Polly po-cket
Sắc Màu Ấm

Sắc Màu Ấm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325465

Bình chọn: 7.5.00/10/546 lượt.

được tình dục chân chính là như vậy. Hơi tê dại, hơi bứt rứt,… còn có hơi khát khao.

Cậu giữ lấy cằm của cô, cúi đầu mút lên môi của cô, yêu thương gọi cô: “Úc, Úc”

Từ trước đến nay cậu không phát hiện tên của cô lại nghe êm tai như vậy. Bây giờ kêu lên, chỉ là tên của cô cũng khiến trái tim cậu hòa tan. Cậu bị cô kẹp quá chặt, kiên trì một hồi phải xuất ra. Trần Úc đẩy cậu, cậu lại không hề nhúc nhích.

Nếu có một đứa con, vậy thì cả đời cô cũng không thể thoát khỏi cậu.

***

Họ nán lại trong thôn khá lâu, nhưng ngày phép của Mạch Nha có hạn, rất nhanh đã phải quay về quân đội.

Trần Úc nói cô muốn ở nhà thêm một thời gian. Trong lòng Mạch Nha sốt ruột, nhưng mà không có biện pháp. Lúc trước cậu hồ đồ như thế nào, bây giờ Trần Úc có thể hài lòng cười cậu đã tốt rồi.

Trước khi đi, Mạch Nha ôm Trần Úc hôn bên tai của cô, thấp giọng nói: “Đừng bắt anh đợi quá lâu được không?”

Sau khi Mạch Nha trở về quân đội cũng không dám hối thúc Trần Úc. Ngẫu nhiên Trần Úc sẽ viết cho cậu vài lá thư, ngẫu nhiên sẽ gọi điện thoại cho cậu. Khi Mạch Nha lên đường từ doanh trại về nhà, Trần Úc vẫn chưa trở về.

Giản Tang Du, Thiệu Khâm và cả bánh trôi nữa, cả nhà đều nhiều lần phê bình cậu. Rốt cuộc Mạch Nha cũng rõ địa vị Trần Úc trong nhà đã hoàn toàn vượt qua cậu, thật sự là cậu không đắc tội được.

Lại qua mấy tháng, cuối cùng Mạch Nha cũng nghe Giản Tang Du nói Trần Úc đã về nhà. Mỗi ngày cậu đều nôn nóng tính từng ngày đến khi nào có thể về nhà gặp vợ. Đến khi cậu trở về, bất ngờ phát hiện Trần Úc mượt mà hơn trước kia rất nhiều, khí sắc cũng rất tốt.

Mạch Nha có phần chua xót– Vợ xa mình ngược lại làm cô ấy càng thoải mái hơn.

Cậu nhịn không được ôm cô vào trong ngực, siết chặt thắt lưng mềm mại của cô:”Chịu trở lại rồi, em….tha thứ cho anh phải không?”

Trần Úc còn chưa trả lời, Mạch Nha đã bị mẹ ném một cái gối trúng đầu. Giản Tang Du bưng một chén canh gà đứng ở cửa mắng:” Nhanh lấy tay ra, con không cần con mình sao!”

Mạch Nha kinh hãi nhìn bụng của Trần Úc.

Trần Úc mím môi cười, nhỏ giọng nói: Ai nói tha thứ cho anh, em chỉ là không muốn con không có ba, nợ nần của anh và em…..Sau này em sẽ tính.”

Giản Đông Dục không nghĩ Trình Nam còn có thể trở về.

Khi anh đẩy cửa ra, nhìn thấy cô gái ngồi trên ghế sô pha, khuôn mặt quen thuộc kia bất ngờ xuất hiện trước mắt anh, trong nháy mắt cơn phẫn nộ và sự sốt ruột đã nhấn chìm anh.

Sao cô còn dám trở về?

Trước kia cô bỏ rơi anh giống như vứt bỏ một con thú cưng. Ngay lúc anh khó khăn thảm hại nhất, cô đã cùng một người đàn ông khác bỏ đi. Bây giờ còn dám mỉm cười đứng trước mặt anh………

Trình Nam bước lên một bước, nhỏ giọng gọi tên anh:” Đông Dục___”

Giản Đông Dục vờ như không thấy cô, chống gậy đi lên phòng ngủ, cũng không thèm liếc mắt nhìn Giản Tang Du đang ở bên cạnh cô…. Anh vẫn giữ được bình tĩnh, nhưng ngón tay cầm gậy lại hơi run rẩy.

Trình Nam nhìn bóng lưng ngạo nghễ của Giản Đông Dục, thả lỏng những ngón tay đang nắm chặt, cô bước lên vài bước muốn đuổi theo anh.

“Đừng tới đây.” Giọng nói lạnh lùng của Giản Đông Dục không hề có sự ấm áp nào. Thậm chí anh cũng không quay đầu liếc mắt nhìn cô, “Cút đi! Tôi không muốn nhìn thấy cô!”

Trình Nam đã từng nghĩ rằng, xa anh lâu như vậy sẽ không còn đau nữa. Nhưng chỉ cần nhìn bóng lưng của anh cũng đủ khiến cô đau như muốn nổ tung ra.

Cô im lặng đứng tại chỗ nhìn anh ngã trước cửa. Trái tim tràn đầy hy vọng giống như quả bóng dần dần xì hơi, ngày càng co thắt lại. Tia hy vọng cuối cùng cũng vỡ tan thành mây khói.

Là lỗi của cô, tâm hồn cô đã bị quỷ ám.

Ngay từ đầu, tình yêu của cô và Giản Đông Dục đúng là do cô trêu chọc anh trước. Giản Đông Dục rất nổi tiếng ở trường cô, người con trai anh tuấn phong độ đó đã trở thành chủ đề bàn tán trong phòng ký túc xá của các bạn nữ.

Lúc đó, quan hệ giữa Trình Nam và Hà Tịch Tranh rất tốt. Hà Tịch Tranh nhỏ hơn cô ba tuổi, nhưng lại giống như cái đuôi nhỏ luôn đi theo phía sau cô. Đôi khi Trình Nam ghét cay ghét đắng cái tính bám người này của Hà Tịch Tranh. Nhưng không thể phủ nhận, Hà Tịch Tranh đối xử với cô rất tốt, ăn đứt những người con trai khác.

Người con trai nhỏ hơn cô ba tuổi, hơi ngượng ngùng nói thích cô, đã vì cô làm rất nhiều chuyện quá khả năng của mình, không ngừng cố gắng đạt tới tiêu chuẩn bạn trai lý tưởng của cô.

Lúc ấy Trình Nam cũng không rõ cảm giác thích là như thế nào, hồ đồ cãi nhau một trận với Hà Tịch Tranh rồi lại cam chịu ở bên cậu ta. Người lớn hai nhà cũng không phản đối. Từ nhỏ hai đứa đã rất thân thiết, tương lai có thể thuận lợi tiến tới hôn nhân thì bọn họ lại càng vui.

Trình Nam gặp Giản Đông Dục là việc bất ngờ.

Ban đầu, người con trai anh tuấn này làm cho ánh mắt của cô phải dừng lại trong giây lát. Khi đó cái tên Giản Đông Dục này giống như sấm bên tai, cô không nhịn được tò mò đánh giá anh.

Thật sự tốt như lời mấy bạn cùng phòng nói sao?

Có đôi khi, mình chú ý tới một người nào đó, sẽ phát hiện đâu đâu cũng là bóng dáng của anh.

Cho dù Trình Nam đi đến nơi nào cũng gặp được Giản Đông Dục, thỉnh thoảng hai ngườ