
ấu nhất phụng bồi, Phượng Thất Thất cảm thấy mình
vô cùng hạnh phúc.
" Long phượng thai của nhà A Khang gọi là Hoàn Nhan Triệt và Hoàn Nhan Thần Hi, nữ nhi của chúng ta gọi là Phượng Hoàng, có được hay không?"
Thấy Phượng Thương đặt tên cho tiểu nữ Nhi một cái tên khí phách như vậy, Phượng Thất Thất nhịn không được bật cười lên. Người nam nhân này a! Bốn
hài tử, một người là Kiêu hùng, một đôi là Kỳ Lân, bảo bối này lại là Phượng Hoàng, hắn thật là hận khôngđược nói cho thế nhân, chỉ
có bảo bối nhà mình mới làtốt nhất.
"Hảo! Kia nhũ danh gọi là Long nhi, chàng nói cóđược hay không?" Phượng Thất Thất đặt tên có thâm ýkhác, Phượng Kiêu đi theo họ nàng, nhi tử sinh đôi cùng Phượng Thương họ Long, lần này Phượng
Thương để cho tiểu nữ Nhi chờ đợi bao lâu này lần nữa lại mang họ Phượng, Phượng Thất Thất
dứt khoát đặt nhũ danh cho Phượng Hoàng cùng họ Long có liên quan, vừa hay long phượng đều có, thật tốt.
Phượng Thương sao lại không biết ý nghĩ trong lòng của Phượng Thất Thất, Phượng Hoàng, Long nhi, dòng
họ của hai người đều bao hàm ở bên trong, như vậy vừa lúc chứng thực, hài tử
là kết tinh tình yêu của bọn họ.
Hai người còn không kịp nói nhiều, ba cái đầu đãxuất hiện ở trước mặt bọn họ, "Cha, cho con nhìn muội
muội!" "Con cũng muốn nhìn!" Long Dận Kỳ và Long Dận Lân vươn tay về phía Phượng Hoàng mới sinh ra, không
nghĩ tới còn không có đụng đến Phượng Hoàng,đã bị Phượng Kiêu cắt ngang.
"Tiểu muội muội còn nhỏ, chờ lớn cho các
ngươi ôm!"
Phượng Kiêu so với huynh đệ sinh đôi lớn hơn một tuổi hai tháng, mặc dù sau khi Phượng Kiêu đi Tường tộc, ba huynh đệ gặp mặt mấy lần chẳng phải nhiều, không biết lời nói
của người đại ca này có đúng không..., Long Dận Kỳ và Long Dận Lân vẫn nghe .
"Vậy cho chúng con nhìn một chút, có được hay không? Con muốn biết tiểu muội muội
lớn lên có giống con không!" Long Dận Lân dùng sức nhô đầu lên.
Đối với cái yêu cầu này của hài tử, Phượng
Thương rất"Hào phóng " thỏa mãn, đem Tiểu Phượng Hoàngôm đến trước mặt ba nhi tử, ba cái đầu nhỏ lập tức đem Tiểu Phượng Hoàng vây lại.
"Muội muội, muội muội. . . . . ."
Nhìn tiểu oa nhi trắng hồng, Phượng Kiêu cũng
không giả bộ đại nhân, ngược lại trợn to đôi mắt màu tím, dùng sức nhìn chăm chú Phượng Hoàng."Muội muội giống ta!"
"Ha ha ha! Đại ca, Tam đệ, muội muội là mắt đen, giống ta!"
Thời điểm thấy rõ ràng Phượng Hoàng có một đôi mắt đen, Long Dận kỳ đắc ý kêu lên, "Đại ca cùng Tamđệ cũng là mắt màu tím, muội muội giống ta, là mắtđen! Muội muội giống ta!"
Lời nói của Long Dận Kỳ ..., khiến cho Phượng Kiêu và Long Dận Lân có chút không phục, nhưng sau khi nhìn đến đôi mắt của Phượng Hoàng, hai tiểu tử có chút hâm mộ Long Dận Kỳ mắt đen, nếu bọn họ cũng cómột đôi mắt đen, thật là tốt biết bao a! Như vậy cùng muội muội giống nhau!
Phượng Kiêu tóm lại vẫn là ca ca, không có bởi vì bị Long Dận Kỳ đả kích, mà mất đi lòng tin. Sau khi cẩn thận quan sát Phượng Hoàng,
Phượng Kiêu cũng la lên, " Lỗ mũi của muội muội giống ta! Cũng là mũi cao!"
Thấy Phượng Kiêu la lên như vậy, Long Dận Lân
cũng la lên, "Miệng và lông mày của muội muội cũng giống như ta! Hai người chỉ có
một dạng tương tự với muội muội, chỉ có ta có hai cái tương tự với muội muội!"
Nói xong, Long Dận Lân đắc ý ôm hai cánh tay, nhìnđại ca cùng nhị ca mới vừa rồi còn đang khoe khoang, giống như đang nói..., làm sao, hai người thua rồi nhé!
Ba oa nhi vì Phượng Hoàng lớn lên giống ai mà ồnào , Phượng Thương dùng tay ra
hiệu"Xuỵt" đối với bọn họ.Nhìn lại lần nữa, Phượng Thất Thất mặt mỉm
cười đã ngủ rồi, sinh con thật sự là quá mệt mỏi, nàng vô cùng mệt mỏi, lúc này tựa vào trong ngực Phượng Thương, nhắm
mắt lại nghỉ ngơi.
Thấy Phượng Thất Thất ngủ, ba huynh đệ học bộ dạng của Phượng Thương, dùng tay ra
hiệu chớ có lên tiếng.
"Chúng ta đi ra ngoài trước đi! Chờ mẹ khỏe lại, chúng ta trở lại!"
Phượng Kiêu là đại ca, đối với hai đệđệ"Phát hiệu lệnh" . Nếu là bình thời, Long Dận Kỳ vàLong Dận Lân nhất định sẽ cùng kêu lên phản đối, nhưng lần này ba huynh đệ khó tìm được điểm giống nhau, đều rón ra rón rén mà thẳng bước đi ra ngoài, sợđánh thức Phượng Thất Thất.
Thấy ba giờ thân ảnh rời đi, nhìn đến hai người một lớn một nhỏ hai người, Phượng
Thương mỉm cười, ở trên trán Phượng Thất Thất hôn xuống."Cám ơn nàng, ta
yêu nàng ——"
Cám ơn nàng cho ta một gia đình ấm áp, cám ơn nàn sinh hạ cho ta bốn hài tử hoạt bát đáng yêu, cám ơn nàng ở bên cạnh ta, yêu ta,
khích lệ ta, ủng hộ ta, cám ơn. . . . . . nàng tất cả!
Mười lăm năm sau, hoàng cung Bắc Chu quốc, bởi
vìcả gia đình Nhiếp Chính Vương đến, mà vô cùng náo nhiệt.
"Trời ạ! Ngài ấy rất đẹp trai!" Các cung nữ tụ tập thành tốp ba
tốp năm, đánh giá nam tử mặc y phục màu tím nơi xa đi tới. Nam tử này bất quá hai mươi tuổi, nhưng một thân tiên khí, tóc đen dài không có vấn lên mà để xõa, một đôi mắt lạnh lẽo, đem thế giới của mình cách ly cùng với người khác, cộng thêm
một thân y phục màu tím xa hoa, cùng một khuôn mặt tinh sảo e rằng không thể
soi mói, khiến cho cung nữ vây xem kinh hô liên tục .
Nếu