XtGem Forum catalog
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3216562

Bình chọn: 9.00/10/1656 lượt.

tuy rằng Lý Băng cùng Lâm Khả Tâm luôn đối đầu trong từng chuyện nhỏ nhặt, nhưng lại tuyệt đối nhất trí việc ủng hộ Mộ Dung Thất Thất gả cho Phượng Thương.

“Hoàng thượng, thần thiếp cảm thấy Chiêu Dương công chúa thật khả ái dễ mến, người người đều thích, không bằng để thần thiếp dẫn nàng dạo quanh hoàng cung đi! Phong cảnh của Bắc Chu khác với Tây Kỳ, nói vậy ắt hẳn công chúa chỉ vừa đến được mấy ngày, chắc chưa từng thấy qua! Người thấy có được không?”

Lâm Khả Tâm hiền thục, thông minh như vậy khiến Hoàn Nhan Liệt rất là cao hứng: “Được! Đức phi, ngươi dẫn Thất Thất đi dạo chơi, để nàng quen thuộc hoàn cảnh, về sau còn đến cung dạo chơi thêm nhiều lần!”

“Dạ! Thiếp thân tuân chỉ!”

“Phụ hoàng! Nhi thần cũng muốn đi!” Hoàn Nhan Bảo Châu thấy Đức phi muốn dẫn Mộ Dung Thất Thất đi dạo quanh cung, lập tức đứng lên.

Vừa rồi thấy Phượng Thương cưng chìu sủng nịch Mộ Dung Thất Thất khiến Hoàn Nhan Bảo Châu ghen tị đến đỏ mắt, hiện tại khó lắm mới tìm được cơ hội một mình gặp riêng Mộ Dung Thất Thất, nàng sao có thể bỏ qua? Nhất định phải khiến Mộ Dung Thất Thất mất mặt! Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Hoàn Nhan Bảo Châu.

Dáng vẻ nhõng nhẻo của tiểu nữ Hoàn Nhan Bảo Châu chọc cho Hoàn Nhan Liệt cười ha ha, nàng là nữ nhi duy nhất dưới gối Hoàn Nhan Liệt, hơn nữa còn mất mẹ từ nhỏ, nên Hoàn Nhan Liệt rất yêu thương vị công chúa này, thấy nữ nhi nguyện ý chủ động thân cận cùng Mộ Dung Thất Thất, Hoàn Nhan Liệt thật cao hứng.

“Được! Đều đi đều đi! Nữ tử toàn ở trong nhà, có nhiều chuyện để nói! Thái tử phi, ngươi cũng đi đi! Vũ Điệp cũng đi, những nữ tử có mặt đều đi! Người trẻ tuổi phải gặp nhau nhiều một chút!”

Lời kia của Hoàn Nhan Liệt khiến Mộ Dung Thất Thất dù không muốn đi cũng phải đành đứng lên. Ở địa bàn của kẻ khác, dù được Phượng Thương che chở, nhưng Hoàn Nhan Liệt mới là boss lớn nhất của nước này a, nàng không thể để cho Phượng Thương khó xử.

“Khanh khanh…” Phượng Thương có chút không yên lòng, tuy rằng Mộ Dung Thất Thất thực rất thông minh, nhưng bây giờ là ở Bắc Chu, không phải Tây Kỳ, nàng xoay xở được không?

“Vương gia, yên tâm!” Mộ Dung Thất Thất dịu dàng cười, tặng Phượng Thương môt ánh mắt ý bảo ta không sao: “Lần này đến phiên vương gia chờ ta!”

Lời nói của Mộ Dung Thất Thất khiến Phượng Thương nhớ lại yến hội ở Tây Kỳ, ngày ấy, một câu “ta chờ chàng” của Mộ Dung Thất Thất khiến hắn ấm áp thật lâu. Hiện tại, đổi thành hắn chờ, nhưng thật ra lại là một chủ ý không tồi.

“Làm phiền Đức phi nương nương!” Phượng Thương đứng lên, hướng Lâm Khả Tâm hành lễ. Tuy là lễ, nhưng cũng là cảnh cáo. Ta đem người giao cho ngươi, nếu nàng gặp chuyện không may, vậy đừng trách ta không khách khí!

Mà thông minh như Đức phi, sao có thể không hiểu ý của Phượng Thương! Xem ra lần này Phượng Thương thật sự để ý vị Chiêu Dương công chúa kia, điều này cũng rất hợp ý nàng: “Nam Lân vương cứ yên tâm đi! Bổn cung nhất định sẽ chiếu cố công chúa thật tốt!”

Phượng Thương tự tay mặc áo khoác màu xanh nhạt lên cho Mộ Dung Thất Thất, ngay cả mũ cũng đội cho nàng, lại còn giúp nàng sửa dây lưng, lấy ấm lô nhét vào trong lồng ngực Mộ Dung Thất Thất, rồi mới để nàng rời đi.

“Vương gia thật rất yêu thương ngươi!”Lâm Khả Tâm tự mình nắm lấy tay Mộ Dung Thất Thất, tươi cười khả ái, một hàng nữ nhân dưới sự hướng dẫn của hoàng hậu cũng rời khỏi Thái Cực điện. Ra khỏi Thái Cực điện, đầu tiên, Lâm Khả Tâm mang Mộ Dung Thất Thất đến Tĩnh Tâm điện của mình, sau đó Hoàn Nhan Bảo Châu lại đề nghị ra ngoài đi dạo, Lâm Khả Tâm bởi vì trúng gió nên có chút đau đầu, liền dặn Thái tử phi Dư Thi Thi chiếu cố Mộ Dung Thất Thất, còn mình ở lại Cảnh Đức cung.

“Nương nương, xem bộ dáng của Bảo Châu công chúa, nhất định nàng ta sẽ không để yên.” Đỗ ma ma bên người Lâm Khả Tâm bưng một ly trà nhân sâm tới cho nàng: “Vừa rồi Nam Lân Vương đã giao Chiêu Dương công chúa cho ngài, vạn nhất Bảo Châu công chúa làm ra chuyện không hay, vậy phải làm sao bây giờ?”

“Làm sao ư? Hừ! Bổn cung đây đã đem nàng giao cho Thái tử phi, ngươi nói đi, nếu thực xảy ra chuyện, một bên là người cũ, một bên là tình mới, Nam Lân vương sẽ đau ai?”

Lời nói của Lâm Khả Tâm khiến cho Đỗ ma ma che miệng cười trộm: “Đều là chuyện phong hoa tuyết nguyệt, cũng chỉ có nương nương mới hiểu rõ. Ta thấy, nam nhân, kẻ nào chẳng có mới nới cũ, đừng nói là Nam Lân vương, đến Hoàng thượng cũng….”

Nói đến đây, Đỗ ma ma đột nhiên dừng lại, lúc này mới nhận ra mình nói lỡ lời, cư nhiên dám nhắc tới vệt đen trong lòng Lâm Khả Tâm. Không đợi Lâm Khả Tâm lên tiếng, Đỗ ma ma đã “ba” một tiếng, quỳ gối trước mặt nàng, lập tức hung hăng tự tát chính mình.

“Là lão nô hồ đồ! Lão nô lỡ miệng! Lão nô ngu ngốc!”

Nguyên bản Lâm Khả Tâm có chút tức giận, nhưng thấy Đỗ ma ma như vậy, oán khí trong lòng thoáng tiêu tán, đợi đến lúc khuôn mặt già nua của Đỗ ma ma đã đỏ lên, Lâm Khả Tâm mới mở miệng: “Được rồi, Đỗ ma ma, về sau chú ý đừng có để như vậy nữa, nếu để lời đó lọt vào tai Hoàng thượng, Bổn cung cũng không giữ được ngươi!”

“Dạ! Tạ ơn nương nương! Tạ ơn nương nư