình yêu của chị với em, muốn nhìn mấy nhóc

đẹp trai nên mới chạy tới bên cạnh hai người đã lập gia đình như hai

người để tham gia giúp vui à.”

“TMD, muốn đánh.” Bạch Tinh Oánh và Diệp Vũ cùng ra tay.

“Phụ nữ đã lập gia đình thì sao? Bây giờ cậu cũng đã là phụ nữ lớn tuổi rồi, cậu như vậy không cảm thấy có lỗi với Đảng, có lỗi với nhân dân sao?”

Vương Thiến giãy đành đạch, “Chị chỉ lớn tuổi hơn thiếu nữ một chút, cũng rất kiên cường hơn Trình Lam mới lập gia đình chút thôi.”

“Cậu muốn chú rể xử lý cậu sao?” Bạch Tinh Oánh đánh cô ấy, rồi nói.

Vương Thiến vừa hoạt động cánh tay bị đau của mình, vừa châm chọc, “Chị vẫn

cảm thấy bản thân đúng là bị Diệp Vũ tẩy não rồi, chủ ý tổn hại nhất

định không phải là người nọ nghĩ ra.”

Diệp Vũ lập tức thanh minh cho bản thân, “Vừa nhìn cậu đã không trong sáng

gì, dù gì đi chăng nữa người ta cũng là một tổng giám đốc có được không, nghiêm túc mà nói, cậu nói hắn không phúc hắc không quỷ quái thật không thể tin, chuyện ép cưới như vậy cậu nói còn có thể suy một ra ba.”

Bạch Tinh Oánh tưởng thật, “Bản thân lão Nhị tôi cũng bị người khác chơi đểu, có quyền ngôn luận.”

Bạn bè thì sao, lúc phỉ nhổ bạn tuyệt đối là phải tăng thêm lực để bạn chết mới thôi, có phải không?

“TMD!”

“Làm mẹ rồi nên chú ý một chút, đừng làm tấm gương xấu cho mấy đứa nhỏ.”

“Chị vẫn xứng đáng là một tấm gương tốt, lo lắng vô ích rồi.”

“Không phải đời này cậu hận nhất chính là tấm gương sao?”

“Có hận thì tớ cũng đã làm tấm gương nhiều năm như vậy, đã vô cảm từ lâu.”

Vương Thiến còn muốn tán dóc với mọi người một chút, kết quả là một người

trong đoàn phù dâu đến tìm cô, chỉ có thể tức giận rời đi.

Bên này, Bạch Tinh Oánh ôm vai bạn học tìm một chỗ ngồi.

“Sao rồi, cảm giác làm mẹ thế nào?”

“Mệt muốn chết.” Diệp Vũ dựa người ra phía sau, có chút mệt mỏi nói.

“Trông cậu dường như rất khổ sở, thế nào?”

“Tớ sinh bốn, chỉ bú sữa cũng đã là một công trình lớn, buổi tối bọn chúng

làm ầm ĩ đến mức tớ không có thời gian để ngủ, có thể không cực khổ

sao?”

“Cho nên cậu rất khoan dung.”

“Chị chỉ sinh một lần.”

“TMD, đừng có khoe khoang, chị sẽ phun máu vào mặt đấy.”

“Khoe khoang cọng lông, đây là giáo dục xương máu có biết không? Sinh đôi là phương án lý tưởng nhất.”

“Biến, còn dám khoe khoang, không phải chỉ có thai bốn thôi sao?” Bạch Tinh

Oánh hừ hừ, sau đó không nhịn được nghiến răng nghiến lợi, “Thậm chí còn gạt cả bọn tớ.”

“Đó là chị khiêm tốn, hiểu không?”

“Dám nói không phải là sợ bọn tớ vây xem sao?”

“Không dám.”

“Cũng rất biết điều.”

“Có phải là Trung tá nhà cậu bị thương không?” Bạch Tinh Oánh đột nhiên hỏi.

Diệp Vũ cười cười, “Không hổ danh là Bạch Cốt Tinh.”

“Cậu ở bệnh viện nửa tháng, chắc chắn không phải là nhẹ, tớ còn không biết cậu ghét nhất là bệnh viện sao?”

“Trong họa có phúc, ít nhất được nhìn thấy bọn nhỏ ra đời, cũng coi như không tệ.”

“Đây chính là quân tẩu.” Bạch Tinh Oánh cảm thán không ngớt.

“Tớ vĩ đại chứ?”

“Đắc ý.”

“Nên đắc ý vẫn nên đắc ý.”

“Chờ đến lúc có thể dẫn mấy tên nhóc ra ngoài, cậu phải dẫn đến chỗ bọn tớ

trước, nếu không bao lì xì trong tay đều cũng mốc meo.”

“Tớ không ngại lấy giùm bọn nhỏ đâu.”

“Lợi cho cậu quá.”

“Suy nghĩ một chút cũng không phạm pháp.”

“…”

Hai người trò chuyện vui vẻ, cho đến lúc âm nhạc vang lên, hôn lễ chính thức bắt đầu.

Đây là lần thứ hai tham gia hôn lễ bạn học, Diệp Vũ vẫn rất cảm động.

Bạch Tinh Oánh cũng cảm động, đưa tay vỗ vỗ cô, “Cậu thật sự không có ý định tổ chức hôn lễ để kỷ niệm sao?”

Diệp Vũ nhún vai, “Nói sau.”

“Quân tẩu thật sự không dễ dàng.”

“Gặp được vận may như tớ không nhiều lắm.”

“Ai nói không có.” Lúc đầu họ biết cô được gả cho một người gia cảnh lớn ai cũng kinh sợ, đến mức như chim trúng đạn vậy.

Diệp Vũ ha ha cười.

“Thời khắc phụ nữ mặc áo cưới là thời khắc đẹp nhất.” Nhìn bạn tốt đi qua thảm đỏ