Disneyland 1972 Love the old s
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3214945

Bình chọn: 8.5.00/10/1494 lượt.

ình không thể bảo hộ được nàng, ngược lại phải trơ mắt ra nhìn nàng cùng người khác bước đi –

Tuy biết rằng Mộ Dung Thất Thất không có việc gì, nhưng trong tâm Phượng Thương vẫn không nhịn được kiếm tra khắp người nàng một lần.“Khanh khanh, nàng có việc gì không?”

“Ta tốt lắm!” Mộ Dung Thất Thất nhìn con bướm bị Minh Nguyệt Hinh chém đứt nằm trên đất, trong lòng khó chịu. Nàng giãy ra khỏi lồng ngực của Phượng Thương, đi đến trước bức tranh đã hỏng, đem thân mình và đôi cánh của con bướm bị chặt đứt nhẹ nhàng nhặt lên, đặt trong khăn tay, cẩn thận gói lại.

“Vất vả cho các ngươi! Ta sẽ vì các ngươi báo thù !” Mộ Dung Thất Thất vẫy vẫy tay với đám bướm đang bay lượn trên trời, đám bướm này như tựa hồ nghe hiểu lời nói của Mộ Dung Thất Thất, bay quanh người nàng một vòng, rồi vỗ cánh ly khai.

Làm xong hết thảy, Mộ Dung Thất Thất chậm rãi đi tới trước mặt Minh Nguyệt Hinh. Thấy vậy, Minh Nguyệt Hinh kinh hãi không thôi.

“Ngươi…… Ngươi muốn làm, làm cái gì!”

“Đây là vật của ta!” Mộ Dung Thất Thất đi tới nhặt chủy thủ lên, thật cẩn thận lau chùi vết máu trên đó.

“Ngươi, ngươi đừng có lại đây! Hoàng, hoàng huynh, cứu ta!” Thấy Mộ Dung Thất Thất mỗi lúc một gần, Minh Nguyệt Hinh cố chịu đau, hướng Minh Nguyệt Thịnh cầu cứu,“Thái tử ca ca, cứu, cứu ta!”

“Trễ rồi!” Lúc này mới nhận ra Minh Nguyệt Thịnh là thái tử, là ca ca, hướng hắn xin giúp đỡ? Mộ Dung Thất Thất mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng noãn như ngọc, nàng bước từng bước tới gần Minh Nguyệt Hinh, chủy thủ trong tay cũng chậm chậm đưa lên.

Đối phương rõ ràng là tiểu bạch thỏ vô tội, lại khiến cho đáy lòng Minh Nguyệt Hinh cảm thấy sợ hãi.

“Đừng! Đừng! Thái tử ca ca cứu ta!” Minh Nguyệt Hinh ngồi dậy muốn chạy trốn khỏi nơi này. Nàng hiện tại đã biết sợ, nàng biết rằng Mộ Dung Thất Thất không thể trêu vào ! Nhưng mà, đã quá trễ –

“Khanh khanh –”

Đúng lúc chủy thủ trong tay Mộ Dung Thất Thất muốn hạ xuống, Phượng Thương đi tới phía sau nàng, cầm lấy chủy thủ trong tay nàng, đem Mộ Dung Thất Thất ôm vào trong lòng. Nhìn thấy Phượng Thương cứu mình, tâm của Minh Nguyệt Hinh cảm kích, ôm lấy chân hắn, ngẩng đầu lên, vẻ mặt háo sắc nhìn Phượng Thương,“Vương gia……”

Minh Nguyệt Hinh nghĩ rằng Phượng Thương động tâm với mình, luyến tiếc hai tay của nàng, cho nên, mới ra tay tương trợ. Không nghĩ tới lời nói kế tiếp của Phượng Thương, lại khiến nàng cảm thấy như sấm sét giữa trời quang.

“Khanh khanh, chuyện như vậy vẫn là để ta làm, không lại làm ô uế tay của khanh khanh –”

Không chờ Minh Nguyệt Hinh phục hồi lại tinh thần, hai cổ tay như ngọc đã bị chủy thủ trong tay Phượng Thương một nhát chặt đứt,“A –” Chỉ nghe một tiếng hét, Minh Nguyệt Hinh dù thoát khỏi ranh giới sống chết, nhưng hai bàn tay lại bay về trên không trung, rơi về phía đám người.

“A –” Những người xem náo nhiệt vừa thấy đôi tay máu chảy đầm đìa bay tới hướng mình, vội vàng trốn tránh, cuối cùng hai tay rơi trên mặt đất, đính đầy cát bụi, nguyên bản bàn tay trơn bóng bởi vì huyết cùng bùn đất hỗn hợp cùng một chỗ, trở nên xấu xí không nói nổi.

“Ai, đáng tiếc ……”

Mọi người chưa kịp hồi hồn, Mộ Dung Thất Thất lại nói một tiếng đáng tiếc.

Khi hai tay Minh Nguyệt Hinh bị chặt đứt, Phượng Thương đã mang theo nàng bay khỏi đài cao, tránh khỏi việc máu của Minh Nguyệt Hinh làm vấy bẩn quần áo của hai người. Mà lúc này, một tiếng “Đáng tiếc” của Mộ Dung Thất Thất, làm cho Minh Nguyệt Thịnh không nhịn được quay lại nhìn nàng. Chẳng lẽ, lúc này nàng mới nghĩ đến sau lưng Minh Nguyệt Hinh là Nam Phượng quốc, cho nên hối hận ?

“Rõ ràng ngụ ở trên người đẹp như vậy, vì sao khi rơi xuống dưới lại xấu xí đến thế? Thật sự là đáng tiếc !”

Đợi đến lúc hiểu rõ ý nghĩ của Mộ Dung Thất Thất, Minh Nguyệt Thịnh cảm thấy như bị sét đánh — nguyên lai nàng tiếc là tiếc chuyện này! A, nữ tử này quả nhiên không giống người thường, khiến cho người ta không thể không yêu.

Chương 53: “Con bài chưa lật” của Long Trạch Vũ Nhi.

Trước vẽ tranh, sau chặt tay, từ đầu tới cuối bất quá cũng chỉ qua một canh giờ, lại xảy ra đột biến lớn như vậy, khiến cho đám người ở ngự hoa viên kinh hồn táng đảm, ánh mắt nhìn Mộ Dung Thất Thất cũng hoàn toàn đổi thay.

“Người đâu, mau đưa Hinh công chúa đi trị liệu!” Long Trạch Vũ là người mau hồi phục tinh thần nhất.

Nam Phượng công chúa bị chặt đôi tay trước mặt người khác, hơn nữa nhanh đến mức không kịp ngăn trở, điều này khiến sắc mặt của Long Trạch Vũ trở nên vô cùng khó coi. Vừa rồi hắn còn vui sướng đắm chìm trong chuyện “trời ban điềm lành”, hiện tại không nhịn được đau đầu về chuyện của Minh Nguyệt Hinh, nếu Nam Phượng quốc muốn truy cứu trách nhiệm, hắn phải nói như thế nào?

Một bên là chuyện kết thân với Nam Phượng quốc, một bên là Phượng Thương kiêu ngạo cuồng vọng với Bắc Chu sau lưng hắn ta như hổ đói rình mồi. Hiện tại, việc làm sao để vẹn toàn cả đôi bên là vấn đề khiến Long Trạch Vũ lo lắng nhất. Không cần để ý đến Nam Phượng quốc, Tây Kỳ vẫn đủ sức đấu với họ, nhưng mà nếu không xử lý tốt chuyện này, đắc tội cả hai bên, đến lúc đó bên tấ