
g làm người khổ sở." Phạm
Đế Tư thở dài."Cháu đây sao làm là vì tốt cho Thiên Thiên, người có thể
thông cảm cho con chứ?"
Khâu tổng quản ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng nội tâm cũng là ba đào mãnh liệt.
Ông thế nào cũng không nghĩ ra, thiếu gia luôn luôn nể trọng Trí Đạc lại
đem hắn khai trừ, con trai không bao giờ là tổng quản của Phạm gia nữa
rồi, ông không dám nghĩ về sau sẽ biến thành hình dáng gì.
Trí
Đạc từ nhỏ liền đối với thiếu gia nói gì nghe nấy, khi còn bé liền lấy
thiếu gia tay trái tay phải làm trở thành mục tiêu không thể thiếu, hắn
liều mạng học tập, thật vất vả học có thành tích, nhưng bởi vì tình yêu
cùng biểu tiểu thư mà số mạng gặp phải đuổi việc .
"Thiếu gia đã hạ quyết định, không nên nói qua tôi."
"Cháu đây là tôn trọng ngài, Khâu thúc, cháu vẫn đem ngài là trưởng bối mà
kính trọng." Cha mẹ hắn khi hắn còn rất nhỏ đã qua đời rồi, hắn từ nhỏ
liền theo gia gia cùng Khâu thúc sống cùng nhau, lớn lên.
Ở đáy mắt hắn, Khâu tổng quản không chỉ là quản gia mà thôi, sự hiện hữu của hắn tựa như một dạng phụ thân.
Đáng tiếc a! Khâu tổng quản vẫn kiên trì một bộ truyền thống kia, mặc cho
hắn nói toạc miệng cũng không dùng, hai người phụ tử bọn họ cũng một
dạng, đối với tất cả yêu cầu của hắn nói gì nghe nấy, lại cứ đối với
thân phận này chết tâm lưu ý.
"Thiếu gia đây là muốn tôi chết."
"Khâu thúc, ngài vẫn là như cũ." Phạm Đế Tư lắc đầu bật cười."Khi Trí Đạc trở về, xin ngài chớ trách móc cậu ấy nặng nề."
"Vâng" Khâu tổng quản cung kính trả lời.
"Về sau trong nhà còn phải dựa vào ngài, Khâu thúc." Phạm Đế Tư hơi áy náy cười.
"Đây là việc tôi phải làm." Khâu tổng quản vẫn trả lời đâu ra đấy.
"Oh, đúng rồi, Khâu thúc, cháu thiếu chút nữa đã quên nói cho người biết một chuyện." Phạm Đế Tư như nghĩ đến cái gì đột nhiên mở miệng."Cháu giải
trừ chức vụ tổng quản của Trí Đạc, lại cho hắn một cái công việc khác."
"Công việc? !" Khâu tổng quản kinh ngạc mà trợn to mắt, hắn không nghĩ tới
thiếu gia còn thay Trí Đạc an bài công việc, này làm người bất ngờ .
"Đúng vậy, mới làm việc chức danh là . . . . ." Phạm Đế Tư lần nữa nâng lên môi cười."Phụ tá đặc biệt cho cháu."
Khâu tổng quản nghe vậy sửng sốt. Này. . . . . ."
"Từ hôm nay trở đi, hắn không phải là tổng quản nhỏ của Phạm gia, cũng
không giúp cháu xử lý công sự lẻ tẻ nữa, hắn ở công ty phải có một gian
phòng làm việc riêng, tất cả quyết sách (quyết định sách lược) hắn cũng
trực tiếp hướng cháu phụ trách, hơn nữa hắn mỗi đàm thành một món Case,
con cũng cho hắn rút ra lời là năm phần trăm." Phạm Đế Tư nói xong cao
hứng. "Theo năng lực của Trí Đạc, con muốn hắn nhanh có thể một mình đảm đương một phía, hơn nữa sau khi hắn thu vào, con muốn để cho Thiên
Thiên qua cuộc sống giàu có không phải là việc khó, Khâu thúc, người có
thể lĩnh hội đi? Con để cho Trí Đạc vào công ty là vì tương lai Thiên
Thiên mà suy nghĩ."
Mới là lạ, thật ra thì hắn đã sớm muốn đem
Trí Đạc lừa gạt đến công ty giúp hắn, đây bất quá là cái cơ hội mà thôi, hơn nữa hắn còn lập tức cùng Trí Đạc ký hợp đồng, để ngừa cô cô, dượng
nham hiểm cướp người.
Bất quá, coi như bọn họ tới giành, Trí Đạc cũng vẫn là người của hắn, ha ha ha!
"Thiếu gia, chuyện này. . . . . ." Tại sao ông có cảm giác bị thiếu gia lừa gạt?
"Cho nên Khâu thúc, người cũng đừng phản đối bọn họ nữa." Phạm Đế Tư lời nói thành khẩn nói: "Trí Đạc dù sao cũng đối với Thiên Thiên nhà chúng cháu phụ trách đi! Cũng không thể ăn xong rồi liền phủi mông một cái đi,
ngài nói có đúng không?"
"Cái gì? !" Khâu tổng quản ánh mắt trợn
thật lớn."Trí Đạc hắn. . . . . . Hắn. . . . . ." Hắn không nghĩ tới con
trai đã cùng biểu tiểu thư phát triển ra quan hệ thân mật như vậy.
"Khâu thúc cũng không muốn cháu trai của ngài lưu lạc bên ngoài đi?" Phạm Đế
Tư cố ý ở lão nhân gia để ý nhất là nhược điểm này mà giẫm lên.
"Tôn Tử!" Khâu tổng quản cũng rút ra khẩu khí, oh trời! Tôn Tử. . . . . . Tâm ông cũng muốn bay.
"Đúng vậy a, Tôn Tử." Phạm Đế Tư cười trộm liên tiếp."Cháu có việc đi trước, Khâu thúc, chúng ta hôm nào tán gẫu tiếp."
Khi Phạm Đế Tư xoay người rời đi đi tới hành lang thì liền nhìn thấy Trí Đạc lấy ánh mắt "Thật phục ngươi" nhìn hắn.
"Gian thương."
Phạm Đế Tư đối với hắn nhướng lông mày."Tôi cho tới bây giờ đều không phủ nhận."
Nghe hắn trả lời như vậy, Trí Đạc không khỏi bật cười.
"Oh, cậu cười!" Phạm Đế Tư thấy không chớp mắt, hắn còn là lần đầu thấy Trí Đạc cười.
Thật kỳ diệu!
Thời điểm hắn cười trên mặt sẽ xuất hiện hai má lúm đồng tiền, lập tức, vẻ
mặt hắn nghiêm túc liền nhu hòa giống như người đại nam hài trẻ tuổi,
đẹp trai làm cho tâm người xúc động.
Phạm Đế Tư nghiêm trọng hoài nghi, Thiên Thiên biểu muội hắn chính là bị nụ cười của hắn cho điện ngất .
"Thiếu gia cũng là người bướng bỉnh." Trí Đạc lắc đầu bật cười, cử chỉ của
thiếu gia khiến cho hắn nghĩ đến Thiên Thiên, giống nhau quỷ quái, bọn
họ không hổ là biểu huynh muội tình cảm cực tốt.
"Cuộc sống thích thú, cậu sớm muộn sẽ biết ." Phạm Đế Tư vỗ vỗ bờ vai của hắn sau đó rời đi.
Trí Đạc hít một hơi thật s