
là đáng yêu!
Hàn Mai trừng mắt liếc anh, nói, “Không phải bảo có người đến đón em sao? Thế nào anh lại tới?”
“Anh sợ người khác không nhận ra em. Hơn nữa anh lo lắng có người lại say xe…”
Triệu Kiến Quốc sẽ không nói cho Hàn Mai biết còn có một nguyên nữa quan
trọng hơn cả, chính là anh lo lắng cô giống lần trước, ở trong xe vừa
cười vừa nói cùng người đàn ông khác. Vợ anh muốn cười cũng chỉ có thể
cười với mình anh.
Hàn Mai nghe nửa câu đầu đã cảm thấy kỳ quái,
lần trước tới bộ đội thì binh sĩ toàn liên đội đều đã gặp cô, đúng ra là cô không biết được mấy người mới phải. Nếu thực là sợ không nhận ra
người đến đón, anh phái người quen thuộc chẳng phải là được sao? Nhưng
khi nghe đến nửa câu sau, Hàn Mai vẫn cảm thấy thật ấm áp.
“Được rồi, anh để xe ở đâu? Chúng ta đi nhanh chút đi!”
“Ngay bên ngoài cửa thôi.”
Triệu Kiến Quốc dễ dàng nhấc hành lý trên mặt đất lên, dắt tay Hàn Mai đi ra cửa.
Phụ trách lái xe là một tân binh, lần trước Hàn Mai đã gặp qua rồi nhưng
lại không nhớ ra tên là gì. Dọc theo đường đi, hai người cũng không nói
chuyện, Hàn Mai biết người đàn ông này lại bắt đầu bày ra mặt tượng,
ngồi ở ghế sau xe không nhúc nhích, tay gắt gao nắm chặt tay cô không
thả ra.
Xe lái thẳng tới phía dưới khu nhà sáu tầng. Triệu Kiến
Quốc xin một phòng ở lầu bốn, mùa đông không quá ẩm ướt, mùa hè cũng
không quá nóng, Hàn Mai rất hài lòng. Cả khu có tất cả năm tòa nhà, tòa
nhà Hàn Mai ở là tòa nhà đầu tiên, gần sân huấn luyện nhất, bình thường
đứng trong phòng bếp, nhìn qua cửa sổ cũng có thể thấy binh sĩ đang thao luyện dưới sân, có điều như vậy buổi sáng không thể ngủ nướng được rồi.
Tổng cộng có hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp nhỏ, phòng tắm
bên cạnh cửa phòng bếp. Điều khiến Hàn Mai vui mừng chính là nhà vệ sinh ở đây là xả nước đấy! Nhà vệ sinh ở nông thôn đều đặt ngoài trời, dưới
mặt đất chôn một cái thùng gỗ thật lớn, phía trên trải mấy khối gỗ để
đạp chân lên. Khá hơn một chút thì đào một cái hố thay vì thùng gỗ, trên vách hố xoa xi măng nhưng bên trên cũng là đặt mấy khối gỗ. Đợi đến khi tích lượng nhiều rồi, nhấc khối gỗ bên trên lên, đem vật bên trong ra
bón cây. Trước kia Hàn Mai ghét nhất là đi vệ sinh, vừa lắm muỗi vừa
nặng mùi. Đêm mùa đông muốn đi tiểu cũng ngại vừa thối vừa lạnh, đến lúc trở lại trong chăn cả người cũng đã muốn đóng băng rồi. Hàn Mai cứ nghĩ phòng ở trong bộ đội, mỗi tầng sẽ có một nhà vệ sinh công cộng, thật
không nghĩ tới bây giờ không cần chen lấn ở nhà vệ sinh công cộng nữa,
thật sự là quá tốt!
Đồ đạc trong nhà, Triệu Kiến Quốc đã mua
xong. Thời này, bàn, tủ treo quần áo… căn bản là cùng một dạng, không có kiểu dáng nào đẹp mắt, cho nên lần trước Triệu Kiến Quốc gửi thư về hỏi Hàn Mai đồ trong nhà chờ cô đến rồi mua hay là để anh mua trước, Hàn
Mai liền để cho anh đi chọn. Chỉ cần màu sắc nhìn qua thấy thoải mái là
được.
Bởi vì phòng bếp quá nhỏ, không đặt vừa bàn nên trong phòng khách bày một bàn tròn nhỏ để ăn cơm, , bên cạnh còn có một bàn trà
nhỏ.
Đi vào phòng ngủ, đập vào mắt Hàn Mai là chiếc giường lớn,
nhìn có bao nhiêu thoải mái thì có bấy nhiêu. Hàn Mai nghĩ thầm, người
này ở trên giường thật đúng là sẽ không bạc đãi bản thân! Cô vừa mới
quay đầu lại, đã nhìn thấy Triệu Kiến Quốc đứng sau lưng yên lặng nhìn
mình, trong mắt anh dục vọng biểu lộ không thể nghi ngờ. Hàn Mai bị sợ
lui một bước về phía sau, cô ngồi tàu hai ngày, mặc dù đã mua vé giường
nằm nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi, lúc này làm sao cô đối phó được với con
sói đói bụng lâu ngày! Không lùi thì may, vừa lùi một bước Hàn Mai liền
bị vấp, mạnh mẽ ngã thẳng xuống giường. Triệu Kiến Quốc chớp đúng thời
cơ, lập tức nằm đè lên.
“Anh… Anh mau dậy đi! Phòng còn chưa dọn dẹp xong đâu…”
“Không gấp, lát nữa dọn tiếp cũng không muộn, em trước tiên chính là dọn dẹp anh đi!” Nói xong liền đụng đụng mặt Hàn Mai.
Hàn Mai dĩ nhiên biết ý anh là gì, nhất thời hai gò má đỏ bừng. Hai tay
chống đỡ lồng ngực Triệu Kiến Quốc, dùng sức muốn đẩy anh ra.
Triệu Kiến Quốc tất nhiên không để cho cô được như ý, anh nâng cơ thể ép sát
vào người Hàn Mai, chỉ dùng tay trái đã đem hai cánh tay không nghe lời
của Hàn Mai vững vàng đặt trên đầu cô. Tay phải bắt đầu cởi cúc áo Hàn
Mai, miệng cũng không nhàn rỗi, nhẹ nhàng gặm cắn cổ trắng mịn non mềm.
Hai tay Hàn Mai bị nắm, thân thể lại bị anh đè ép, không nhúc nhích được, chỉ có thể hơi mở miệng nói.
“Cửa… Cửa hình như chưa đóng….”
“Không sao, đối diện là nhà của vợ chồng đội trưởng, bọn họ biết hôm nay em
đến, sẽ không tới cửa quấy rầy.” Hừ, muốn tới đây phá hư anh sao? Xem
hắn có lá gan đấy không?
Khóe miệng Hàn Mai chợt kéo, hai người làm gì chẳng lẽ mọi người trong bộ đội đều biết sao?
“Ừm.. Anh không cần đi huấn luyện à?”
“Trước huấn luyện xong em, mới đi huấn luyện mấy tên kia, không ảnh hưởng!”
…………….
Hàn Mai hết ý kiến.
Triệu Kiến Quốc thấy vợ vẫn đang rối rắm, rõ ràng không tập trung, đây rõ
ràng là vũ nhục năng lực của anh. Tốc độ tay liền nhanh hơn, trong chốc
lát, trên người cả hai đều trống tr