
ổi nóng, làm sao nghe hắn , “Ta không đi, nơi này rất tốt , ta ở quen .”
Túc Lăng tựa hồ sớm đoán trước được nàng sẽ nói như vậy, vì thế trầm tư trả lời: “Ta muốn hủy đi nơi này làm nơi đựng binh khí,ngươi phải chuyển
đi.” Hắn quả thật tính làm phòng binh khí, bất quá nguyên lai là muốn
làm ở bên cạnh giáo trường, hiện tại xem ra, địa phương này rất tốt!
“Phòng binh khí ?” Nguyên lai sáng sớm hắn tìm nàng là vì chuyện này. Tướng
quân phủ không phải có phòng binh khí rồi sao? Cố Vân vừa định hỏi lại,
Túc Lăng cao lớn thân ảnh đã muốn nhanh rời đi.
“Uy!” Nàng kêu một tiếng, Túc Lăng cũng không quay đầu lại.
Nguy rồi! Dùng sức vỗ vỗ trán, Cố Vân ai thán, nàng không phải muốn hỏi hắn bát quái sao? Như thế nào lại thành cãi nhau !
Thư phòng.
“Nàng chuyển đi chưa?” Cầm trong tay bút lông phiền táo đặt ở giá bút, Túc
Lăng đối với lão nô đang rót trà nóng không đầu không đuôi hỏi một câu.
Ở tướng quân phủ cả đời, có thể nói là nhìn Túc Lăng lớn lên Minh thúc tự nhiên biết Túc Lăng hỏi là người nào, vì thế thấp giọng trả lời: “Thanh cô nương đã muốn chuyển qua, lão nô dựa theo tướng quân ý tứ, cho cô
nương mua thêm những gì nữ nhi cần, cô nương bảo chuyển đi, nói… Nàng
không dùng được.”
Túc Lăng nhíu mày, phất tay, trả lời: “Chuyển đi.” Hắn cũng không tưởng tượng được, nàng thành tiểu thư khuê các bộ dáng!
“Rõ.” Minh thúc nhỏ giọng lui ra ngoài, đi đến cạnh cửa, chợt nghe Túc Lăng kêu lên: “Chờ." Minh thúc dừng lại, cung kính đứng ở một bên, chờ Túc Lăng phân phó.
Thật lâu, Túc Lăng ho nhẹ một tiếng, thấp giọng hỏi nói: “Các ngươi vì
cái gì không gọi nàng là phu nhân?” Mấy ngày nay hắn đều nghe gia tướng
nô bộc gọi nàng Thanh cô nương, theo hắn biết bọn họ luôn luôn đều gọi
nàng là phu nhân, Túc Lăng ẩn ẩn cảm thấy trong đó có kỳ quái, Minh thúc là trong nhà lão bộc, hỏi hắn sẽ chắc chắn, hắn cũng sẽ không loạn nói.
Minh thúc cúi đầu, tựa hồ đang tự hỏi trả lời như thế nào. Túc Lăng càng cảm thấy khác thường “Nói.”
Minh thúc khó xử trả lời: “Cô nương nói… Đây là mệnh lệnh tướng quân.”
Túc Lăng Hàn mâu khinh mị, tiếp tục hỏi: “Nàng còn nói cái gì?”
“Còn nói, tướng quân sớm có ý trung nhân, lập tức sẽ cưới tân phu nhân, cho
nên không được gọi cô nương là phu nhân, bằng không… Quân pháp xử trí.”
Lộp bộp! Minh thúc nghe được Túc Lăng bàn tay to nắm khanh khách, tâm nhắc
tới cổ họng, chủ tử cái gì cũng tốt chính là tính tình không tốt lắm,
làm tướng quân sau lại rất dễ dàng tức giận.
“Nàng nói như vậy ?” Túc Lăng thanh âm cũng không lớn nhưng là kia đập vào mặt mà đến hàn khí
làm cho Minh thúc không dám mở miệng nữa, chỉ có thể cực khinh cực khinh gật gật đầu.
“Đi, đem cái kia nữ nhân kêu đến, lập tức!” Hắc ám sắc
mặt,cực thấp rống giận, không cần nhiều thông minh cũng đã biết tướng
quân lại tức giận .
Nửa canh giờ sau Cố Vân mới khoan thai đến, Túc
Lăng vốn chính là nổi giận lúc này bởi vì chờ đợi mà trở nên càng thêm
táo bạo. Cố Vân chân mới bước vào thư phòng, nghênh đón của nàng lập tức chính là đổ ập xuống, “Lá gan của ngươi là càng lúc càng lớn , giả
truyền quân lệnh, tội đó sẽ bị chém, ngươi có biết hay không!”
Cố Vân từ lúc đến Minh thúc cũng đã vụng trộm cho nàng biết nguyên nhân, nói
tướng quân đang vì nàng làm cho chúng tướng đổi cách gọi mà phát giận,
làm cho nàng cẩn thận một chút cho nên nàng sớm đã chuẩn bị tâm lý. Nàng không vội không chậm vào phòng, ngồi xuống mới thản nhiên cười nói:
“Túc đại tướng quân không cần tức giận, cho ta một cái tội danh, cần cho ta biết là chết như thế nào đi?”
Nàng còn dám giả ngu, Túc Lăng chất vấn nói: “Ta khi nào nói qua ta muốn cưới vợ, khi nào nói qua nọi người gọi ngươi là ‘ phu nhân ’ sẽ quân pháp xử trí?”
Cố Vân sớm có chuẩn
bị, ho nhẹ một tiếng, tựa tiếu phi tiếu hỏi: “Túc đại tướng quân nói là
chuyện này a, ta đây liền không thể không vì chính mình biện giải một
phen . Đầu tiên nói nói quân lệnh, ta cũng không nói đây là quân lệnh,
ta chỉ là nói, đây là ý tứ của ngươi, bọn họ đem ý tứ của ngươi liền lý
giải vì quân lệnh, cho thấy bọn họ đối với ngươi là cỡ nào kính sợ,
ngươi hẳn là cảm thấy vui vẻ mới đúng. Lại đến nói nói giả truyền, ngươi còn chưa cưới vợ, tương lai muốn kết hôn thê là nhất định , ta vốn
không là phu nhân của ngươi, ngươi cũng vẫn phản đối bọn họ gọi như vậy, ta đem ý tứ này nhắn đi ra ngoài, như thế nào nói là giả truyền đâu?
Vẫn là nói, tướng quân hy vọng bọn họ bảo ta phu nhân?”
Cuối cùng một câu đem Túc Lăng ế,nói không cũng không được mà nói có cũng không xong
cuối cùng chỉ có thể oán hận trả lời: “Ngươi già mồm át lẽ phải!”
Cố
Vân hai tay lật lên, một bộ không thể nề hà cười nói: “Dục gia chi tội,
ngươi là đại tướng quân, tại quý phủ ngươi nói cái gì liền là cái gì, ta cũng không có biện pháp.” Ánh mắt đảo qua chặn giấy thuần đen, Cố Vân
bỗng nhiên chuyển, cười nói: “Bất quá, ta quả thật không nên không cùng
ngươi thương lượng liền giả danh nghĩa của ngươi cùng bọn họ nói chuyện
này, về sau ta sẽ chú ý .” Nàng cũng không quên mục đích lần này đến,
nàng tuyệt đối muốn muốn làm rõ r