
, trong lòng Cổ Quân Uyển bỗng trở nên luống cuống, thế mà lại đau lòng giống hắn.”Minh Nguyệt Thịnh, ngươi đừng như vậy! Thiên hạ còn nhiều cô gái tốt hơn nhiều, các ngươi hữu duyên vô phận!”
“Hữu duyên vô phận?” Lời này làm cho Minh Nguyệt Thịnh nghe xong lại cười khổ một tiếng, “Tiểu Uyển, ngươi nói đúng! Hữu duyên vô phận? Hữu duyên vô phận! Xác thực chính là như vậy a!”
Nếu không thể có được, vì sao ban đầu còn cho bọn hắn gặp nhau, vì sao phải cho hắn tưởng niệm nàng?
“Aizz!” Cổ Quân Uyển đi tới bên cạnh Minh Nguyệt Thịnh, nắm tay dài, chợt cảm thấy Minh Nguyệt Thịnh cao hơn nàng rất nhiều: “Minh Nguyệt Thịnh, thấy ngươi đa sầu đa cảm như vậy, ta thật có chút không quen! Nếu nàng đã gả cho người khác, ngươi không phải nên chúc phúc cho nàng sao! Nếu như ngươi muốn đoạt lại nàng, phá hư gia đình người khác, ta đây xem thường ngươi!”
Bộ dáng nghiêm trang của Cổ Quân Uyển, làm cho Minh Nguyệt Thịnh như nghiêm túc theo: “Tiểu Uyển, ta biết. Ta buông được, nhưng khi ta nhìn thấy bộ dáng khổ sở của nàng khi cái thai bị cổ độc hành hạ, ta liền đau lòng. Tiểu Uyển, ngươi nói xem, ta như thế nào mới có thể không đau lòng thay nàng đây!”
Khi nhìn vào ánh mắt của Minh Nguyệt Thịnh, Cổ Quân Uyển hoảng hốt một trận, sau một khắc, Cổ Quân Uyển cả kinh, một quyền đánh vào trên người Minh Nguyệt Thịnh, “Khốn kiếp, ngươi thế nhưng muốn đùa bỡn ta! Ngươi nói vòng hồi lâu, đơn giản là muốn cầu ta, muốn ta cầu cha ta giúp hài tử của nàng! Còn làm ra bộ dạng thương tâm, hại ta xém chút bị lừa!”
Cổ Quân Uyển lùi về phía sau một bước, trong mắt là bất mãn bởi vì bị người lợi dụng. Nghĩ đến mới vừa rồi trong mắt Minh Nguyệt Thịnh là một đầm nước sâu không đáy, phảng phất có chút khiếp người, giống như có chứa ma lực.Tim Cố Quân Uyển đập “bình bịch” dồn dập, gương mặt cũng nóng rần lên.
Làm Cổ Quân Uyển hiểu lầm, nhưng Minh Nguyệt Thịnh cũng không giải thích, ngược lại tiếp tục van cầu nàng giúp hắn, nhưng không ngờ Cổ Quân Uyển trực tiếp cự tuyệt.
“Minh Nguyệt Thịnh, cổ tộc có quy củ của cổ tộc, cho dù cha ta là tộc trường, cũng không thể vì một người ngoài mà phá hư quy củ như vậy. Nếu đã đứng ở vị trí đó, thì ông càng nghiêm khắc hơn trong vấn đề này, không thiên vị bất kỳ ai!”
“Nếu muốn cứu đứa nhỏ này, hai người đó phải tự mình đến cổ tộc . Lên núi đao, xuống biển lửa, vào Long Đàm, thông qua ba cửa ải này, cha ta tự nhiên giải cổ cho đứa nhỏ. Nếu như không vượt qua được, vậy thì đừng trách chúng ta vô tình, quy củ đều như thế, không có ngoại lệ .”
Mặc dù có quan hệ thân thiết với Cổ Quân Uyển, nhưng Minh Nguyệt Thịnh cũng biết quy định của tộc cổ, không phải là Cổ Quân Uyển cố ý gây khó khăn cho hắn, mà sự thật chính là như vậy.
“Thân thể của cha đứa nhỏ không tốt, ta có thể thay hắn làm những việc này được không?”
Minh Nguyệt Thịnh nói thế làm cho Cổ Quân Uyển hoàn toàn nhíu lông mày.”Ngươi điên rồi sao! Cho dù ngươi khác biệt thì như thế nào, ngươi cho Long Đàm là nơi nào, ngươi còn không biết sao!”
“Ta không điên, ta không muốn hài tử không có phụ thân.”
“Ngươi ——” Cổ Quân Uyển chỉ ngón tay lên chóp mũi của hắn, run lên hai cái, hừ nhẹ một tiếng, thu tay lại, đầu vừa xoay .”Không thể! Chuyện này không thể thương lượng được !.
“Tiểu Uyển. . . . . .”
“Minh Nguyệt Thịnh, ngươi nghe kỹ cho ta! Ngươi đồng tình với bọn họ, đó là chuyện của ngươi, không liên quan tới ta! Đây là vấn đề nguyên tắc, cho dù ngươi có tìm cha ta, cha ta cũng sẽ không đáp ứng!”
Cổ Quân Uyển giận đến không nói được, Minh Nguyệt cũng không phải là cha của hài tử, tại sao biểu hiện so với người làm cha của hài tử còn lo lắng hơn a! Hắn muốn thay thế cha của hài tử đi vào Long Đàm ư? Lúc xuống dưới đó là một người còn sống, đi lên còn lại chỉ là một bộ hài cốt mà thôi! Đầu óc người này chắc chắn là phát điên rồi!
“Ta mặc kệ, ta muốn ngươi trở về! Cha ta đã lớn tuổi, ngươi không thể trông cậy vào cha ta cùng với ta mãi được, ngươi mới chân chính là hoàng đế, đó trách nhiệm của ngươi, không phải của cha ta !”
Dù Cổ Quân Uyển nói đúng, nhưng Minh Nguyệt Thịnh không thể rời khỏi nơi này được , hắn nhất định phải đợi đến khi thai nhi ổn định mới có thể rời đi. Tấn Mặc nói, bởi vì khi còn nhỏ Mộ Dung Thất Thất không được chăm sóc tốt, thể chất từ nhỏ đã không tốt, mang thai ba tháng nhất định rất dễ gặp chuyện không may, vì thế nên hắn không thể rời đi.
Minh Nguyệt Thịnh bỏ vẻ phong lưu, trở nên quật cường , đã quen với biểu tình này của hắn ,Cổ Quân Uyển nghĩ người này đã quyết tâm rồi . Rốt cuộc Mộ Dung Thất Thất là thần thánh phương nào? Có thể làm cho Minh Nguyệt Thịnh si mê như vậy? Trong lòng Cổ Quân Uyển dâng lên một chút nghi vấn.
Không được, nàng phải đi xem vị Trấn quốc công chúa của Bắc Chu Quốc này! Muốn xem một chút nàng rốt cuộc là “yêu nghiệt phương nào” , có thể làm cho Minh Nguyệt Thịnh vì hài tử của nàng mà chịu xuống Long Đàm!
Trong vương phủ Tiêu Dao Vương , gần đây giăng đèn kết hoa, các gia nhân vì hôn sự của Hoàn Nhan Khang mà trở nên bận rộn .
Đến trước khi hôn sự hoàn thành , Mộ Dung Thất Thất liền giấu Tô Mi