XtGem Forum catalog
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3216873

Bình chọn: 8.00/10/1687 lượt.

ng Thương xuất hiện, thì ức chế không được nội tâm rung động, ánh mắt vẫn đi theo hắn, mắt thấy Phượng Thương đối với Mộ Dung Thất Thất sủng ái, Dư Thi Thi trong lòng khó chịu giống như đao cắt, đặc biệt là Mộ Dung Thất Thất mở miệng gọi một tiếng”Vương gia nhà ta” , lại càng chói tai gay gắt.

Hiện tại, thấy Mộ Dung Thất Thất chỉ mất không bao lâu thời gian, đã thân quen với Hoàn Nhan Khang tính tình nhất cổ quái nhất trong hoàng thất , thì sắc mặt Dư Thi Thi có chút khó coi. Lại đang nghe được Hoàn Nhan Khang luôn mồm gọi Mộ Dung Thất Thất là “Biểu tẩu” thời điểm, đố kỵ trong lòng Dư Thi Thi, đã hoàn toàn bành trướng.

“Ngũ đệ, hôn sự của Chiêu Dương công chúa và Vương gia còn không có định ra , ngươi gọi như vậy sẽ khiến cho người ta hiểu lầm , đối với danh tiết của nữ nhi sẽ không tốt!” Dư Thi Thi ở bên cạnh ôn nhu mở miệng, mỗi câu nói đều giống như vì Mộ Dung Thất Thất suy nghĩ, nhưng là từ trong miệng nàng nói ra, cũng tiết lộ ra nồng đậm ghen tức.

Dư Thi Thi nghĩ gì, Hoàn Nhan Khang làm sao mà không biết. Hắn nhếch miệng xấu xa cười một tiếng, nhưng lỗ mũi khẽ lại hừ một tiếng, “Hoàng tẩu, người ta cũng không để ý, ngươi lo lắng làm cái gì? Rốt cuộc là biểu ca cưới vợ, hay là hoàng huynh cưới a? Chỉ cần biểu ca thích, người khác nhìn như thế nào, thì có quan hệ gì đâu!”

Hoàn Nhan Khang nói lời này rất hay, hơi được tâm ý của Mộ Dung Thất Thất, thấy Du Thi Thi tức đến lỗ mũi cũng muốn lệch đi, Mộ Dung Thất Thất buồn cười, nhưng trên mặt thì mang vẻ căng thẳng, sau một khắc, liền cất bước thối lui ra khỏi vòng tay của Phượng Thương.

“Thái Tử Phi nương nương nói rất đúng, là Bổn cung sơ sót. Vương gia, Bổn cung bây giờ còn không phải là Vương Phi, nam nữ hữu biệt!”

Mộ Dung Thất Thất khẽ cúi đầu, vẻ mặt biết điều. Thấy nàng như vậy, Dư Thi Thi trong lòng cũng thư thái một chút. Dù sao, nàng thấy Phượng Thương ôm Mộ Dung Thất Thất đã cảm thấy chói mắt, hai mắt đau giống như kim châm vậy.

Dư Thi Thi thống khoái còn chưa tới hai giây, thì Mộ Dung Thất Thất lần nữa rơi vào vòng tay ôm ấp của Phượng Thương.”Đây là chuyện nhà của Bổn vương, không nhọc Thái Tử Phi quan tâm!”

Một câu nói lạnh như băng trực tiếp hất tới đây, đâm đau Dư Thi Thi .”Vương gia, ta là vì muốn tốt cho ngươi. . . . . .”

Đang lúc nước mắt của Dư Thi Thi sắp rơi xuống thời điểm, thì một giọng nói âm u từ sau lưng nàng truyền đến, “Ái phi, ngươi có thể đem tâm tư quan tâm người khác của ngươi, đặt ở trên người Bổn cung không a!”

“Điện, điện hạ!” Dư Thi Thi trong lòng cả kinh, trên mặt lập tức thay đổi sắc, vẻ ai oán mới vừa rồi , hiện tại biến thành dịu dàng đoan trang. Biến hóa nhanh như vậy, làm cho Mộ Dung Thất Thất nhìn thấy hận không được vươn ra ngón tay cái khen ngợi, Good, very very Good! Biến sắc mặt so sánh với lật sách còn nhanh hơn!

“Điện hạ, ngài làm sao tới đây?”

Dư Thi Thi vừa mới chuyển thân, đã bị Hoàn Nhan Hồng khóa ở trong ngực.

“Bổn cung lo lắng cho ngươi a!” Hoàn Nhan Hồng nhìn lướt qua Phượng Thương cùng Hoàn Nhan Khang, ánh mắt cuối cùng rơi vào trên mặt Dư Thi Thi, “Ừ, may mắn, không đến muộn!”

Lời này, nghe được khiến Dư Thi Thi cực kỳ lúng túng, mà Mộ Dung Thất Thất coi như là thấy được hình thức chung đụng của hai vợ chồng này. Bất quá, Phượng Thương không có lên tiếng, còn Hoàn Nhan Khang lúc này cũng nhìn trần nhà, trong miệng còn huýt sáo một điệu hát dân gian, nên Mộ Dung Thất Thất dứt khoát tiếp tục giả vờ làm tiểu bạch thỏ.

Chờ đến lúc đám người hoàng thượng, hoàng hậu, Đức Phi đến, Hoàn Nhan Bảo Châu cùng Mục Vũ Điệp đã đổi lại quần áo sạch, đầu tóc cũng chải chỉnh tề, không thấy chút nào bộ dạng chật vật mới vừa rồi.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Hoàn Nhan Liệt nhìn Dư Thi Thi, mới vừa rồi ở trên đường, Đức Phi Lâm Khả Tâm đã nói rõ chuyện đã xảy ra, hiện tại, đến phiên Dư Thi Thi giải thích.

Dư Thi Thi đơn giản thuật lại một chút chuyện từ đầu đến cuối, sau đó lại trực tiếp nói một câu “Con dâu cách đó khá xa, nhìn thấy không rõ mọi chuyện, lúc đó Chiêu Dương công chúa là một trong những người ở gần, phụ hoàng có thể hỏi Chiêu Dương công chúa.”

Xem ra, nữ nhân này quả thật rất ghét mình! Nghe lời Dư Thi Thi nói…, trong lòng Mộ Dung Thất Thất đã phán cho nàng ta một tội. Đem trách nhiệm phủi sạch sẽ, một câu thấy không rõ lắm, nên không liên quan đến mọi chuyện, hiện tại lại đem nàng đẩy ra, khi dễ nàng là quả hồng mềm, cho rằng ai cũng có thể nhào nặn sao?

“Khanh Khanh, đừng sợ, đem những gì nhìn thấy nói ra đi.” Phượng Thương nắm bàn tay nhỏ bé của Mộ Dung Thất Thất, nhìn như vì nàng mà chọc tức, kì thực cũng hướng đến mọi người tỏ thái độ, hắn đứng ở phía Mộ Dung Thất Thất.

Có Phượng Thương ủng hộ, Mộ Dung Thất Thất không lo lắng nữa. Nàng làm bộ nhớ lại chuyện tình vừa mới phát sinh, sắc mặt trở nên tái nhợt, thanh âm cũng run rẩy lên, ngón tay, lại càng chỉ hướng cung nữ Ninh nhi bên cạnh Hoàn Nhan Bảo Châu, “Giun. . . . . . Rất nhiều giun. . . . . . Sau đó, ta ngã xuống rồi, là Ngũ điện hạ đã cứu ta.”

Lời nói đứt quãng như vậy…, thật sự là làm cho người ta