
nàng, ra sức nhắc nhở “Thiếu gia hắn … tính tình không được tốt lắm, con vào một hồi nhất định phải cẩn thận, không được chọc giận hắn, nếu không chỉ sợ những ngày còn lại của con nhất định sẽ khổ sợ!”
Vương đại nương biết nữ oa nhi này là một đứa trẻ ngoan, vì kiên phụ phải đi lập nghiệp tìm kế sinh nhai đành vào Mạc phủ làm nha đầu, thêm tám năm kí ước.
Theo nàng biết, Nhạc Nhạn chính là vừa đến phủ, tính tình lại không muốn giao tiếp cùng ai, chỉ sợ có kẻ muốn chỉnh oa nhi này!
Đã có lời nhắc nhở, nàng cũng không biện pháp đành trấn an, chỉ có thể nghe theo một chút: “Được, con sẽ hội cẩn thận mà!” nguyên bản Nhạc Nhạn tâm đã khẩn trương vô cùng, nay lại nghe Vương đại nương nói, nhất thời lòng cảm thấy sợ hãi hơn trước.
“Tốt, vậy con mau vào đi!” Vương đại nương vươn tay xoa xoa đầu nàng.
Nhạc Nhạn gật gật đầu, xoay người đi, thân hình nhỏ nhắn khuất dần ở phía cửa sau. Vương đại nương nhìn theo bóng dáng của nàng, không nhịn được thở dài một hơi, chỉ hy vọng thiếu gia hôm nay tính tình tốt một chút, vạn lần đừng có làm khó Nhạc Nhạn nha đầu!
Đến Tĩnh Vũ hiên, Nhạc Nhan không còn tâm tư đánh giá cảnh quan xung quanh mình, chính là âm thầm lo lắng!
Thiếu gia thế nào lại ở nơi to lớn thế này a! Vậy thì nàng biết thiếu gia ở đâu mà tìm bây giờ?
Nàng cảm giác được chén canh trên tay dần trở nên lạnh, không khỏi trở nên nóng nảy.
“Thiếu gia!” Nàng hét lớn, giống như con ngựa nhỏ nhìn bốn bề xung quanh, chỉ tiếc rằng nàng sinh ra đã thấp bé, có nhìn cũng nhìn không được bao xa!
“Làm sao bây giờ?” Nàng lo lắng hết nhìn đông lại nhìn tây, không nhịn được la lớn hơn một chút “Thiếu gia ……. Thiếu gia!”
“Ais, thật là ồn chết người mà!”
Một thanh âm ở phía sau nàng đột nhiên vang lên, khiến thân hình nàng run lên vì sợ, không cẩn thận mà trượt một tí.
“Ngươi là ai? Ai cho ngươi đến đây hả?” Nói chuyện với nàng đích thị là Mạc đại thiếu gia Mạc Tĩnh Viễn, khuôn mặt hắn lộ vẻ không hài lòng, nhìn chằm chằm oa nhi trước mặt.
Nhạc Nhan vừa ngước lên đã cảm thấy choáng váng..
Hắn… chính là thiếu gia sao? Thì ra thiếu gia lại như vậy … tỏa sáng?!
“Có cái gì mà choáng váng hả? Ta là đang hỏi chuyện ngươi nha!” Mạc Tĩnh Viễn trừng mắt nhìn tiểu oa nhi chỉ đáng không điểm trước mặt hắn.
Không phải đây là tiểu oa nhi sao? Hắn luôn luôn không cho người lạ vào trong này, chẳng lẽ nàng lại không biết mà ngang nhiên đi vào?!
“Em… phu nhân muốn trù phòng làm canh cho thiếu gia, em chỉ là người đem canh đến thôi hà!” Nghĩ đến lời nhắc nhở của Vương đại nương, Nhạc Nhạn sợ hắn tức giận, vội vàng nói rõ nguyên do.
“Còn không mau đi ra ngoài!” Đôi hắc mâu sâu thẳm nhìn về phía nàng, xoay người hướng đến phòng của mình mà đi!
“Nhưng … nhưng mà…..” Mặc dù không dám chống lại thiếu gia, nhưng nếu nàng cứ như vậy mà đem canh trở về, khẳng định sẽ bị trù tử hội tức giận mà la mắng đi, hơn nữa … còn có phu nhân………
“Thiếu gia, cái……” Nhạc Nhạn ngơ ngác đi theo sau hắn, cố gắng cùng hắn giải thích rõ cái nàng đang cầm trên tay, “Này là phu nhân làm riêng cho người a, rồi tới Trần bá phí công chế biến, nếu thiếu gia không uống… sẽ bị lạnh đó!”
“Ai cho ngươi đi theo ta?” Mạc Tĩnh Viên không hề rống to kêu to, chỉ có duy nhất lạnh lùng nói không chút che giấu nét cười nhạo trong mắt, liền đem người khác sợ hãi.
“Không ai hết!” Nhạc Nhạn trong lòng rung động, không hề nghĩ đến thiếu gia lại xinh đẹp như vậy, nhưng ánh mắt của hắn lại khiến nàng sợ hãi vô cùng a, rất muốn một phát bỏ chạy “Nhưng là Phượng đại nương muốn em đem canh này cho thiếu gia uống mà!”
Nàng sợ hãi đánh giá thiếu gia, phản ứng của hắn càng không giống với suy nghĩ của nàng. Nguyên bản nàng nghĩ, mọi người trong miệng nói thiếu gia không tốt, bộ dạng giống như ác quỷ giết người, nàng không nghe, hắn đại khái chính là một người ác độc, thường xuyên đánh người, không nghĩ đến hắn chính là dùng ánh mắt xinh đẹp của mình mà trừng nàng. Phát sáng như vậy, khiến hơi thở nàng không tự chủ được rung rung….
“Ngươi muốn ta uống là ta phải uống sao?” Mạc Tĩnh Viễn cao ngạo nhìn nàng, như là đang nhìn cái gì đó, cười cười.
“A, không phải như vậy …..” Nhạc Nhạn bị hắn bất lịch sự chất vấn, liền á khẩu, không nói thành lời, không biết phải giải thích thế nào mới tốt! Mặc dù sợ hắn, nhưng nàng vẫn cố hết sức thuyết phục, không để cho hắn hiểu lầm.
“Em nghe nói mấy ngày trước phủ chúng ta có mua được loại yến thượng hạng, phu nhân mới muốn Trần bá làm cho thiếu gia tẩm bổ thân mình. Tất cả dược phẩm Lý đầu dùng đều là tốt nhất, rất đắt!” Nàng là thật lực dụng tâm cầm trên tay bát canh bổ này không dám phạm lỗi, nếu không may làm rớt, nàng xác thực cả đời này sẽ phải ở Mạc phủ để mà trả nợ nha~
Nàng bất an chuyển động, nhích người lên một cái, theo sau lưng hắn đông tây đi một đoạn, nói thật, tay nàng mỏi quá đi!
“Đắt lắm sao?” Mạc Tĩnh Viễn cười nhạo một cái, nhìn tâm trạng không rõ lắm của tiểu nha đầu trước mặt, “Ở trước mặt ta, cho ngươi đứng đó giải thích sao?”
Hắn không có vật gì là không có cả, ngân lượng là nhiều nhất, hắn xem thật cẩn thận hình dạng ti