
ng chịu, mãi cho đến cửa vương phủ, Mộ Dung Thất Thất mới đỏ mặt, ngẩng đầu.
“Phượng Thương, có một việc ta muốn nói cho chàng biết.” Gương mặt Mộ Dung Thất Thất mặc dù vẫn phấn hồng như cũ, nhưng ánh mắt lại trong trẻo thanh thuần, thanh âm cũng dị thường nghiêm túc.
“Nói!”
“Ta thích tình cảm sạch sẽ, ta không có cách nào tiếp nhận chế độ chồng chung. Hơn nữa, ta cũng không có cách nào tiếp nhận trượng phu của ta có những nữ nhân khác, nam nhân của ta, vô luận là người hay tâm hồn, đều phải hoàn hoàn chỉnh chỉnh, triệt triệt để để chỉ thuộc về một mình ta. Bị người khác chạm qua, bất kể là vô tâm hay hữu ý, ta đều sẽ cảm giác bẩn. Thay vì ủy khúc cầu toàn cùng nhau sống chung, còn không bằng một mình rời đi cho thoải mái.”
Mộ Dung Thất Thất nói vô cùng thật tình, Phượng Thương cũng nghe rất chân thành. Không nghĩ tới Tiểu Vương phi của mình tính cách cương liệt như vậy! Hơi có khẩu vị giống mình, ý nghĩ của bọn họ không mưu mà hợp, là giống nhau!
“Khanh Khanh, ta cam đoan với nàng, ta toàn thân cao thấp, từ đầu đến chân, đều sạch sẽ, không có bất kỳ tạp chất. Trừ khi còn nhỏ, mẫu thân của ta từng tắm cho, thì không có những nữ nhân khác nhìn thấy thân thể của ta, lại càng không cần phải nói chạm đến, ta tuyệt đối phù hợp yêu cầu của nàng. Hơn nữa, có Khanh Khanh, trong lòng ta đã không chứa được người khác nữa, lại càng không cần phải nói cùng người khác thân mật, mặc dù nàng không cảm thấy bẩn, nhưng ta cũng sẽ cho là bẩn!”
Nhỏ dần , Phượng Thương còn thêm một câu nói, “Hôm nay ta đã đem nụ hôn đầu hiến tặng cho nàng, Khanh Khanh, nàng phải đối với người ta chịu trách nhiệm!”
Phượng Thương nói “Nụ hôn đầu” , trong thoáng chốc Mộ Dung Thất Thất còn không có kịp phản ứng, chờ nhớ tới trên yến hội nụ hôn của Phượng Thương rơi vào trên trán nàng, thì mặt Mộ Dung Thất Thất nóng đến lợi hại.
“Khanh Khanh, nàng sẽ chịu trách nhiệm với người ta chứ?” Phượng Thương tiến tới trước mặt Mộ Dung Thất Thất, hướng nàng vứt một cái mị nhãn. Mộ Dung Thất Thất nhìn thấy liền run rẩy, nam nhân này, vô luận là vô tình lạnh như băng, hay là giả vờ làm nũng, cũng là cực phẩm trong cực phẩm.
“Khanh Khanh không đối với người ta chịu trách nhiệm, người ta không sống!”
Thấy Mộ Dung Thất Thất hồi lâu không có đáp lời, Phượng Thương bụm mặt, làm bộ khóc. Cái này, Mộ Dung Thất Thất bị choáng váng. Sao khóc liền khóc thế? Nàng chưa từng có nhìn thấy nam nhân nào như Phượng Thương vậy.
“Được rồi, ta đối với chàngchịu trách nhiệm.”
Ai oán hồi lâu, rốt cục cũng nghe được những lời này, Phượng Thương lập tức vui vẻ ra mặt, đem Mộ Dung Thất Thất kéo vào trong lòng, “Khanh Khanh, không bằng chúng ta hôn đính ước đi!”
Không đợi Mộ Dung Thất Thất kịp phản ứng, môi của Phượng Thương đã ấn trên môi của Mộ Dung Thất Thất.
Lạnh lạnh, đây là cảm giác đầu tiên của Mộ Dung Thất Thất. Tại sao lại lạnh như vậy? Cho dù bây giờ là mùa đông, thì nhiệt độ của Phượng Thương cũng khác hẳn với thường nhân. Sư huynh không phải là một mực vì Phượng Thương chữa trị sao? Tại sao đã nhiều năm như vậy, còn không thấy tốt? trên người Phượng Thương rốt cuộc là có vấn đề gì?
Suy nghĩ của Mộ Dung Thất Thất đã bay đến ngoài chín tầng mây, nơi nào còn nhớ rõ bây giờ là lần đầu tiên bọn họ hôn trực tiếp, thì nên nhận thức thật tình thật đây!
“Khanh Khanh, nàng không chuyên tâm!” Nhận thấy được đôi môi nhỏ bé trơ ra, ánh mắt Phượng Thương rất bị đả thương.
Chờ trên môi lạnh như băng không thấy, vang lên bên tai là thanh âm Phượng Thương u oán, Mộ Dung Thất Thất mới nhận thấy được hành vi của mình thật sự là quá thương tổn “Lòng tự ái” một người đàn ông.
“Vương gia, ta, ta, thật ngại quá. . . . . .”
” Trong lòng Khanh Khanh có người đàn ông khác sao?” Phượng Thương nâng càm của Mộ Dung Thất Thất lên, cùng đôi mắt đẹp của nàng nhìn nhau. Kết quả của lần đầu tiên hôn trực tiếp để cho Phượng Thương cảm thấy ngoài ý muốn rồi, Tiểu Vương phi của hắn lại thất thần, khiến hắn phải đi tìm tòi nghiên cứu ý nghĩ thực sự của Mộ Dung Thất Thất.
“Không có.” Mộ Dung Thất Thất vội vàng lắc đầu vì mình giải thích, “Ta chỉ là cảm thấy nhiệt độ của Vương gia không giống với thường nhân, không biết Vương gia bình thường uống thuốc gì? Tại sao trên người lạnh như thế!” Mộ Dung Thất Thất đem vấn đề hỏi vô cùng hàm súc, lại khiến Phượng Thương nghe được mà sửng sốt.
Nguyên lai là như vậy! Nàng đang quan tâm hắn, nhưng hắn lại hiểu lầm nàng! Không nghĩ tới nàng tỉ mỉ, thiếp tâm như thế, chỉ một là một chi tiết nhỏ, là có thể nghĩ đến nhiều như vậy.
“Ta không sao, bất quá là chút ít bệnh tật cũ thôi. Ta đã đang cố gắng phối hợp với trị liệu của Tấn Mặc! Tin tưởng không được bao lâu, là hắn có thể tìm được phương pháp trị lành cho ta!”
Đối với tật bệnh thân thể mình, Phượng Thương chẳng qua là nhợt nhạt nói hai câu, hắn không muốn dọa sợ Mộ Dung Thất Thất, càng không muốn làm cho nàng lo lắng quá mức. Đặc biệt là về cổ, hắn nghĩ Mộ Dung Thất Thất biết, càng không hi vọng Mộ Dung Thất Thất thấy bộ dáng mình phát bệnh. Chuyện này, có thể giấu diếm lúc nà