Teya Salat
Tám Lầu Nhà Trọ Hệ Liệt - Trùm Lầu Ba

Tám Lầu Nhà Trọ Hệ Liệt - Trùm Lầu Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322533

Bình chọn: 10.00/10/253 lượt.

uốn đi.

“ Chờ một chút.” Quan Hàm Tư gọi cô lại.

Tỉnh Vu Hiểu phút chốc dừng lại cước bộ, hoài nghi quay đầu nhìn hắn.

“ Có thể chậm trễ cô một ít thời gian không ? Tôi có chút việc muốn nói với cô .”

Tỉnh Vu Hiểu khó hiểu

nhìn hắn, nghĩ không ra nếu hắn cũng cho rằng hai người bọn họ không

thích hợp, thì còn có gì muốn nói với cô? Bất quá cô cũng không có can

đảm đem nghi vấn của mình nói ra, chỉ có thể nghe theo hắn chỉ thị ngồi

xuống sô pha, sau đó lấy vẻ mặt câu nệ lại khẩn trương nhìn hắn.

“ Cô không cần khẩn trương như vậy. Muốn uống cái gì không?” Quan Hàm Tư hỏi.

Cô lập tức dùng sức lắc lắc đầu. “ Thỉnh, xin hỏi anh muốn cùng tôi nói cái gì?”

Hắn ngồi xuống sô pha

đối diện với cô, khuỷu tay đặt trên đầu gối, hai tay chống cằm làm hình

tam giác, trầm mặc một hồi lâu, mới hít sâu một hơi khiến Tỉnh Vu Hiểu

thiếu chút nữa cảm thấy hít thở không thông, thong thả mở miệng.

“ Tôi thích Vu Hi.”

“ Sao ?” Tỉnh Vu Hiểu ngạc nhiên nhìn hắn, kinh ngạc muốn rớt cằm.

“ Tôi thích Vu Hi.”

hắn nhìn cô chằm chằm lặp lại lần nữa, “ cho nên tôi nghĩ trước để cho

chị biết chuyện này, mặt khác còn muốn nhờ chị giúp đỡ một việc.”

Tỉnh Vu Hiểu đương

trường bị dọa choáng váng, cô cũng không phải bị chuyện hắn nói thích Vu Hi dọa, mà là hắn cư nhiên gọi cô là chị.

Ông trời, cô có nằm mơ cũng chưa nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ được một kẻ khủng bố như

vậy không không không, nghiêm khắc mà nói hẳn là lạnh lùng, cường tráng, bất cẩu ngôn tiếu (biểu tình nghiêm túc, không cười cợt) mãnh nam như vậy kêu là chị nha.

“ Anh……” cô bị sợ hãi, đã quên chính mình muốn nói gì.

“ Tôi biết Vu Hi đối

với tôi là có cảm giác, chính là không hiểu cô ấy đến tột cùng vì nguyên nhân gì không chịu thừa nhận điều đó. Chị đối với Vu Hi hẳn là rất

hiểu, không biết chị có thể nói cho tôi biết vì sao?”

“ Anh cũng không cần

thiết phải gọi tôi là chị?” Tỉnh Vu Hiểu khẩn trương trừng mắt nhìn hắn

sau một lúc lâu, rốt cục nhỏ giọng yêu cầu nói.

“ Nếu tôi cưới Vu Hi, tự nhiên phải gọi chị một tiếng chị, không phải sao?” hắn nói đương nhiên.

“ Ách, nói thế cũng đúng, nhưng là…”

“ Này không phải trọng điểm, nếu chị không quen, tôi trực tiếp gọi tên chị là được. Vu Hiểu,

tôi có thể nhờ cô hỗ trợ một việc không?” hắn dễ dàng chủ đạo toàn cục.

“ Hỗ trợ?” Tỉnh Vu Hiểu ngạc nhiên hoài nghi nhìn hắn.

“ Đúng, hỗ trợ.”

Hỗ trợ cái gì? Cô cùng hắn không thân quen, hẳn là có thể cự tuyệt hắn đi?

“ Úc, được.”

(Chuyện về Quan Hàm Tư và Tỉnh Vu Hi là “Mãnh Nam lầu sáu”,các nàng có thể đọc thêm ^^)

Cô đúng là đã ngu ngốc lại càng thêm ngu ngốc, rõ ràng trong lòng nghĩ nên cự tuyệt, kết quả

miệng lại nói được, trời ạ, cô như thế nào lại ngốc như vậy, không có

can đảm như vậy? Cái này chết được, tên kia nói hỗ trợ dĩ nhiên là muốn

cô cùng hắn diễn trò lừa Vu Hi, cô thật là sắp nổi điên!

Bất quá trước khi cô nổi điên, có chuyện cô muốn phải giải quyết trước mới được, thật là quá mót!

Cô chạy vào thang máy,tới lầu ba, lập tức đưa tay ấn chuông cửa.

“ Hi, tôi lại tới nữa.” cô đối với Viên Diệp vừa mở cửa phất phất tay mỉm cười nói.

Đối diện với người đã

biến mất trước mặt hắn mười mấy ngày, Viên Diệp ung dung hai tay ôm

ngực, mặt không chút thay đổi nhìn cô một hồi lâu, mới nhàn nhã mở

miệng.

“ Chuyện gì? Cô lại muốn đến ở nhờ một đêm sao?” hắn hỏi.

“ Không phải. Thật ra, tôi là đến mượn WC.” cô lộ ra một tia xấu hổ tươi cười.

Mượn WC ? Viên Diệp trừng mắt nhìn cô, cằm không tự giác trở nên cứng ngắc.

“ Cô tới chỗ tôi chỉ là vì muốn mượn WC?” hắn hướng cô cắn răng cắn lợi hỏi.

Tỉnh Vu Hiểu nhẹ nhàng mà gật đầu, không hiểu hắn vì sao đột nhiên nghiến răng nghiến lợi lên? Bất quá này không phải trọng điểm, trọng điểm là cô thật sự vội vã muốn đi WC, hắn rốt cuộc có cho cô mượn hay không nha?

“ Có thể cho tôi mượn WC không ?” thấy hắn không nói một lời, cô đành phải kiên trì hỏi lại một lần nữa.

“ Tôi tên là gì?” trừng mắt nhìn cô, hắn đột nhiên hỏi một vấn đề chẳng liên quan.

“ Sao?” Tỉnh Vu Hiểu ngơ ngác nhìn hắn, đầu trống rỗng.

“ Cô ngay cả tên của

tôi cũng không biết, cô cảm thấy tôi có lý do, có nghĩa vụ muốn đem WC

cho cô mượn sao?” Viên Diệp cố ý làm khó dễ cô.

Tuy rằng hắn đối với

sự tích mơ hồ của cô đã có thể nói là như sấm bên tai, cũng không hoài

nghi cô tiếp cận hắn là có rắp tâm khác, nhưng chính là bởi vì thế này

hắn mới có thể càng nghĩ càng tức giận.

Bỏ qua gia thế cùng

giá trị con người hắn không nói, cô đối hắn chẳng lẽ thật sự một chút ý

tứ đều không có sao? Cô chẳng lẽ không cảm thấy hắn bộ dạng suất, tràn

ngập mị lực đàn ông sao? (ca tự kỷ a >“<)

Bỏ qua chuyện cô đi

nhầm cửa không nói, cô lần đầu tiên ấn chuông cửa nhà hắn là muốn lấy

túi xách, lần thứ hai là xin đồ ăn, lần thứ ba là ở nhờ, kết quả xong

đều vỗ vỗ mông bước đi, một chút lưu luyến đều không có. Mà lần này cô

lại đến, lại là đến mượn WC?! Đối với cô ta mà nói, chẳng lẽ hắn ngay cả một gian WC so ra cũng kém hơn sao?

Cô ta thật sự thực làm người ta tức giận! Tức giận đến nỗi hắn thật muốn bắt cô đến trước mặt, hung hă