Old school Easter eggs.
Quân Sinh Ta Đã Lão

Quân Sinh Ta Đã Lão

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323220

Bình chọn: 9.5.00/10/322 lượt.

lại, nhưng tôi chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra ngay.

Giờ phút này hai người bọn họ dường như đang kịch liệt khắc khẩu.

Chú Nhâm tới tìm tôi có chuyện gì?

Bọn họ vì cái gì lại ở dưới lầu nhà tôi khắc khẩu?

Cũng may bọn họ không bao lâu thì dừng lại, vừa ầm ĩ vừa đi nhanh ra khỏi tiểu khu, đảo mắt đã mất đi bóng dáng.

Không phải chuyện gì đều phải thám thính đến tột cùng, khi nên giả ngu thì cứ giả ngu, khi nên tích cực thì lại tích cực.

Một màn này tôi làm như không biết, ngày thường đối với Tây Cố càng thêm xa cách.

Anh cẩn thận tiếp cận vài lần, thấy tôi lảng tránh, anh liền hòa hoãn thế tấn công, một lần nữa khôi phục hình thức ở chung khi xưa.

Trong văn phòng bắt đầu có người phát hiện ra khác thường, mỗi lần Tây Cố chạy nghiệp vụ xong về công ty, nếu tôi còn ở trong văn phòng, bọn họ tựa như mèo nghe mùi thịt mà đến, ngoài sáng trong tối dòm ngó:

"Quản lí," thời điểm cuối tháng liên hoan, cậu nhân viên trong phòng ra vẻ lơ đãng nói, "Chị đối với Tây Cố hình như đặc biệt lãnh đạm a."

Nghe vậy mấy người xung quanh Tây Cố hiểu ý nhìn về phía anh.

"Ah?" Tôi quay đầu nhìn cậu ta, cười như không cười nói, "Quan sát thật là cẩn thận."

Cậu ta ngượng ngùng không nói tiếp.

"Xem ra ngày thường giao việc cho cậu quá ít, mới có thể vô cùng rãnh rỗi suy nghĩ này kia," tôi nhìn chằm chằm cậu ta, nửa đùa nửa thật nói,"Nếu lại nghe nói mấy lời này, khấu trừ tiền lương cậu nha!"

"..."

Quần chúng vây xem xung quanh buồn bã nhanh chóng thu hồi ánh mắt, ngồi nghiêm chỉnh. Đây là trắng trợn dùng của công xài vào việc riêng a!

Nhâm Tây Cố vẫn như cũ tự rót tự uống, phối hợp không hướng tầm mắt chiếu về phía tôi bên này, cái chuyện xấu này bề ngoài cứ như thế trôi qua.

Tôi vốn cho rằng sự tình có thể cứ như vậy là xong, nhưng qua tháng không được bao ngày, giữa trưa bỗng nhiên nhận được điện thoại của mẹ tôi gọi đến.

"Manh Manh a, có rảnh con quay về xem, trong nhà đã xảy ra chuyện!"

Tôi cả kinh, vội hỏi, "Xảy ra chuyện gì?"

Điện thoại đột nhiên bị ba tiếp lấy, ba ồm ồm nói, "Đừng nghe mẹ con nói bậy, trong nhà hết thảy đều tốt, con ở bên ngoài công việc cũng phải chú ý thân thể, ba bên này không có việc gì..."

Thời gian trò chuyện rất ngắn, ba không nói hai câu thì vội vàng muốn cúp máy, cách điện thoại, tôi mơ hồ nghe thấy bên kia truyền đến tiếng phá cửa 'Cạch cạch'.

Tôi tâm thần không yên, cả buổi chiều đứng ngồi không vững, bên tai cứ nhớ tới tiếng phá cửa kia.

Trước khi tan tầm tôi rốt cuộc kiềm chế không được xin công ty nghỉ phép, cách ngày đón xe lửa về thẳng đến nhà.
Trước đó tôi không nói cho ba mẹ tôi đi trở về, tính đột kích kiểm tra.

Trước đi xe đến căn hộ nhỏ ba mẹ đang ở, trên đất một đống hỗn độn, bên trong không có một bóng người.

Lòng tôi trầm xuống, lập tức lại đón xe về nhà.

Về nhà thì mẹ đang bôi thuốc đỏ lên tay ba tôi, nghe được tiếng mở cửa thì trên mặt hai người căng thẳng, phát hiện người đi vào là tôi, ba mới phì một hơi trừng mắt, "Xú nha đầu, không phải nói con đừng về sao, chạy về nhà làm gì."

"Làm sao có thể không trở lại?" Tôi nhìn thấy từ khuỷu tay đến bả vai của ba là một mảnh xanh tím, còn có mấy đốt ngón tay rách da đổ máu, mũi đau xót, tôi đi lên đoạt lấy thuốc đỏ trong tay mẹ, "Bình thường giục con về nhà giục gấp như vậy, đột nhiên khác thường bảo con đừng về, con đương nhiên sẽ nghi ngờ, vậy mà hai người còn gạt con."

"Con về làm gì, ba con sẽ giải quyết." Miệng ba tuy rằng nói như vậy, nhưng cái tay không bị thương kia gắt gao lôi kéo tôi, hơn nửa năm không gặp, rõ ràng nhớ tôi quá trời, còn mạnh miệng.

Nhìn ba già ba hạ quyết tâm không nhè ra, tôi chuyển sang mẹ già bên kia tìm đường đột phá, "Mẹ, đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Mẹ đừng giấu con."

Ba trừng mắt nhìn mẹ một cái, "Đừng nói bừa với con gái."

"Tôi giờ đã trở lại, hai người không nói, ngày mai con qua hàng xóm bên kia hỏi thăm, hai người muốn giấu cũng giấu không được."

Mẹ không có cách nào khác, ở dưới tiếng quát hổn hển của ba, đầu đuôi ngọn nguồn đều nói với tôi.

Thì ra vấn đề là ở căn hộ mua vài năm trước.

Lúc trước sau khi tôi có thể đi làm, ba mẹ hai người mua căn hộ nhỏ thứ hai, dọn ra ngoài sống thế giới hai người. Căn hộ vi trí không khá lắm, nhưng hai người già này đều thích thanh tĩnh, bọn họ vẫn rất vừa lòng.

Nhưng 10 ngày trước có một đám người khẩu âm khác vùng cảnh cáo các hộ gia trong khu vực này muốn bọn họ dọn đi.

Ba tuy rằng qua tuổi qua bán trăm, nhưng tính tình tương đối cứng rắn, bởi vì cho tới bây giờ cũng không có nhận được văn kiện gì liên quan đến việc thu hồi và di dời đi nơi khác, bởi vậy bị cảnh cáo hai lần cũng không có dọn đi.

Từ 3 ngày trước bắt đầu, mỗi khi đến giữa trưa thì có người ở bên ngoài phá cửa, ngày hôm qua ba mẹ ở trong nhà nấu cơm, kết quả bên ngoài người ta lại 'Cạch cạch' phá cửa.

Ba khi tuổi trẻ tính tình cũng táo bạo, nhịn không được quát hỏi bên ngoài đến tột cùng là loại người nào.

Người nọ trả lời là nhân viên quản lý tòa nhà.

Kết quả mở rông cửa xong, người đàn ông vạm vỡ bên ngoài ngăn chặn cửa, cái gì cũng không nói, ngoắc g