Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3217604

Bình chọn: 7.5.00/10/1760 lượt.

n lần này tới Bắc Chu quốc, chính là vì Y Liên. Y Liên kia tới cùng là ai? Có thể làm cho Di Sa bỏ xuống chính sự quan trọng ở đảo ngàn dặm xa xôi, chạy tới đây?

Nghĩ đến Mộ Dung Thanh Liên, Già Lam giống như rõ ràng được một chút. Nghĩ lại lần đầu tiên Di Sa nhìn thấy Mộ Dung Thanh Liên, khi hắn nói những lời này, còn tỏ ra hết sức yêu chiều nàng, sau cùng lại đối xử tàn nhẫn với nàng, Già Lam tựa hồ như tìm được chút manh mối quan trọng.

Mộ Dung Thanh Liên là tuyển thủ Thất Trọng Tháp, lúc đầu Di Sa đối xử với nàng như vậy, có phải do tưởng nàng là Y Liên hay không? Về sau lại muốn giết Mộ Dung Thanh Liên, chẳng lẽ là vì Di Sa biết rõ Mộ Dung Thanh Liên không phải là người hắn muốn tìm sao?

Già Lam càng nghĩ càng nhức đầu, Di Sa chưa bao giờ rời khỏi Bồng Lai Đảo, vậy từ lúc nào có thể biết được sự tồn tại của Y Liên? Nghe tên, có vẻ đó là một nữ nhân, chẳng lẽ vài năm nay hắn trở nên thay đổi là vì nữ nhân này sao?

Di Sa phải quay về vì chuyện của Đông Lỗ Quốc, một lát sau, người của Phật Sinh môn truyền gấp tin tức này cho Phượng Thương.

“Còn muốn chạy sao?” Phượng Thương nắm lấy tờ giấy trong tay, năm ngón tay nắm chặt, tờ giấy biến thành tro tàn, “Cho người đi theo! Cùng rời khỏi kinh thành, hành động theo lệnh của ta.”

Tuy chuyện chiến tranh đều làm cho người ta sứt đầu mẻ trán, nhưng người như Phượng Thương vẫn còn có thể quan tâm về vấn đề này. Lúc này nếu như Di Sa muốn rời khỏi, Phượng Thương tuyệt đối không cho phép. Để Di Sa chạy thoát, đồng nghĩa với việc thả hổ về rừng.

Mộ Dung Thất Thất đã nói qua, Di Sa có thể là Liên Sinh, Liên Sinh là người đến từ một thế giới khác, đều giống như Mộ Dung Thất Thất, tiếp nhận mọi loại giáo dục, trong đó quan trọng nhất là giáo dục về quân sự. Nếu để cho Di Sa giúp đỡ Đông Lỗ Quốc, hơn nữa hiến kế sách cho Đông Lỗ Quốc, chiến tranh giữa Đông Lỗ Quốc cùng Bắc Chu Quốc, có thể trở nên vô cùng khó khăn.

Cho nên, vô luận là lý do cá nhân hay chính sự, nhưng vẫn phải nhìn từ góc độ chiến tranh mà lo lắng, Phượng Thương tuyệt đối không cho Di Sa rời khỏi nơi này. Người này, bất luận có phải là Liên Sinh hay không, cố ý nhắm vào Mộ Dung Thất Thất, hắn nhất định không hạ thủ lưu tình!

Bởi vì chiến sự bất ngờ, Phượng Thương vẫn liên tục ở lại trong cung,chờ cho đến đêm khuya ngày thứ ba mới quay trở về Thính Tùng lâu. Lúc về đến nhà, Mộ Dung Thất Thất đã sớm nằm ngủ. Sau khi rửa mặt, Phượng Thương ngồi xuống bên cạnh giường, bàn tay to vén tóc trên trán cho Mộ Dung Thất Thất, trong lòng cực kì thỏa mãn.

Vốn nhớ lại việc có thể tiếp tục sống bình an, hạnh phúc cùng nàng, không nghĩ tới ông trời có thể trêu đùa người như vậy. Chiến tranh bùng nổ, thiên hạ không còn thái bình, ít ngày nữa hắn phải xuất chinh ra chiến trường . Hi vọng có thể tốc chiến tốc thắng, hắn sẽ sớm trở về đoàn tụ cùng thê nhi.

“Chàng đã trở lại!” Mộ Dung Thất Thất mở mắt ra, sau khi nhìn thấy Phượng Thương, lập tức đứng dậy ôm lấy Phượng Thương, “Chàng như thế nào bây giờ mới trở về! Ta chờ chàng đã lâu !”

Chưa tỉnh ngủ, trong tiếng nói của Mộ Dung Thất Thất mang theo một chút mềm mại say ngủ, lại giống như một con mèo lười biếng, cả người đều đã dựa sát vào trong lòng ấm áp của Phượng Thương.

“Tương đối nhiều việc, cho nên ta về trễ!” mười ngón tay của Phượng Thương nhẹ nhàng mà mát xa cho Mộ Dung Thất Thất, “Cục cưng có ngoan hay không?”

“Ha ha, cục cưng còn nhỏ ! Hiện tại cục cưng chỉ nhỏ như thế, nơi nào lại không ngoan!”

“Cũng là –” Phượng Thương nhẹ cười, hắn đi theo Tấn Mặc đại khái là cũng hiểu biết quá trình phát triển của cục cưng, không giống như lúc trước mà lo lắng sợ hãi nữa. Kéo Mộ Dung Thất Thất vào, Phượng Thương lên giường, ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng mà ngửi mùi hương thơm ngát giữa tóc của nàng.

“Nương tử, có khả năng ta phải xuất chinh.”

“Ừ…” Chuyện Phượng Thương nói, Mộ Dung Thất Thất đã đoán trước được. Xuất chinh là chuyện lớn như vậy, Phượng Thương nhất định sẽ chính mình xuất chinh , chẳng qua nàng không biết hắn sẽ đi đến chỗ nào.

“Chàng định đi đâu?”

“Ta đi Đông Lỗ, Như Ý đi Tây Kỳ, A Khang đến phương bắc. Như Ý đi theo bên cạnh ta đã lâu, bên Tây Kỳ quốc, ta ngược lại không lo lắng, hiện tại ta không yên lòng, là A Khang.”

Mộ Dung Thất Thất ghé vào trước ngực Phượng Thương, nghe tim của hắn đập.”A Khang cũng cần học hỏi kinh nghiệm, dù sao này giang sơn xã tắc là của bọn họ, chàng không thể giúp họ cả đời được!”

Lời của Mộ Dung Thất Thất, Phượng Thương vô cùng đồng ý, hắn cũng nghĩ như vậy. Hoàn Nhan Khang là nhân tài, tin tưởng một thời gian sau, hắn nhất định sẽ trở thành trụ cột vững vàng của Bắc Chu quốc. Bất luận sau khi Hoàn Nhan Khang trở thành hoàng đế, hay cả đời điều mang danh hiệu Tiêu Dao Vương, giang sơn này muốn ổn định vẫn cần chính bản thân hắn giữ gìn.

“Thương, ta có việc muốn nói cho chàng. Chàng sau khi nghe xong nên có thể điều chỉnh một chút cho thích hợp.”

Mộ Dung Thất Thất đem việc đạt thành hiệp nghị cùng Minh Nguyệt Thịnh nói lại toàn bộ cho Phượng Thương nghe, lúc nghe nói đến việc Mộ Dung Thất Thất thuyết phục được Mi


Old school Swatch Watches