
bây rút liền, bảo em mình chịu trận dùm mình, xứng làm chị hai ko?”.
Một thằng khác phụ hoạ – “ Đúng là rác rưởi chứ chị hai cái nỗi gì.”
Bỗng từ đâu hai mũi dao phi đến,
một mũi đâm thẳng vào họng thằng lên tiếng đầu tiên, mũi còn lại cắm
trực tiếp vào đầu thằng kia làm cả hai ngã gục xuống đất ngay lập tức.
Thành Phong nhìn đàn em mình rồi
quay sang phía Anh Vũ, cả hai quá bất ngờ trước điều mình vừa chứng
kiến, hai mũi dao lao đi với tốc độ ko những cực nhanh mà còn vô cùng
chính xác. Thành Phong ngước nhìn người vừa phi hai mũi dao và mỉm
cười cùng với sự e dè đáng kể.
– Quả là chị hai Ác Ma có khác,
phong thái đỉnh đạc hơn người, hôm nay được nhìn thấy tuyệt chiêu nổi
danh đúng làm bọn tao sáng mắt ra.
Quốc Bảo cùng Nguyệt Vy buôn ra
tiếng chữi thề – “Dám xúc phạm chị hai bọn tao thì chỉ có thế thôi. Giờ
bọn mày còn hơn cả rác rưởi đó lũ oắt con. Xông lên bây, đập chết pà tụi nó”.
Quốc Bảo thì nhào vô đánh tay đôi
với Thành Phong còn Nguyệt Vy thì chặn đường dần cho Anh Vũ một trận.
Đừng xem thường con gái trong Ác Ma nhé, nhìn liễu yếu đào tơ vậy chứ 1
chấp 10 tên con trai vẫn ko si nhê gì đâu, nhất là Nguyệt Vy nhà ta.
Nhìn Thành Phong và Anh Vũ gian nan khi phải cố gắng chống đỡ và tìm cơ
hội phản kháng lại hai đứa bạn mình, nó mỉm cười khẽ lùi về sau vài
bước, tựa đầu vào cột mà xem phim thần thoại Trung Quốc do mình là đạo
diễn kiêm quay phim và lồng tiếng.
Cuộc chiến diễn ra trong hơn 30
phút, hai bên đã kiệt sức gần hết, đứa thì nằm, đứa thì bò, đứa thì ôm
mặt,… còn bốn tên cứng đầu vẫn đang trong hồi chiến gay cấn, cả bốn
người dường như cũng đuối sức, ko còn cái vẻ sung như trâu hồi đầu.
Bất chợt một thằng đô con đứng bật
dậy và nhanh tay chơi xấu sau lưng Nguyệt Vy, hắn giơ cây sắt lăm lăm
chực chờ lúc nhỏ sơ hở là vung ngay xuống đầu. Nhanh như cắt, nó lao ra
với một tốc độ chóng mặt đưa lưng mình ra chặn cú đánh đó che cho nhỏ.
– “Kindy. Sau lưng mày” – Nó đẩy
Nguyệt Vy lăn sang một bên, còn mình thì giơ tay đỡ lấy nhưng may thay
chỉ trúng ngay khuỷu tay.
Cảm giác đầu tiên xuất hiện là tê
rần nơi bị đánh và sau đó là lan ra toàn bộ cánh tay nhưng nó ko ngần
ngại vung chân đạp vào gối hắn, Nguyện Vy đứng bật dậy ban cho hắn ta
một cước vào thẳng ngực ọc máu tươi rồi xông vào đấm, đá, đánh tới tấp
làm hắn ko còn đường đỡ.
Nó thấy buốt dần nơi tay đang bị
thương, cảm giác như ai cưa cả cánh tay mình vậy, nhưng nó vẫn đứng
thẳng người bởi vì cái tính tự kiêu của bản thân không cho phép nó gục
ngã chỉ vì một vết thương cỏn con do một thằng tiểu tốt gây ra.
Trận chiến kết thúc ngay sau tiếng
la vừa rồi, mọi người đều đứng nhìn biểu hiện trên mặt nó, kẻ thì lo
lắng, kẻ thì bực bội, kẻ thì hả hê. Quốc Bảo nhanh chân chạy lại cùng
với Nguyệt Vy đỡ nó đứng lên hằm hằm hai con mắt nhìn phe bên kia như
muốn ăn tươi nuốt sống tất cả.
– Tao ko ngờ Phong Vũ bọn bây chỉ
toàn là một lũ đánh lén. Nhìn thế trận hôm nay cũng đủ biết bên nào
thắng bên nào thua. Tụi bây còn ko mau cút đi.
Thành Phong nhìn nó rồi quay sang thằng em vừa bị đập tả tơi.
– Đã vậy trận này coi như bọn tao
thua, nhưng trận sau thì đừng có hòng. Bọn tao thấy người của Ác Ma ở
đâu là xử đẹp ở đó. Bọn bây nên canh chừng đàn em của mình.
Nó đứng thẳng người, dõng dạc nói – “Nuôi chó thì mua dây xích mà xích lũ chúng nó lại. Thả rong bị bắt đập thì ráng mà chịu”.
Phong Vũ rút hết, lúc này nó mới gục xuống vì quá đau. Nguyệt Vy hét lên trong đau đớn.
– Mày khùng hả Zinny? Mày đỡ cho tao làm chi vậy?
Nó nhìn nhỏ đang rưng rưng mắt – “Ơ hay, tao ko đỡ cho mày thì thế nào mày cũng kiu ‘sao mày ko đỡ cho tao
hả Zinny’ cho coi”. – Nhìn qua Quốc Bảo nó xoa đầu cậu – “ Nhìn cái gì?
Chị hai mấy cưng ko sao đâu mà lo, đưa tao về nhà mau, đau quá xá đi à!”
Cả bọn ra về để lại sau lưng cái quán
bar tanh bành như một căn nhà hoang. Nhưng đâu ai ngờ, đằng sau cánh cửa kia là bóng của một người đang dựa lưng vào tường mỉm cười – “Zinny à?
Chị hai Ác Ma, nghĩa khí lắm, làm cho Thành Phong này sáng mắt đấy”- Nói xong Thành Phong khoác vai Anh Vũ buớc đi. Anh Vũ xoa xoa cằm – “Sao mình thấy cô ta quen quen.”
Thành Phong ngước mắt hỏi – “Ai?”
– “Àh…ko có gì”. – Anh Vũ huơ huơ
tay tỏ ý không muốn bàn thêm điều gì nữa nhưng trong lòng anh vẫn chất
chứa một điều gì đó khá tò mò và rắc rối.
Sáng hôm sau nó ko dám băng bột
cánh tay bị thương đi học vì sợ Thành Phong và Anh Vũ sẽ nhận ra, nó
đành bận áo dài tay để che đi chiến tích của ngày hôm qua. Nó đang khá
lo lắng ko biết hai người bọn họ có nghi ngờ gì ko, nếu bị lộ là chắc
chắn đành phải bỏ xác nơi đây. Bất giác rùng mình, nó cầm điện thoại
soạn một tin nhắn “Chị mày có tử nạn trên chiến trường thì nhớ tìm mọi
cách rinh xác tao về an táng đàng hoàng nghen” và send ngay cho Quốc
Bảo.
20s sau “ Tèn tén ten ten…” – “ Chị hai an tâm, thề có rượu trong chai, trái cây trong dĩa, mã tấu trong
tay, thằng nào đụng vô chị em sẽ xé xác nó, mà lỡ may chị có nhắm mắt
xuôi tay em cũng sẽ nhắm mắt đưa tiễn chị về nơi an nghỉ cuối cùng há
há