
inh, trong lòng vốn đang âm ẩm đau lại giống như bị xát thêm muối.
Cận Liễu Liễu lại không có phản ứng gì, ngược lại nhiệt liệt nói với Lê
Tuyền: “Tuyền ca ca, phụ mẫu ta còn thường thường nhắc đến ngươi. Ngươi
nếu có rảnh rỗi, đến nhà chúng ta ngồi chơi đi.”
“Hảo.” thanh âm Lê Tuyền mang theo một tia đau đớn: “Ta không phải không muốn đi. Liễu Liễu là khi nào thì… gả đi?”
“Đã mấy tháng trước, thời gian trước trong nhà của ta không có tiền cho cha ta mua thuốc, mẫu thân liền đem ta bán cho Cổ gia .”
Vừa nghe lời này, Lê Tuyền cả kinh. Cổ Vưu Chấn sắc mặt cũng trầm xuống,
hiển nhiên cũng không dự đoán được Cận Liễu Liễu lại nói như vậy.
“Như vậy, Cổ huynh mang theo gia quyến là muốn đi chỗ nào?” Hắn nhanh chóng thay đổi đề tài.
“Kinh thành.”
“Nếu muốn đi kinh thành, vậy để tại hạ hộ tống các vị một đoạn đường đi.” Lê Tuyền nho nhã lễ độ nói.
“Không cần khách khí , chúng ta cùng các hạ cũng không quen biết, không dám làm phiền.” Cổ Vưu Chấn lạnh lùng cự tuyệt.
Hắn mắt thấy Cận Liễu Liễu đối với Lê Tuyền thân thiết có thừa, hai người hiển nhiên là có qua lại thân mật.
Huống chi Lê Tuyền này nhìn qua bất quá cũng chỉ khoảng mười tám, chín tuổi,
tướng mạo sáng sủa, tư nhã nhân văn, mày rậm mắt to, lại luôn lộ một vẻ
rạo rực tươi cười, làm cho người ta vừa thấy liền nảy sinh ý thân cận.
Mà điều khiến cho Cổ Vưu Chấn bất mãn là Lê Tuyền này thân hình cao lớn,
mạnh mẽ cường tráng, vừa thấy qua liền biết là một người luyện công phu.
Cận Liễu Liễu luôn luôn thích nam tử cường tráng, Lê Tuyền này tuy rằng
khôi ngô nhưng cũng không có vẻ thô tục chút nào, chỉ làm cho người ta
cảm thấy tuổi trẻ cường tráng, dáng người cân xứng. Nếu để cho bọn họ
tiếp xúc thân mật, khó bảo toàn Cận Liễu Liễu sẽ không động tâm a.
Lê Tuyền lại không biết Cổ Vưu Chấn đối với hắn sinh ra loại địch ý này,
vẫn là vẻ mặt tươi cười nói: “Cổ huynh có điều không biết, cách nơi này
hai mươi dặm đường, còn có một sơn trại nữa, chỉ sợ các ngươi ngày mai
đi ngang qua kia cũng sẽ bị chặn đường. Ta đã nhìn Liễu Liễu lớn lên từ
nhỏ, cùng với thân muội tử giống nhau, ta tự nhiên không thể thấy các
ngươi lâm vào nguy hiểm mà không giúp.”
Cổ Vưu Chấn vẫn là cười
lạnh: “Chúng ta tuy rằng nhân số không nhiều lắm, nhưng công phu bản
thân lại vẫn phải có, không dám làm phiền.”
“Ta đã sớm nhìn ra Cổ huynh công phu cao cường, nhưng đằng trước kia là một đại hắc trại,
nhân số rất đông. Tiểu đệ thật ra không sợ Cổ huynh đánh không lại bọn
họ, chính là đối phương nhiều người, ngươi lại mang theo Liễu Liễu, vạn
nhất bị đối phương dây dưa, chỉ sợ sẽ làm Liễu Liễu phải chịu khổ. Ta
cùng với trại kia cũng có lui tới, đưa các ngươi bình an qua đỉnh núi
này thì sẽ trở về, không dám quấy nhiễu.”
Cổ Vưu Chấn còn muốn cự tuyệt, lại nghe Ngọc Trúc nhẹ nhàng nói: “Thiếu gia, nếu Lê trại chủ có một mảnh thịnh tình, nếu chúng ta từ chối tất nhiên là bất kính. Chúng
ta đi lần này, có thể ít chọc phiền toái một chút, đi mau chút, tất
nhiên là chuyện tốt.”
Cổ Vưu Chấn nghĩ đến việc kinh thành cấp
bách, chỉ có thể áp chế bất mãn trong lòng, nói với Lê Tuyền: “Như thế,
liền đa tạ Lê trại chủ .”
Lê Tuyền vẫn cười: “Cổ huynh quá khách khí, có thể gọi ta là Lê Tuyền được rồi.”
Cổ Vưu Chấn chỉ cười cười, không có lên tiếng trả lời.
Cận Liễu Liễu không biết Cổ Vưu Chấn trong lòng không vui. Vừa nghe Lê
Tuyền muốn làm bạn cùng với bọn họ đi đường, nàng kìm lòng không đậu
nói: “Tuyền ca ca, đa tạ ngươi .”
“Ngươi- nha đầu này, khi nào
thì nhã nhặn có lễ như vậy? Nhớ thời điểm ta đi ngày đó, ngươi còn để
chỏm đâu, hiện tại lại lớn lên mỹ mạo như vậy.”
Cận Liễu Liễu xấu hổ cười, cúi đầu, khuôn mặt cười đỏ lên như đám mây hồng, càng có vẻ thẹn thùng vô hạn.
Lê Tuyền nghĩ đến mới trước đây cùng bọn nhỏ trong thôn chơi trò đóng giả
tân nương tân lang, hắn luôn làm tân lang, Cận Liễu Liễu làm tân nương,
còn vẫn ồn ào nói trưởng thành phải gả cho Tuyền ca ca làm tân nương tử, trong lòng bỗng dưng tối sầm lại.
“Khụ khụ.”
Nghe được tiếng ho khan của Cổ Vưu Chấn thật mạnh. Lê Tuyền giật mình tỉnh
lại, thấy Cổ Vưu Chấn sắc mặt không vui vẻ, nhanh chóng đem ánh mắt dời
khỏi Cận Liễu Liễu, cười hì hì nói: “Các vị chờ một lát, ta đi nói một
tiếng với các huynh đệ, chúng ta tức khắc có thể xuất phát”.
Lê
Tuyền giục ngựa chạy trở về, đám mãng hán sớm nghe được đoạn đối thoại
giữa lão đại bọn họ cùng mấy người trong xe ngựa, đã biết chuyện gì xảy
ra.Vì thế mọi người cướp nói:
“Lão đại, ta với ngươi cùng đi, như thế nào có thể để cho lão đại một mình đơn độc đi?”
“Lão đại, lão đại, vẫn là tìm vài người bồi ngươi đi đi, hôm nay trời đông
lạnh, ngươi đi một mình, bây giờ bọn ta tự đi trở về, đám phụ nữ
của bọn ta nhất định sẽ mắng bọn ta một trận.”
Lê Tuyền hì hì cười, nhẹ nhàng vung tay lên, tất cả đám người kia đều an tĩnh lại.
“Ta đưa bọn họ đi qua trại của Tiền lão đại sẽ trở lại, cũng chỉ mất một
hai ngày thôi. Các ngươi trở về hảo hảo bảo vệ trại là được. Ta không ở
nhà, cũng đừng xuống dưới vay tiền, chờ ta trở về nói sau.”
Lão
đ