The Soda Pop
Quân Giáo Sinh

Quân Giáo Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324511

Bình chọn: 8.00/10/451 lượt.

a ngục dưới tay của hắn.

Nếu hắn đã nói chỉ kiểm tra huyết thanh, vậy thì dễ dàng rồi.

Fuente thở ra một hơi, nói với Lâm phu nhân.

“Lâm phu nhân, không cần nóng vội, tôi có một biện pháp.”

Lâm phu nhân lập tức ngẩng đầu lên.

“Ngài có biện pháp gì?”

Fuente nói.

“Trước khi Lâm Viễn đến ghi danh ở Học viện, tôi sẽ làm cho nó một ít thuốc ức chế, đem liều lượng tiêm của hai tháng vào trong một viên thuốc, như vậy là có thể vượt qua cửa kiểm tra. Chỉ cần uống thuốc đúng hạn, qua hai năm thí nghiệm hoàn thành, nó sẽ hoàn toàn biến thành Beta.”

Lâm phu nhân khiếp sợ nói.

“Đi đến trường quân sự? Này… nhỡ nó ở trường học….”

Fuente mỉm cười nói.

“Không cần lo lắng, tính năng của loại thuốc ức chế này đã ổn định hơn nhiều so với trước, sẽ không đột nhiên mất đi hiệu lực. Chỉ cần uống thuốc đúng hạn, chất dẫn dụ Omega trong cơ thể nó sẽ hoàn toàn bị ức chế, không thể phát sinh tình huống ngoài ý muốn.” Fuente dừng một chút. “Nhưng mà, bà nhất định phải nghĩ cách làm nó kiên trì uống thuốc. Hàm lượng của mỗi viên thuốc ức chế đã bị hao hụt rất nhiều, kiên trì uống hàng ngày là tốt nhất, nếu như ngoài ý muốn bị gián đoạn, cũng không được quá một tuần.”

Lâm phu nhân tâm tình mâu thuẫn suy nghĩ, đưa Lâm Viễn đến trường quân sự có lẽ là lựa chọn duy nhất trước mắt, mạo hiểm mang theo thuốc đến trường, hẳn là vẫn tốt hơn so với bị Quân bộ truy nã…. Tình huống xấu nhất là thân phận Omega bị lộ ra, là một Omega có huyết thống tinh thuần số lượng hiếm, nó cũng sẽ được chính phủ bảo vệ.

— Chỉ cần không ngoài ý muốn phát tình là được.

Vạn nhất nó ở trong trường quân sự với đa phần là Alpha kia phát tình, một đám Alpha bị chất dẫn dụ Omega làm mất lý trí, tuyệt đối sẽ giống như dã thú nhào lên…

Lâm phu nhân thậm chí còn không dám tưởng tượng đến khả năng đáng sợ đó.

Bà chỉ có thể gắt gao nắm lấy chiếc vòng cổ trước ngực, không ngừng cầu nguyện dưới đáy lòng.

“Thượng đế, xin Người hãy phù hộ cho con trai con! Nhất định Người phải phù hộ cho nó!”

***

Ở Lâm gia, Lâm Viễn đang ngủ trong phòng.

Thân thể thiếu niên mười tám tuổi giãn ra, thoải mái ngủ trên giường, trong mộng là một cảnh tượng tốt đẹp ấm áp.

Thật sự rất kỳ quái, cậu chưa từng đi qua nơi này, nhưng lại luôn mơ về khung cảnh chỗ ấy.

Đó là một tinh cầu màu biển xanh có bốn mùa đều như xuân, nơi ấy có ánh mặt trời, có thực vật, có bờ cát mềm mại vàng óng cùng với mặt biển xanh vô tận, sóng biển vỗ nhè nhẹ vào bờ cát, phát ra tiếng kêu vô cùng dễ nghe, cậu thậm chí còn có thể ngửi được gió biển nhẹ nhàng phất qua hai má mang theo một hương vị rất đỗi ấm áp.

Cậu nằm mơ thấy mình ở trong một phòng nhỏ trong tòa nhà bên bờ biển, giai điệu âm nhạc nhu hòa tràn ngập cả căn phòng.

Có một bàn tay ôn nhu nhẹ nhàng vuốt ve đầu cậu, thanh âm của nam nhân vô cùng dễ nghe cứ lặp đi lặp lại bên tai.

“Con trai, con về sau hãy làm môt Beta, một Beta bình thường vui vẻ… có được hay không?”

Lâm Viễn cơ hồ muốn thốt ra một câu.

“Được, baba! Con vốn chính là Beta mà!”

— Là baba sao?

Thanh âm ấy thật dịu dàng, giọng nói gọi mình là con trai kia, là baba sao?

Ở phía sau mộng cảnh, một trận sóng biển đột nhiên thổi quét đến, toàn bộ những cảnh tượng tốt đẹp trong phút chốc đều tan biến hết, thay vào đó là bóng tối vô hạn làm người ta tuyệt vọng.

— Sinh nhật mười tám tuổi đã qua, từ ngày hôm nay, cậu thật sự đã trưởng thành.

Ở nơi sâu nhất trong cơ thể, dường như có một con thú hung mãnh dần dần thức tỉnh.

Mãnh thú kia đã bị khống chế thật lâu, áp lực thật lớn, đến cuối cùng không chịu nổi cô đơn liền tỉnh lại, gào thét chói tai, tựa như muốn phá tan tầng tầng lớp lớp giam cầm.

Một cảm giác run rẩy chậm rãi bốc lên từ sống lưng, làn da trắng nõn rất nhanh chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, máu bên trong cơ thể như muốn sôi trào, trái tim bên ngực trái cũng không chịu khống chế nảy lên kịch liệt.

Một cảm xúc trống rỗng đến kì quái nổi lên, làm cho Lâm Viễn cảm thấy vô cùng lạnh lẽo. Nó phát ra từ nơi tận cùng trong thân thể, khiến cậu nảy sinh một loại khát vọng muốn bị người gắt gao ôm vào ngực.

Tại sao lại lạnh như thế?

Có phải là do bên ngoài tuyết lại rơi hay không?

Lâm Viễn mơ mơ màng màng nghĩ, có chút bất an quấn chặt chăn lại, tiếp túc nặng nề chìm vào giấc ngủ trong giấc mộng kỳ quái.

Hết chương 2. Khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, bữa sáng thơm ngào ngạt đã được đặt sẵn trên bàn, Lâm Viễn sau khi rửa mặt liền đi vào phòng ăn cơm, thấy sắc mặt mẹ mình tái nhợt, nhịn không được đến bên cạnh nhẹ nhàng ôm lấy bả vai bà, cười nói.

“Mẹ, mẹ vẫn còn giận chuyện con đã gạt mẹ sao?”

Lâm phu nhân dịu dàng nhìn thiếu niên tươi cười sáng lạn, đáy lòng nổi lên một trận chua xót.

Nên nói với nó như thế nào mới tốt đây?

Con căn bản không phải Beta, kỳ thật con là một Omega, cha của con cũng là Omega, mà mẹ chỉ là mẹ nuôi của con, không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào với con?

Từ lúc con mới sinh ra đã phải tiếp nhận thí nghiệm cải tạo, bị cưỡng ép tiêm vào thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega, hàng ngày con đều phải uống thuốc ức chế kiểu mới mà bác sĩ Fuente chế tạo, ch