
ng có thể ly hôn.” Cô cười lạnh, trong lòng đã có quyết định, “Ba, ba đừng nói nữa, con biết làm thế nào mà.”
“Con thật sự là…… Ai.” Biết con gái mình một khi quyết định cái gì, thì ai nói gì cũng không nghe, Vương Diệu
Quang chỉ còn biết thở dài.
Quên đi, chờ con bé ngã một lần, có lẽ sẽ hiểu được…… Đi?
Kinh nguyệt lại tới nữa.
Khang Đóa Hinh ở trong toilet, trừng mắt oán hận với màu đỏ kia, từ trong túi lấy ra băng vệ sinh, dán vào quần lót.
Chẳng còn cách nào, bây giờ đang có người chờ bên ngoài, cũng chỉ có thể xử lý qua loa trước thôi.
Từ lúc cô bắt đầu muốn có con, đã qua
hơn nửa năm rồi, vì Đông Luân không cho cô tiếp tục tiêm thuốc nữa, đành phải làm theo cách khác, nhưng mà từ lúc đó, nên uống, nên ăn, cái gì
cô cũng đã nếm thử qua, cái bụng nửa điểm động tĩnh vẫn không thấy gì.
Thật ra Khang Đóa Hinh cũng biết mình
quá nóng vội, mới chỉ hơn nửa năm mà thôi, cô còn trẻ, thật sự không cần phải lo lắng như vậy.
Nhưng kiếp trước sinh non, mất đi khả
năng sinh đẻ, để lại đáy lòng cô một bóng ma tâm lý rất sâu, trên lý trí muốn bản thân đừng quá lo âu, nhưng tâm lý lại không chịu khống chế.
Đem rác ném vào thùng, cô xả nước ra khỏi toilet.
Hôm nay là buổi tối thứ sáu, Nguyễn Đông Luân khó tan làm sớm được, hai người tâm huyết dâng trào chạy đi xem phim.
Bộ phim này ở kiếp trước đã xem qua, là
phim tình cảm, nhưng có lẽ do tâm trạng thay đổi, kiếp trước xem không
có cảm giác gì, lần này xem lại cô thấy cảm động rất nhiều.
Nhìn nhân vật chính cẩn thận che chở,
dụng tâm kinh doanh tình yêu, cô phát hiện mình đột nhiên đã hiểu được
rất nhiều mẩu chuyện trước kia không rõ ràng hoặc không cho là đúng.
Trước kia vì yêu mà liều lĩnh bỏ trốn, thậm chí cắt đứt với cha mẹ Khang Đóa Hinh đã chết, Khang Đóa Hinh bây giờ, hiểu rõ phải luôn cố gắng học hỏi để làm sao cân bằng được tình thân và tình yêu.
Xem phim xong người rất đông, đi toilet
xong, thật vất vả mới len được ra ngoài, cô liếc mắt một cái nhìn thấy
chồng mình đang chờ bên ngoài.
Có lẽ vừa thưởng thức phim tình cảm ấm
áp xong, lại thấy người đàn ông mà mình yêu nhất, trong lòng cô bỗng
dưng thấy lo lắng, cô đi nhanh về phía anh hơn.
Có lẽ vừa thưởng thức phim tình cảm ấm
áp xong, lại thấy người đàn ông mà mình yêu nhất, trong lòng cô bỗng
dưng thấy lo lắng, cô đi nhanh về phía anh hơn.
Nhưng ngay sau đó, lại có một người khác xuất hiện trước mắt cô, một bước đến trước mặt chồng cô.
“Thật khéo, anh Nguyễn, không ngờ sẽ gặp anh ở chỗ này.” Cô gái kia mở miệng.
Khang Đóa Hinh trợn tròn mắt, quả thật không thể tin được lại nhìn thấy người kia, hơn nữa lần này thời gian còn sớm hơn trước.
Lúc trước Vương Yên Hoa vào làm trong công ty của Đông Luân là lúc cô hai mươi sáu tuổi, nhưng nay cô vừa mới tròn hai mươi tư.
Hơn nữa…… Sao cô không biết bọn họ biết nhau từ khi nào?
Bên kia, Nguyễn Đông Luân nhìn thấy Vương Yên Hoa, cũng rõ ràng sửng sốt.
Nhưng dù sao còn bàn tới công việc, anh
cũng không thể không nhìn đối phương, vì vậy nhàn nhạt lên tiếng chào
hỏi, “Chào Vương tiểu thư.”
“Anh Nguyễn hăng hái thật đấy, lại xem những phim kiểu này.” Vương Yên Hoa giọng nhỏ nhẹ nói.
Trên thực tế cô ở đây gặp Nguyễn Đông Luân một chút cũng không hề ngẫu nhiên, là cô chủ ý đến làm đổ bức tường của anh.
Không có cách, anh đem dự ác hai công ty hợp tác quăng cho người khác xử lý, đến công ty Khang gia không nhìn
thấy anh, đành phải tìm người trong đó, sau đó cố ý tạo ra cuộc gặp gỡ
tình cờ, nhân tiện quan sát một chút cái người tên Khang Đóa Hinh ở với
anh kia.
Nếu vận khí tốt, nói không chừng còn có thể làm cho Khang Đóa Hinh hiểu lầm gì đó.
Với vẻ ngoài xinh đẹp của minh, cô luôn luôn có lòng tin.
“Loại phim nào?” Nguyễn Đông Luân nhíu mày, hỏi không chút để ý.
Cô giương mắt nhìn anh, “Dĩ nhiên là anh xem phim tình cảm hài, em cũng không biết là anh thích xem thể loại phim này đâu!”
Nguyễn Đông Luân dò xét cô một hồi lâu,
mới chậm rãi mở miệng, “Chúng ta hẳn là không thân thuộc gì, sao cô biết tôi thích xem thể loại phim này?”
“A, em chỉ cảm thấy…… Với cá tính của anh, hẳn là sẽ thích xem những bộ phim có chiều sâu……”
“Thế này cũng thú vị rồi.” Anh lạnh lùng gợi lên khóe môi, “Rạp chiếu phim chiếu nhiều phim như vậy, làm sao mà
cô biết tôi xem phim nào? Cô theo dõi tôi?”
Câu cuối cùng kia chính là dự đoán, nhưng nhìn Vương Yên Hoa biến sắc trong phút chốc, anh biết mình đoán đúng rồi.
Nói không sợ hãi kinh ngạc là lừa người.
Nguyễn Đông Luân không nghĩ tới, trong
trí nhớ đối với công việc Vương Yên Hoa luôn tận tâm hết sức, thế nhưng
lại cố ý theo dõi mình.
Lại nhớ tới lúc trước khi ký hợp đồng,
Vương Diệu Minh muốn giới thiệu con gái cho anh, sau đó cùng Vương Yên
Hoa thường lấy danh nghĩa hai bên công ty hợp tác chạy đến công ty Khang gia — đương nhiên, dự án này, anh giao cho người khác xử lý, dù sao
Khang gia thảo luận nói có phân lượng cho hai người đàn ông, cũng không
vui khi gặp người phụ nữ có ý nghĩ kì quái với anh.
Kiếp trước anh rất sơ sẩy, vẫn là tâm tư của cô ta quá kín đáo, mới không phát hiện ng