Sắc Màu Quân Nhân

Sắc Màu Quân Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210584

Bình chọn: 7.00/10/1058 lượt.

chị phải an ủi em vài câu. Yêu thì đừng để ý nhiều như vậy, thích thì ở bên nhau, không thích thì dẹp. Cũng như thế, thích hợp thì ở bên nhau, không thích hợp thì dẹp. Chị nói cho em biết, nếu hai thứ đồ chơi hư hỏng này thân lắm thì chị sẽ đưa em đi."

Trần Hiểu Sắt an ủi Hạ Thành Ấm xong thì cô bé càng khóc dữ dội hơn.

Liên Hạo Đông xoa xoa miệng bị đánh trúng, ra cửa. Anh đã nghĩ ra kế đá Kim Thiểu Dương khốn kiếp này đi rồi. Một bên khăng khăng không đi, một bên khăng khăng không muốn, cuối cùng tham mưu trưởng Trương quyết định để Kim Thiểu Dương lại, Liên Hạo Đông tức giận xoay người rời đi.

Kim Thiểu Dương à Kim Thiểu Dương, vì sao nhất định cậu phải đi con đường nguy hiểm này chứ?

Mấy giờ trước, lúc Kim Thiểu Dương ở trường bắn tập bắn thì bị tham mưu trưởng Trương gọi đi. Trên đường đi, cậu ta đã có dự cảm xấu, không kiềm được mà nắm chặt nắm đấm. Hôm nay nhất định cậu ta phải đánh một trận với người đã từng quỳ lạy kia.

Vẻ mặt tham mưu trưởng Trương rất nghiêm túc, giọng điệu rất buồn bực, nói: "Thiểu Dương, tôi xem hồ sơ của cậu, bất kể là trình độ học vấn, học thức, kỹ năng quân sự hay là tố chất tâm lý thì cậy đều tốt nhất. Tôi vô cùng tán thưởng cậu. Nhưng tôi không thể ích kỷ như vậy. Tôi không thể bởi vì tôi tán thưởng cậu mà phụ lòng ông cụ người ta. Nếu vào đội vây cá mập thì tất cả mọi thứ sẽ đi theo quỹ đạo của anh cậu, cậu lúc nào cũng phải đối mặt với nguy hiểm, lúc nào cũng phải dùng tính mạng mà giành lấy. Cậu cảm thấy tiếp tục như vậy có đáng không?"

Kim Thiểu Dương đáng thương bị một đám người biến thái bảo vệ. Cậu rất tức giận.

Chẳng lẽ là bởi vì anh cậu ta à? Chẳng lẽ là bởi vì lời di ngôn lúc lâm chung của anh sao? Cậu ta không rõ, thật sự không rõ. Cậu ta là cậu ta, anh cậu ta là anh cậu ta, sao chỉ bằng một câu nói của anh thì cậu ta không thể vào đội vây cá mập? Anh cậu ta có thể làm anh hùng chết trên chiến trường, Kim Thiểu Dương cậu ta cũng có thể làm anh hùng chết trên chiến trường. Cậy ta trả lời vang vang có lực: "Tôi lấy máu tôi làm cửa, cả đời không hối hận."

"Được!' Tham mưu trưởng Trương vỗ bàn một cái, nói: "Tên nhóc giỏi, tôi đã không nhìn lầm cậu từ lâu, cậu không vào đội vây cá mập là không được, không để cho chúng tôi thất vọng."

Kim Thiểu Dương sửng sốt.

Tham mưu trưởng Trương đi tới, vỗ vỗ vai cậu ta, nói cho cậu ta biết một tin tức nho nhỏ: "Hồ sơ của cậu là tôi lấy ra từ trong kẹp hồ sơ loại binh sĩ hạt giống của Liên Hạo Đông."

Quả đúng là như vậy.

Rõ ràng tham mưu trưởng Trương biết cậu ta có thù với Liên Hạo Đông, cởi áo nói: "Bằng bất cứ cách nào cậu cũng phải để Liên Hạo Đông thay đổi thái độ, cánh cửa đội vây cá mập vĩnh viễn mở cho cậu." Ông không chỉ không sợ chiến tranh nội bộ, trả lại cho người này một cây đao, ý là: Chỉ cần cậu có thể đánh rơi chướng ngại vật của cậu thì tôi sẽ nhận cậu.

Lòng dạ Kim Thiểu Dương biết rõ nhưng bằng lòng tiếp nhận ông đầu độc. Cậu ta phải đi tìm Liên Hạo Đông tính sổ. Hơn nữa cậu ta đã muốn tính sổ sách này từ lâu. Liên Hạo Đông ơi Liên Hạo Đông, dù lúc con bé tôi kính trọng anh, tín ngưỡng anh thì tôi cũng phải thắng anh. Cậu ta đuổi theo Liên Hạo Đông tới đội vây cá mập chính là vì lý tưởng của mình. Đương nhiên cũng là vì lý tưởng của Kim Minh Dương - anh trai cậu ta.

Lần đầu tiên lúc Liên Hạo Đông lất được tài liệu về tư chất của Kim Thiểu Dương thì hết sức suy xét, thầm nghĩ: "Tên nhóc này vẫn đã tới." Anh còn nhớ lúc Kim Minh Dương ngã xuống bên cạnh mình, nói câu cuối cùng: "Tiểu Đông, chăm sóc tốt cho Thiểu Dương giúp tôi..."

Đồng đội thân nhất vơi sanh nhờ anh trước khi chết cho nên anh phải chăm sóc Kim Thiểu Dương thật kỹ lưỡng.

Năm đó, Liên Hạo Đông và Kim Minh Dương hai mươi lăm tuổi dẫn theo Kim Thiểu Dương mười bảy tuổi vào trường bắn, đi máy bay, chơi Tank, dấy lên lý tưởng với quân nhân của một thiếu niên. Sau này Kim Thiểu Dương cũng lựa chọn con đường nhập ngũ như anh trai mình nhưng Liên Hạo Đông lại khăng khăng cho rằng con đường này không đúng.

Đổ máu hy sinh ắt là không thể thiếu, dù diễn trò quân sự ngay tại cửa nhà anh cũng không thể tránh thương vong được cho nên có một cách ổn thỏa chính là không để tên nhóc này vào quân.

Nhưng anh ra tay vẫn chậm. Năm thứ hai đại học, Kim Thiểu Dương chưa tốt nghiệp đã đi xét tuyển quân, điều này khiến Liên Hạo Đông khó giải quyết vô cùng. Anh đích thân gọi điện khuyên nhủ quay về vài lần nhưng không có kết quả. Aiz! Làm thầy giáo hoặc nhân viên ngân hàng không tốt hơn à? Còn có thể quyến rũ dụ dỗ nữ học sinh và nhân viên nữ, sao lại tới sờ súng cơ chứ?

Kim Thiểu Dương vào binh trinh sát lục quân, bằng kỹ thuật quân sự siêu cường nhảy liền ba cấp, bây giờ đã là cấp Trung úy. Tóm lại tất cả mọi thứ đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của Liên Hạo Đông. Anh lo lắng, buồn bực cũng không có cách nào.

Cũng có thể nhà họ Kim vẫn giữ lại dòng máu anh hùng.

Mẹ Kim Thiểu Dương nhiều lần thỉnh cầu Liên Hạo Đông, cũng nói rõ ràng mục đích cho anh biết, trong nhà không thể có thêm một liệt sĩ. Vì vậy anh không có cách nào, chọn cho Kim Thiểu Dương một


pacman, rainbows, and roller s