
một cái, giống như hết thảy đều là do cô sai, hắn không nói hai
lời liền lui về trong phòng, dùng sức đóng mạnh cửa chính.May mắn khi cô về nhà, Vu Hi cũng còn chưa về tới, nếu không cô liền xong rồi.
Tỉnh Vu Hiểu vừa tắm rửa, vừa thầm cảm thấy chính mình may mắn tránh được một
kiếp, khoái trá khẽ hát nhẹ ca khúc cô yêu thích, tâm tình vô cùng tốt.
Bất quá nói thật, cô cũng hiểu được chính mình tối hôm qua thật là có đủ khoa trương, thế nhưng có thể mơ hồ đến nỗi đem lầu tám ấn thành lầu ba mà không tự giác, thậm chí còn còn chạy đến nhà người ta ngủ. Trên thế giới đại khái rất khó tìm được người thứ hai cũng mơ hồ giống cô đi, thật là có đủ thái quá!
Nói lại, cái nút thang máy nơi này sắp xếp cũng có chút vấn đề, tám lầu nhà trọ cộng với hai
tầng bãi đỗ xe, tổng cộng cũng bất quá mười tầng lâu mà thôi, có cần
thiết đem phím ấn chia làm hai hàng không? Hơn nữa tệ nhất là, làm cho
hai cái phím ấn lầu ba cùng lầu tám gắt gao gắn bó song song cùng một
chỗ, mới có thể hại cô ấn sai tầng. Cho nên nghiêm khắc lại nói tiếp,
thang máy kỳ thật cũng phải chịu một phần trách nhiệm mới đúng.
Nhớ tới tối hôm qua
hết thảy, sẽ không thể không nghĩ đến người đàn ông ở lầu ba kia, cùng
với chuyện bọn họ trong lúc đó đã phát sinh.
Hắn thật là một người
tốt, lại không cần cô phụ trách. Cô thật sự rất may mắn lại đụng tới một người tốt, nếu không trời biết cô sẽ có cái kết cục gì.
Lại nói tiếp tám lầu
nhà trọ này thực đúng là một địa phương tốt,tình cảm nồng hậu, trừ bỏ
lầu tám cô ở cùng lầu một mặt tiền cửa hàng không nói, sáu tầng lầu khác còn có hai phần ba đều là người tốt ở. Lầu hai Lưu Dư cùng Khương Khắc
vợ chồng chủ cho thuê nhà, tầng năm Khuê Thú Chi cùng Vu Hàn, cùng với
lầu bẩy nhà chị Khúc Thiến, hơn nữa tối hôm qua đánh bậy đánh bạ mà quen biết chủ lầu ba.
Ngô, nói quen biết
cũng có điểm gượng ép, bởi vì cô ngay cả đối phương tên gọi là gì cũng
không biết, bất quá nói hoàn toàn không biết cũng không đúng, một đêm vợ chồng chuyện thật lại như vậy rõ ràng trước mắt.
Cô
không chỉ nhớ rõ diện mạo của hắn,âm thanh ôn tồn, ngay cả hương vị
trên người hắn cô cũng đều như còn cảm thấy. Thanh âm hắn gầm nhẹ , rên
rỉ ,bộ dáng, nhiệt độ cơ thể nóng rực cùng mồ hôi đan vào ở trên da
thịt hắn xúc cảm, cùng với cảm giác hắn ở trong cơ thể cô……(xịt máu mũi…)
“ Úc, trời ạ, mày
đang suy nghĩ cái gì vậy? Tỉnh Vu Hiểu!” Cô giơ lên hai tay ôm lấy đầu
của chính mình, cứng rắn đem hình ảnh làm người ta đỏ mặt trong đầu cố
gắng xóa đi.
Cô chưa bao giờ biết tới chuyện đó,đã xảy ra loại sự tình này cô hẳn là phải
cảm thấy thẹn mới đúng, không nghĩ tới cô một chút cảm giác thẹn thùng
cũng không có , lại còn luôn nghĩ về điều đó, cô thật là hết cứu được.
Cô đứng dưới vòi hoa sen để cho nước xối,hy vọng có thể khiến cho chính mình thanh tỉnh, thông minh một chút.
“ Linh linh……” trong phòng đột nhiên có tiếng chuông điện thoại mãnh liệt.
Cô vội vàng tắt nước
đi, trước rút khăn lau mặt, sau đó cầm lấy khăn tắm vây quanh thân thể
của chính mình, vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm nhận điện thoại.
“ Uy?”
“ Vu Hiểu sao?” điện thoại đầu kia truyền đến thanh âm quen thuộc.
“ Chị Trương ?” Tỉnh
Vu Hiểu sửng sốt một chút, cả người lập tức khẩn trương cùng lo lắng
bùng lên, “Bản phiên dịch của em có phải hay không có vấn đề gì?” cô
hỏi.
Chị Trương là tổng
biên tập nhà xuất bản, mỗi lần sau khi cô giao xong bản thảo, sợ hãi
nhất chính là nhận được điện thoại chị Trương gọi tới, bởi vì chị Trương tìm cô bình thường đều không có chuyện tốt gì, mà thường xuyên gặp nhất là vấn đề muốn cô sửa bản thảo. Cho nên, mỗi lần nhận được điện thoại
của chị Trương ,cô luôn nhận sai trước.
“Bản thảo của em chị còn chưa xem, hôm nay gọi điện thoại là có việc khác muốn tìm em.” Chị Trương nói.
“ Việc khác ?” cô có chút ngoài ý muốn.
“Hiện tại chị có một truyện ký muốn phiên dịch gấp, em có hứng thú hay không ?”
“ Ý của chị là nói, em lại có công tác có thể làm?”
“ Phải, bất quá trọng điểm là ‘ cần rất gấp’ , em có biện pháp giúp chị đẩy nhanh tốc độ không?”
“Có bao nhiêu thời gian ?”
“ Trong một tháng sách sẽ đưa ra thị trường.”
“ Oa, này thật sự vội nha.”
“ Lấy năm ngày một
lần, em phiên dịch được bao nhiêu đưa hết cho chị bấy nhiêu, em vừa
phiên dịch,chị vừa biên tập, như vậy áp lực có lẽ lớn, nhưng mà không có biện pháp nào. Em nhận hay không? Nếu xác định muốn, chị sẽ kêu người
đem sách nguyên văn mang tới cho em bây giờ.”
Tỉnh Vu Hiểu nhíu chặt mày, do dự.
Buổi chiều hôm qua cô
vừa mới hoàn thành xong một phần công tác, còn chưa có nghỉ ngơi tốt,
hiện tại lập tức lại nhận công việc, lại là văn kiện khẩn cấp, như vậy
có phải rất ngược đãi chính mình hay không?
Nhưng mà nếu cự tuyệt
lời chị Trương , có phải rất không nể mặt chị ấy? Hơn nữa trọng yếu nhất là, chị Trương trước đây vẫn đều thực chiếu cố cô, nếu không có sự tín
nhiệm và thưởng thức của chị Trương , cô sao có thể có được công việc
này?
“ Được,em nhận.” cô gật đầu nói.
“ Thật tốt quá, chị lập tức bảo người đem qua cho em, em hẳn sẽ không