
đừng cố, phụ nữ có thai phải ăn ít nhưng nhiều bữa.”
“Đúng vậy đúng vậy.” Mẹ Hàn cười cười, nhìn Chu Thương Thương lại bỏ thêm một câu: “Vậy ăn ít chút, nếu như đói bụng,
nhất định phải nói với mẹ, mẹ lập tức bảo nhà bếp làm cho con.”
Chu Thương Thương hướng về phía mẹ Hàn gật đầu: “Con sẽ, cảm ơn mẹ.”
Lúc này, Hàn bộ trưởng ho nhẹ một tiếng, mang đôi đũa thả xuống: “Tôi ăn no rồi.”
Mẹ Hàn liếc Hàn bộ trưởng, nói với bảo mẫu ở
phía đối diện: “A Thể, cho tôi thêm một chén cháo nữa, ngày hôm nay tôi
ăn thấy ngon miệng nha.”
Hàn bộ trưởng bị coi nhẹ, trầm mặc một lúc,
nhìn về phía Hàn thủ trưởng: “Lão đại, lát nữa ba cùng đi với con đến
doanh đội.”
Hàn thủ trưởng bị điểm danh ngẩng đầu: “Ba, con ngày hôm nay phải đến tổng quân khu họp.” Ngụ ý, anh là không thể cùng
ngài đây đi đến doanh đội.
Hàn Tranh thoải mái nhàn nhã bóc trứng gà, khóe miệng hàm chứa ý cười phá lệ động lòng người, qua một hồi, trứng gà bóc xong rồi, đưa cho Chu Thương Thương: “Chúng ta lại ăn thêm cái trứng,
bổ sung an-bu-min.” -
Chu Thương Thương vẫn quấn quýt chính mình mang thai là ba bào thai, cũng không biết là cái tâm lý gì, khi mấy người bà con Hàn gia hiếu kỳ hỏi cô: “Chị dâu trong bụng thật là ba bào thai
sao?” Khi đó, Chu Thương Thương không tự chủ được sẽ đỏ mặt, sau đó đặc
biệt mất tự nhiên gật đầu: “Hẳn là ba đi. . .”
Cái gì hẳn là ba đi, có lần bị Hàn Tranh nghe
được, đi tới, đưa tay đặt trên vai Chu Thương Thương, đối mặt với mấy
người anh em họ hiếu kỳ lôi ra nói đùa: “Chờ mấy đứa nhỏ sinh ra, tụi em phải tới giúp anh thay tã, hai anh chị đây bận rộn không làm được.” -
Chờ sau khi ba đứa trẻ sinh ra. . .
Mỗi khi tâm tình bình tĩnh xuống, Chu Thương
Thương mỗi lần nghĩ đến hình ảnh đứa trẻ sau khi sinh, tâm tình cô thật
vất vả mới bình tĩnh trở lại, lại bắt đầu từ trên xuống dưới phập phồng.
Tuy rằng bác sĩ nói phải thả lỏng, thế nhưng áp lực cũng theo cái bụng từng chút từng chút nổi lên, càng ngày càng tăng lên.
Bởi vì áp lực lớn, Chu Thương Thương hầu như
mỗi đêm đều nằm mơ, cảnh trong mơ thiên kì bách quái, có huyền nghi, ví
dụ như cô có lần mơ tới mình phải lâm bồn, sau đó rõ ràng đâu có ba bào
thai chỉ sinh ra một con búp bê . . .
Cũng có giấc mộng thần thoại, ví dụ như buổi
tối ngày hôm trước mơ tới mình sinh ra ba đứa bé giống như kỳ lân, trên
đỉnh đầu đều có hai cái sừng, sau đó mũ nón cô với Hàn Tranh đã chuẩn bị tốt toàn bộ đều phải cắt hai cái lỗ. . .
Càng kỳ quái hơn, có lần cô cư nhiên mơ tới
mình sinh ra Na Tra, cục cưng mới ra phòng sinh, liền cưỡi Phong Hỏa
Luân ở trên bầu trời bệnh viện bay tới bay lui, phong cách cực kỳ.
. . .
Buổi tối, Chu Thương Thương thường hay từ trong giấc mộng khiếp sợ tỉnh lại, nếu như là ác mộng, khó tránh khỏi sẽ oa
oa khóc lên.
Hàn Tranh mông mông lung lung mở mắt ra, tiếng
khóc của Chu Thương Thương thoáng cái làm cho anh giật mình tỉnh giấc,
mở đèn, vội vàng ôm Chu Thương Thương: “Thương Thương, sao thế, lại mơ
thấy cái gì rồi?”
Hàn Tranh vừa nói vừa vỗ lưng Chu Thương Thương: “Không khóc không khóc a, nằm mơ mà thôi. . .”
Chu Thương Thương càng khóc càng thấy ủy khuất, sụt sà sụt sịt mở miệng: “Em sinh ra ba quái vật. . .”
Hàn Tranh sờ sờ cái trán đầy mồ hôi của Chu
Thương Thương: “Không khóc không khóc, chúng ta sẽ không sinh ra quái
vật, chúng ta là người địa cầu thuần khiết, sẽ không sinh ra quái vật. . .” -
Chu Thương Thương mỗi đêm mất ngủ nhiều mộng,
thực sự vội muốn chết Hàn Tranh, cái phương pháp gì cũng đều thử qua,
trước khi ngủ cho Chu Thương Thương ly sữa nóng, mỗi đêm bưng nước nóng
cho cô ngâm chân, trước khi ngủ cùng cô nghe nhạc nhẹ. . .
Để cho Chu Thương Thương không bị áp lực quá
lớn, cũng không dám bởi vì những chuyện này dắt cô đến bệnh viện, chỉ có thể len lén hỏi bác sĩ, bác sĩ khoa phụ sản nói là người mang thai bởi
vì ba bào thai mà làm cho bản thân mình áp lực quá lớn, mà biện pháp
giảm sức ép tốt nhất là người có thai tự mình điều tiết.
Trung y nói: phụ nữ có thai nhiều mộng tim đập
nhanh, là “Tam khí bất túc”, “Tâm huyết”, “Tâm đảm, “Tâm khí”, cần
dưỡng tâm ích khí, dưỡng huyết an thần. . .
Hàn Tranh càng nghe càng khó hiểu, lái xe từ bệnh viện trở về, trong ngực có chút oán giận Tống Tử Quan Âm ——
Đồng dạng mỗi đêm mất ngủ nhiều mộng, tim đập
nhanh bất an còn có Trần Uyển Di, cái thai năm tháng, bụng Trần Uyển Di
đã bắt đầu hiện ra, ả triệt để rời khỏi vòng giải trí, chuyên tâm dưỡng
thai.
Nhưng càng dưỡng càng buồn bực, nguyên nhân là
Tô Dần Chính từ lúc mang ả an bài tại trong căn biệt thự ở ngoại thành,
sẽ không có xuất hiện qua.
Di động của hắn đã tắt máy thật lâu, Trần Uyển
Di rốt cục qua nhiều cách hỏi thăm, cuối cùng có được dãy số của thư ký
Tô Dần Chính, gọi điện cho thư ký, thư ký nói: “Tô tổng trước mắt không ở quốc nội.”
Ả hỏi: “Có thể nói cho tôi biết Tô tổng đi đâu không?”
Thư ký không nói hai lời, mang điện thoại cắt đứt.
Trần Uyển Di tức giận đến sắp nổ phổi, tức giận nằm ở trên sô pha, một lúc lâu, khóc lên.
Trần Uyển Di cũng có một người bạn vì kết hôn
sinh