Insane
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3216484

Bình chọn: 9.5.00/10/1648 lượt.

dám nhìn thẳng vào mắt của nàng! Phượng Thương thế nhưng vì nàng- nữ nhi của Mộ Dung Thái màdám trước mặt văn võ bá quan làm trò náo loạn với ngoại tổ mẫu của mình, thủ đoạn của nữ nhân này đúng giỏi! Hiện tại nàng lại càn rỡ như vậy, chẳng lẽ nàng trong giờ phút này, mới chân chính là nàng? Vô luận là điều cuồng vọng mà nói có thể thực hiện được hay không, nhưng nàng đã dám đáp ứng, sự gan dạ sáng suốt cùng dũng khí kia, coi như không tồi.

Đông Phương Lam nguyên bản không muốn làm khó Phượng Thương, hiện tại Mộ Dung Thất Thất đã ứng hạ, nhưng thật ra đã tạo cho nàng một cái bậc thang.

“Vậy ai gia sẽ chờ tin tốt từ Chiêu Dương công chúa.” Đôi con ngươi sáng láng kia của Mộ Dung Thất Thất, khiến Đông Phương Lam nhìn thấy mà thất thần một trận. Cặp mắt kia rốt cuộc giống ai? Vì sao nhìn quen mắt như vậy? Đông Phương Lam hồi tưởng thật lâu, cũng không nhớ ra được người nào có đôi mắt đẹp như vậy.

Qua một hồi lâu, Đông Phương Lam mới phục hồi tinh thần lại, có lẽ bởi vì Mộ Dung Thất Thất cuối cùng cũng chịu lộ vẻ quyết đoán ra ngoài, có lẽ do đôi mắt của Mộ Dung Thất Thất giống như ánh mắt mà nàng từng quen biết, Đông Phương Lam không còn muốn làm khó Mộ Dung Thất Thất nữa: “Ai gia mệt mỏi, về trước đây, các ngươi tiếp tục đi…..”

Sau khi Đông Phương Lam rời đi, toàn bộ hiện trường khôi phục vẻ rộn rã huyên náo, ca múa trình diễn, buổi tiệc bắt đầu, hết thảy đều giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Mộ Dung Thất Thất ngồi đoan trang, vừa thưởng thức ca múa, vừa thưởng thức cao lương mỹ vị, không có chút sầu lo, bình tĩnh như vậy, khiến Phượng Thương đặc biệt thưởng thức. Chính là, Tứ quốc tranh tài không phải chuyện nhỏ, hôm nay nàng đã đáp ứng chuyện kia, nếu Bắc Chu không thắng được, vậy chẳng phải là hắn sẽ mất đi nàng? Rốt cuộc nên làm gì đây?

“Vương gia, ca múa nhàm chán quá sao? Hay là thức ăn này không hợp với khẩu vị của ngươi?” Bàn tay nhỏ bé của Mộ Dung Thất Thất huơ huơ trước mặt Phượng Thương: “Ngươi đã ngẩn người được một lúc rồi.”

Mộ Dung Thất Thất quan tâm, khiến cho trên mặt Phượng Thương hiện lên ý cười, hắn lập tức nắm lấy tay của Mộ Dung Thất Thất: “Khanh khanh, nàng có biết tứ quốc tranh bá là cái gì không?”

“Không biết.” Mộ Dung Thất Thất lắc đầu, mà câu trả lời của nàng, khiến cho Phượng Thương suýt chút nữa liền cắn lưỡi, một đôi mắt phượng cũng không nhịn được trợn to, nhìn Mộ Dung Thất Thất không chuyển mắt. Thấy thần thái của nàng không giống như giả vờ, Phượng Thương rốt cuộc đã hiểu, Mộ Dung Thất Thất thật sự không biết cái gì cả. Một nữ tử khuê các, ngay cả đấu khí cũng không có, làm sao có thể biết mấy chuyện kia chứ!

“Khanh khanh, nàng không biết mà còn đáp ứng điều kiện của ngoại tổ mẫu, nếu Bắc Chu thua, chẳng phải chúng ta sẽ phải tách rời….”

Nữ nhân ngu ngốc này, nàng đúng là nghé con không sợ cọp, có biết cái gì đâu!

Nếu vừa rồi hắn tiếp tục kiên trì cố gắng, thái hậu cũng sẽ không cương quyết nháo với hắn ngay trước mặt mọi người, chắc chắn sẽ đồng ý cho hắn, nhưng hắn lại bị Mộ Dung Thất Thất ngăn cản, còn nghe lời của nàng, không có tranh chấp tiếp với thái hậu. Phượng Thương biết Mộ Dung Thất Thất làm vậy là vì mình, miễn cho mình phải gánh cái danh bất hiếu, nàng nghĩ cho mình, khiến cho Phượng Thương hiểu rõ được sự thân thiết của Mộ Dung Thất Thất.

Rõ ràng nàng mới là người chịu nhiều ủy khuất nhất, lại đem chính mình ra làm bia đỡ. Tiểu nữ nhân này! Thật đúng có tinh thần không khuất phục, ngay cả hắn cũng không thể không bội phục nàng!

“Không phải còn có vương gia sao! Có vương gia, ta sẽ không sợ!”

Mộ Dung Thất Thất trả lời nửa thật nửa giả, câu nói này lại khiến Phượng Thương cực kỳ uất ức. Nàng như vậy, nguyên lai là do có hắn! Lập tức một cỗ tự hào của nam nhân hiện ra trong lòng Phượng Thương. Nàng tín nhiệm hắn như vậy, đem hắn làm đại thụ trong lòng mình, hắn sa có thể khiến nàng chịu ủy khuất được!

Vươn tay, Phượng Thương ôm lấy Mộ Dung Thất Thất vào lòng mình, dùng cằm cọ xát mái tóc đen của nàng, trong lòng ngọt nào. Nguyên lai cảm giác có người dựa vào mình là tốt như vậy! Nếu quả thật tốt như vậy, hắn tình nguyện vì nàng che nắng che mưa, để cả đời này, nàng đều dựa vào hắn. “Khanh khanh nói như vậy khiến lòng ta thật vui vẻ. Khanh khanh yên tâm, ta nhất định cho người đoạt đầu danh trở về cho nàng!”

Lời nói của Phượng Thương ngập tràn ý cưng chìu sủng nịch, vang lên bên tai Mộ Dung Thất Thất.

Nam nhân này chắc chắn như vậy, giống như lời tuyên thệ khiến cho người nghe ai cũng ấm áp trong lòng. Mới vừa rồi bị Đông Phương Lam gây khó dễ trước mặt mọi người, nàng trả lời như vậy cũng chỉ vì nghĩ muốn áp chế mọi chuyện, thật sự không phải bởi vì yêu thích vị trí Nam Lân Vương phi. Hiện tại người nam nhân này lại dành cho mình lời hứa son sắt như vậy khiến cho nơi nào đó cứng rắn trong lòng Mộ Dung Thất Thất chậm rãi mềm dần.

Thấy đôi mắt đẹp chứa ý xuân của Phượng Thương, Mộ Dung Thất Thất có chút si mê. Nàng phải đáp trả hắn như thế nào đây? Nàng chưa bao giờ bối rối, cũng chưa từng nếm qua tình yêu, hiện tại đối mặt với ve