
chứng đi.
Cố Vân lẩm bẩm đau đớn, trong lòng bàn tay độ ấm cũng đang
không ngừng lên cao, một loại xa lạ cảm xúc cắn xé tâm thần Túc Lăng.
Túc Lăng ưng mâu tối sầm lại, gầm nhẹ nói: “Người tới!”
Gian ngoài có hai gã ngự y phút chốc cả kinh, hai người còn chưa kịp đi qua, phòng
trong lại truyền đến Túc Lăng nôn nóng gầm nhẹ, “Ngự y!”
“Có.”
Hai ngự y tiến vào liền nhìn đến nữ tử nằm ở trên giường sắc mặt ửng hồng,
có chút bất an lắc đầu, miệng thì thào nói cái gì, Túc Lăng chỉ vào
trong đó một lão ngự y vội la lên: “Mau xem cho nàng.”
“Vâng vâng!” Lão ngự y không dám trì hoãn, lập tức đi bắt mạch.
Nhìn về phía một bên tuổi ít hơn ngự y, Túc Lăng mệnh nói: “Đi mời Thanh Linh.”
“Vâng.” Tuổi trẻ ngự y xoay người hướng ra phía ngoài chạy đi.
Lão ngự y xem mạch nửa ngày, một chữ cũng chưa nói, trong chốc lát nhíu
mày, trong chốc lát gật đầu. Túc Lăng vội la lên: “Nàng thế nào?”
“Đau.”
Lão ngự y còn chưa kịp đáp Cố Vân lại hô đau làm cho Túc Lăng lại đau lòng, sắc mặt cũng càng thêm đen vài phần. Lão ngự y nhất thời đầu đầy mồ hôi thật lâu không dám đáp lời. Túc Lăng sớm đã không còn tính nhẫn nại,
lạnh giọng gầm nhẹ: “Ngươi còn thất thần làm gì! Mau cho nàng giảm đau
a! Không có nghe thấy nàng kêu đau sao!”
“Vâng!” Lão ngự y phục hồi
tinh thần lại, miệng vội vàng đáp ứng, nhất thời cũng không biết dùng
phương pháp gì vì nàng giảm đau. Hắn thật lâu bất động, Túc Lăng sắc mặt đã muốn có thể dùng dữ tợn khủng bố đến hình dung.
Lão ngự y đại khí cũng không dám suyễn một chút, cuối cùng quyết định dùng châm cứu điểm
huyệt giảm đau, đây là biện pháp nhanh nhất, lão ngự y nhanh xuất ngân
châm tùy thân mang theo.
“Chờ!” Lúc này, Trác Tình trong trẻo thanh âm vang lên.
Thấy rõ người vào, lão ngự y âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, chạy nhanh
lui qua một bên, cung kính kêu: “Lâu phu nhân.” Vừa rồi vì trên giường
vị cô nương này bắt mạch, thương thế tuy rằng hung hiểm lại không đến
mức nguy hiểm cho tánh mạng, bất quá Túc tướng quân kích động như thế
vẫn là làm cho hắn không khỏi hoảng hốt, Lâu phu nhân đã tới, tâm hắn
cuối cùng có thể buông xuống.
Trác Tình bước nhanh đi đến bên cạnh Cố Vân, tat xoa trán Cố Vân. Độ ấm rất cao! Nhìn băng vải trước ngực cũng
không thấy có huyết sắc thuyết minh miệng vết thương không vỡ ra. Trác
Tình hơi cúi xuống trước ngực Cố Vân cẩn thận lắng nghe, không có tai
nghe hiệu quả không tốt lắm, bất quá cơ bản có thể phán định lồng ngực
không có tích dịch nhiều lắm. Nàng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi,
đứng dậy đối với người phía sau nói: “Đi lấy một chậu nước trong cùng
một chậu rượu lại đây.”
“Rõ.” Gia phó lập tức đi ra ngoài chuẩn bị. Túc Lăng xem nàng không hề chẩn trì, vội la lên: “Nàng thế nào?”
Trác Tình nhu nhu huyệt Thái Dương, thấp giọng trả lời: “Không có việc gì,
phản ứng bình thường mà thôi.” Có lẽ là ngày hôm qua làm cả đêm giải
phẫu, tinh thần độ cao khẩn trương, nàng đau đầu cả ngày cũng may Vân
tình huống so với nàng đoán trước đỡ hơn, trước mắt chính là nóng lên mà thôi, không có biến chứng Túc Lăng lại xoa trán Cố Vân, độ ấm quả thực phỏng tay mà Trác Tình lại
thờ ơ hoàn toàn chọc giận Túc Lăng, “Thân thể của Thanh Mạt thành như
vậy mà bình thường sao?”
“Nàng trước mắt chính là nóng lên mà thôi,
như thế này dùng nước sạch cùng liệt rượu luân phiên lau trán cùng chân
tay, chỉ cần nhiệt độ cơ thể không hề lên cao sẽ không sao.” Lý giải cảm xúc Túc Lăng nóng lòng, Trác Tình hảo tâm giải thích. Nhưng này không
những không thể tắt lửa giận của hắn bởi vì lo lắng cùng sợ hãi dấy lên
ngược lại làm cho hắn càng thêm không khống chế được quát: “Cứ như vậy,
chẳng lẽ vốn không có biện pháp khác giảm đau cho nàng sao ? Ngươi muốn
cho nàng đau mãi như vậy? !”
“Ta không điếc, ngươi không cần phải
rống!” Đầu vốn cũng đã đủ đau , hắn còn rống! Trác Tình cũng phát hỏa,
“Nàng hiện tại cái dạng này, dược cũng uống không được a, miệng vết
thương ở trái tim, lại không thể đắp gây tê dược ở trên. Châm cứu gây tê không phải bất cứ lúc nào thì đều áp dụng được! Chính ngươi cũng không
phải không chịu đau a, có ai mà không sống qua a !” Nơi này lại không có thuốc giảm đau để tiêm vào, Vân thống khổ nàng chẳng lẽ không đau lòng? Quả thực vô liêm sỉ!
Túc Lăng nghẹn lời, hắn biết chính mình là cố
tình gây sự, nhưng là bên tai truyền đến nàng thống khổ nỉ non, này so
với chính hắn bị đau còn muốn đau nhiều lắm! Trong lòng phiền táo cùng
nóng lòng không chỗ phát tiết, Túc Lăng một quyền hung hăng chủy ở trên
tường đá, nhất thanh muộn hưởng tại đây ban đêm vang lên giống như là
đánh trúng sở hữu vướng bận.
“Phu nhân, ngài muốn nước cùng rượu.”
Người hầu bưng các thứ đi vào, sâu sắc phát hiện trong phòng không khí
không quá thích hợp, hai gã ngự y đầu đầy mồ hôi hơi hơi phát run đứng ở nơi đó, Túc tướng quân đối mặt với tường.
“Để nơi này đi.” Trác Tình nhìn Túc Lăng lắc lắc đầu, lại đối với hạ nhân nhẹ giọng nói: “Tìm nha
đầu tới chiếu cố nàng.” Túc Lăng như thế này, chỉ sợ Vân không thoát ly
nguy hiểm hắn sẽ điên mất!
“Không cần.” Hạ