
ù rất khoa trương, nhưng anh nghĩ một hồi, cảm thấy vẫn có khả năng, "Khó trách lần đó Thích Huyền gặp chuyện không may chúng ta đi đến nhà Thịnh Đản giúp một tay giải vây, cô ấy nhìn thấy tin tức của Thẩm Phi thì kích động như vậy."
Lúc ấy không có suy nghĩ nhiều, hiện tại Khuất Mặc mới phát giác được sự kích động kia quả thật không hợp với lẽ thường.
Có lẽ, ngay cả Thịnh Đản cũng không nghĩ tới vị được xưng là ảnh đế ẩn lui nhiều năm lại là ba của cô ấy, lại đột nhiên xuất hiện.
"Đúng vậy, cái tin tức đó tới quá khéo, một đống truyền thông ùn ùn kéo tới muốn chụp bà xã của Thẩm Phi, kết quả. . . . . . Thích Huyền không có việc gì, sau đó Thẩm Phi lại ly kỳ là một chút tin tức cũng không có. Suy nghĩ kỹ một chút, có lẽ khi đó Thẩm Phi chính là muốn thay Thịnh Đản bị Thích Huyền liên lụy giải vây thôi."
Phân tích của bọn họ càng ngày càng rõ ràng đâu ra đấy.
Đầu kia, Tùy Trần thật vất vả mới hồi hồn lại: "Nghe ai nói?"
"Yên tâm, nơi phát ra tin tức tuyệt đối có thể tin, là bạn bè tốt nhất của Thịnh Đản, bây giờ còn là trợ lý của cô ấy."
Nghe vậy, Tùy Trần quay đầu hít sâu một hơi, cố gắng bình phục tâm tình của mình, nhưng kết quả vẫn không thể bình phục: "Chân chính cần cho tớ xem gia phả hẳn nên là cô ấy! Bạn bè cũng tốt, người nhà cũng tốt, cô ấy cư nhiên một người cũng không nhớ qua là muốn giới thiệu cho tớ biết! !"
Ai yêu, người chồng than oán hô hào, nghe thật bi kịch, đáng tiếc cho tới bây giờ Tạ Miểu đều chỉ sợ thiên hạ không loạn ;"Ah? Ngay cả bạn của cô ấy mà cậu cũng không gặp qua hả? Tớ còn tưởng rằng mang bạn trai thấy bạn bè mình, là chuyện các nữ sinh thích làm nhất chứ. A, cũng không thể trách Thịnh Đản được, cậu cũng không phải là bạn trai của cô ấy mà."
". . . . . ."
"Ai da! Xong rồi, xong rồi! Chẳng lẽ Thịnh Đản thật sự ở cùng một chỗ với Thích Huyền sao? Thích Huyền cũng gặp qua cô gái kia, còn theo chân bọn họ cùng nhau đi Nhật Bản chơi đấy. . . . . ."
"Tạ Tam Thủy! Câm! Miệng!"
Thịnh Đản vẫn cho là chuyện tai nạn xe cộ như vậy nếu như không phải là đặc biệt nghiêm trọng hay đặc biệt ly kỳ mà nói, bình thường sẽ không lên tin tức, lại là tin tức giải trí!
Cầm tai nạn của người khác tới giải trí, đây cũng quá mù, chuyện mù quáng như vậy vẫn thật sự đã xảy ra, còn hơn mù quáng hơn nữa, đây là một cuộc không phân rõ người gây ra họa cùng người bị hại trong tai nạn xe cộ.
Người trong cuộc không phải là người khác, chính là Tùy Trần cùng Thích Huyền.
Chuyện phải quay ngược lại ba ngày trước, ngày ấy, Thịnh Đản không có công việc, vẫn ngủ thẳng đến buổi trưa.
Lúc xế chiều bị Lục Y Ti ép đi làm mặt, làm móng tay, bận rộn ở quán, còn dư lại rất nhiều thời gian thật sự không biết nên làm thế nào, vì vậy, Lục Y Ti nhất thời vui mừng, nói là cô ấy mới vừa dọn nhà, nên xin bạn bè tới nhà náo nhiệt, ăn mừng tăng thêm niềm vui, điều này cũng tương đối may mắn. . . . . .
Có phải thật sự sẽ may mắn như vậy hay không, Thịnh Đản không rõ ràng lắm, bởi vì lực hành động kinh người của Lục Y Ti đã để cô không có thời gian lo lắng.
Chỉ dùng nửa giờ, cô không chỉ triệu tập bạn học thời đại học của Thịnh Đản, thậm chí còn có Thích Huyền cùng bạn bè của Thích Huyền.
"Tại sao ngay cả bạn bè của Thích Huyền cũng không bỏ qua cho?"
"Party rời đến chỗ ở tốt nhé, làm party quan trọng nhất chính số lượng nam nữ bằng nhau, nếu không rất không có tinh thần." Lục Y Ti bày ra gương mặt vô tội, giống như tất cả là thuận nước đẩy thuyền.
Là có nhiều thuận nước đẩy thuyền á! Khóe miệng Thịnh Đản rụt rụt, nhạy cảm liếc xéo cô: "Tớ nói, có phải cậu coi trọng một bạn bè nào đó của Thích Huyền hay không? A! Có phải là người lần trước ở Nhật Bản khi cậu uống say sau đó ôm không chịu buông hay không?"
"Làm sao có thể, cậu cũng nói là uống rượu say, uống rượu say khướt có thể tưởng thật được sao?"
"Rượu vào lời ra." Lúc này Thịnh Đản mới phát hiện ra, thật ra thì mình cũng rất có tiềm chất thăm dò bát quái.
"Thôi đi, vậy cũng phải là tớ có can đảm này mới được. Làng Giải Trí các người cứ như vậy một chút xíu, hơi có điểm gió thổi cỏ lay lông gà vỏ tỏi, không đến mấy hôm liền truyền đi, mọi người đều biết. Cậu nghĩ sao, tớ mới chỉ là trợ lý của cậu, chuyện lần trước ôm vị trai đẹp say khướt kia ngay cả Tạ Miểu cũng biết rồi, còn lấy ra uy hiếp tớ." Nghĩ đến đây, hàm răng của Lục Y Ti cũng rất ngứa, cô thề một ngày nào đó cũng muốn nắm được chuôi của Tạ Miểu.
"Tam Thủy ca? Uy hiếp cậu?" Đây là tình huống gì?
"Đúng! Anh ta nói lần sau còn dám làm như vậy, anh ta sẽ tới hiện trường thu thập chứng cứ, phát cho truyền thông, nói Thịnh Đản bán đứng trợ lý lôi kéo lòng người."
"> mãnh <. . . . . ." Thịnh Đản tin tưởng Tam Thủy ca sẽ không làm như vậy, Thịnh Đản tin tưởng câu nói kia của Tam Thủy ca hơn, trọng điểm là ở "Nếu lần sau còn dám như vậy" !
Không sai, cô đánh hơi được mùi gian tình nồng nặc.
Nhưng nghe giọng điệu của Lục Y Ti, cô dám đánh cuộc, người này tuyệt đối là chậm lụt đến hoàn toàn không có nghĩ tới phương diện này.
"Cậu cũng rất tức giận, có phải hay không! Thật là quá đáng! Lần sau?