Ring ring
Sam Sam Đến Đây Ăn Nè!

Sam Sam Đến Đây Ăn Nè!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322385

Bình chọn: 8.5.00/10/238 lượt.

vốn có, năng lực nghiên

cứu phát minh của Phong Đằng vốn đã đủ rồi, cần gì phải hợp tác với người khác,

để người ta hưởng miếng bánh này.

Phong Nguyệt không nhịn

được: “Anh đón tết có thể vứt việc kinh doanh đi được không”

Ngôn Thanh cười hì hì, Sam Sam thấy bộ dạng nóng lòng muốn thử, bèn nói: “Cậu

có muốn chơi không? Giúp chị tăng level đi, chị chơi mấy tiếng đồng hồ cũng mệt

rồi.”

Ngôn Thanh không phụ trách mảng game mạng, chưa từng tiếp xúc qua trò này,

trong lòng cũng muốn mở mang kiến thức cái gọi là trò chơi do thiên tài khai

phá có gì khác nhau, không khách sao chơi luôn.

Phong Nguyệt nhìn anh ta mấy cái, tán gẫu với Sam Sam. Chủ đề nói chuyện lúc

này không dời khỏi việc ăn tết, Phong tiểu thư từ chuyện trang sức, quần áo,

lại nói tới bữa cơm đêm giao thừa có món gì, Sam Sam kể vài món đặc sản mà bố

mẹ gửi từ quê lên, khiến cho Phong tiểu thư ngạc nhiên lắm, Sam Sam bèn bế Ngôn

Dự, dẫn theo cô ấy vào nhà bếp xem.

Mọi người trong phòng bếp đang rất bận rộn, Phong Nguyệt nhìn nhìn món đặc sản,

lại nhìn món ăn tối nay, nhìn mấy lần món ăn mình thích, trong lòng rất mãn

nguyện.

Hai người cầm ít đồ điểm

tâm rồi quay trở lại, trên đường đi, Phong Nguyệt đột nhiên hỏi: “Sam Sam, chị

biết ý nghĩa cây quất vàng bọn em tặng không?”

Ý, Sam Sam thấy lạ, không phải là vàng ngọc đầy nhà sao?

Không lẽ còn có ý khác?

Xem bộ dạng là biết cô

không hiểu rồi, Phong Nguyệt nói “Thì quả đầy cây, con cháu đầy nhà.”

À ~~ Giờ thì Sam Sam đã hiểu.

Phong Nguyệt véo véo má

con trai nói: “Chị xem cục cưng đáng yêu thế, sao chị không nghĩ tới có con?”

Đâu phải cô không muốn

có! Sam Sam phiền não nói: “Chị bây giờ cũng muốn có, nhưng……”

Cô và Phong Đằng kết hôn cũng được hơn 3 năm rồi, nhưng đến bây giờ cũng chưa

có sinh con, hai năm đầu vì việc đốt lưới nhà* trước khi kết hôn, cô chưa có

suy nghĩ sinh con, nhưng nhìn tiểu Ngôn Dự càng ngày càng đáng yêu, gần đây bắt

đầu có suy nghĩ đó, nhưng boss đại nhân rõ ràng chưa muốn, một mình cô làm sao

mà sinh được.

Phong Nguyệt tự nhiên

hiểu ra cô phiền não chuyện gì, lần trước tham gia họp hội đồng quản trị, họp

xong , cô liền hỏi anh trai mình vấn đề này, kết quả nhận được câu trả lời là

—— Sam Sam còn trẻ, không vội.

Thật là, Sam Sam trẻ gì nữa, đều 25 tuổi rồi, không sinh ngay rồi muốn sinh

cũng không được.!

Ây!

Cô rất thích người chị dâu này, vì thế lo lắng thay cho cô ấy, không có con,

đứng thế nào ở Phong gia đây? Những lời nói khó nghe trong họ hàng rất nhiều,

có điều sợ hãi trước địa vị của Phong Đằng, không ai dám nói trước mặt Sam Sam

mà thôi. Anh trai mình rốt cục nghĩ gì đây, nếu chỉ sống trong thế giới hai

người họ, 3 năm cũng đã đủ rồi.

Phong Nguyệt bình tĩnh nói: “Nhưng, nhưng cái gì! Anh ấy muốn hay không muốn có

gì liên quan, sinh con là việc của phụ nữ, Sam Sam, em biết bình thường chị

nghe lời anh, chẳng lẽ trên giường cũng nghe thế à?”

Phong đại tiểu thư nói năng dường như không kiêng nể, đương nhiên là khi anh

trai cô không có mặt, nếu có cô đã chả dám nói vậy.

Có điều đều là phụ nữ đã kết hôn, Sam Sam liền bị những lời nói thẳng của Phong

Nguyệt làm cho đỏ mặt tía tai.

“Sao… sao mà không có

liên quan… Anh, anh ấy, cái đó, biện pháp, tóm lại……”

Phong tiểu thư hiểu ý:

“Chị nói anh ấy dùng biện pháp?”

Sam Sam vội vàng gật đầu. Đầu óc Boss đại nhân giống như máy móc tinh vi, lúc

nào cần dùng biện pháp phòng tránh, lúc nào không cần, chưa bao giờ sai cả.

Phong Nguyệt thật sự phẫn nộ. “Sam Sam à, chị không biết quyến rũ anh ấy, khiến

cho đầu óc anh ấy mê muội quên hết cả những việc đó ư?”

“Quyến, quyến rũ á? Nhưng……” Sam Sam đỏ mặt, có nỗi khổ không nói ra được.

“Sao vậy?”

“…… chị, chị toàn bị anh

ấy quyến rũ thôi.”

“……”

Phong Nguyệt chịu thua

rồi.

Hai người quay lại phòng khách ngồi, Phong Đằng từ trên lầu xuống. Mặc áo len

xám, Phong Đằng vừa tỉnh ngủ, toát ra đầy vẻ manly, Phong Nguyệt những năm

trước nhìn nhiều dáng vẻ thông minh lanh lợi, lúc này mới thấy dáng vẻ này, cảm

thấy thật khác thường nha.

Ngôn Dự vừa nhìn thấy

anh, lập tức nhoài xuống khỏi vòng tay Sam Sam, chân chạy thình thịch, tay mũm

mĩm ôm chân Phong Đằng.

“Bế bế bế bế”

Phong tiểu thư cảm thấy thật mất mặt, con trai mình sao cứ nhìn thấy anh là lại

có bộ dạng nịnh hót thế cơ chứ. Sam Sam lại cảm thấy bái phục, tiểu Ngôn Dự

đúng là chẳng cần ai dạy, công lực nịnh hót lợi hại hơn cả cô năm đó.

Phong Đằng khom lưng ôm bé cưng lên, nói với Phong Nguyệt: “Đến khi nào thế?”

Phong Nguyệt trả lời: “Vừa thôi ạ, dự báo thời tiết nói tối có tuyết lớn, nên

bọn em đi sớm.”

Phong Đằng ôm bé ngồi

cạnh Sam Sam, Sam Sam thuận tay đưa anh cốc trà nóng, Phong Đằng liền uống một

ngụm từ tay cô, khó chịu: “Trà gì vậy?”

Vấn đề này lại chuyển sang Sam Sam rồi: “….. không biết.”

Trên mặt của Phong Đằng lập tức viết rõ ràng: “Không biết mà em cũng đưa anh

uống.”, Sam Sam ngại ngại 囧囧 đem

cốc trà ra xa một chút.

Phong Nguyệt thấy cảnh

này chớp mắt, từ sau khi anh trai và Sam Sam kết hôn, bệnh kén ăn càng ngày

càng trầm trọng, bây giờ