
ể nghe.
Rốt cục cũng sống qua một buổi sáng, Nhan Nặc Ưu kích động chạy tới phòng học của năm thứ ba.
Lí Hạo Nhiên đã ở trong phòng học, nghĩ đến buổi sáng hôm nay hắn đợi thật lâu, cho đến khi bắt đầu vào học mới thấy Nhan Nặc Ưu. Tâm trạng hắn đang vô cùng vui vẻ lại bị một cảnh tượng trước mắt làm hắn đau đớn.
Cô cùng một người con trai khác hôn nhau, một màn tốt đẹp như vậy nhưng nhân vật chính không phải hắn. Làm bạn trai của cô, một màn như vậy đối với hắn mà nói có chút châm chọc.
“Hạo Nhiên, sao anh lại ngẩn người như vậy!” Nhan Nặc Ưu vốn chuẩn bị chạy đến trước mặt Lí Hạo Nhiên sau đó làm cho hắn bất ngờ, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt cô đơn của Lí Hạo Nhiên cô có chút giật mình. Ở trong mắt cô, Hạo Nhiên luôn là ánh mặt trời , chưa tùng nhìn thấy hắn u buồn như vậy .
“Sao em lại tới đây?” Hắn nghĩ đến, cô sẽ không đến gặp hắn . Hắn nghĩ đến, cô tới gặp hắn, cũng chỉ là muốn chia tay với hắn mà thôi.
Không phải hắn tự ti, mà là vì người con trai kia, làm cho hắn có chút tự xấu hổ. Không chỉ có có khí phách vương giả, còn có khí chất quý tộc. Khuôn mặt anh tuấn lại làm cho hắn có vẻ hèn mọn. Cho nên, không phải hắn không tin tưởng, mà là cho ai lựa chọn, cô cũng sẽ lựa chọn người con trai kia.
“Sao vậy?Anh không vui khi thấy em đến sao!” Nghe thấy lời nói của Lí Hạo Nhiên, Nhan Nặc Ưu có chút tức giận. Trước kia khi cô đến tìm hắn, lúc nào hắn cũng luôn luôn mỉm cười khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.Thế nhưng lúc này cô cảm thấy nghi hoặc!
“Anh không vui sao?Có chuyện gì với anh vậy.” Vẫn như cũ nghĩ cô sẽ chia tay với mình, Lí Hạo Nhiên tâm tình vô cùng xấu.
“Anh? Anh làm sao vậy? Em tới tìm anh, đương nhiên để đi ăn cơm trưa , mới chỉ có vài ngày như thế nào anh đã không hiểu lời nói của em rồi!” Hạo Nhiên hôm nay làm sao vậy,sao lại nói như thế?
“Em…… em đến tìm anh, chỉ là vì ăn cơm sao?” Có chút không thể tin được, Lí Hạo Nhiên cắn môi.
“Ôi chao, Hạo Nhiên hôm nay anh thật không bình thường, chẳng lẽ không thích nghe em nói vậy sao?” Có chút mê hoặc nhìn Lí Hạo Nhiên, Nhan Nặc Ưu cảm thấy hôm nay Lí Hạo Nhiên có chút không bình thường, nghĩ đến người con trai kia, trong lòng còn có chút hoài nghi, chẳng lẽ hắn ta đã làm gì với Hạo Nhiên.
“Hạo Nhiên, thành thật nói cho em biết, hôm nay anh làm sao vậy?Tại sao lại xa lạ với em như vậy?” Nhẹ nhàng nhìn Lí Hạo Nhiên đối diện, nhìn chằm chằm vào ánh mắt hắn hỏi.
“Không, không có gì. Chính là bởi vì trong nhà đã xảy ra một sô chuyện, cho nên tâm trabgj có chút không vui.” Vì không muốn Nhan Nặc Ưu hoài nghi, Lí Hạo Nhiên đành phải nói dối trong nhà đã xảy ra chuyện. Thật ra hắn sợ bọn họ nói thẳng với nhau có lẽ sẽ xảy ra chuyện không tốt.
“Được rồi, không nói nữa . Chúng ta đi ăn cơm thôi.” Dịu dàng cười với Lí Hạo Nhiên, Nhan Nặc Ưu vui vẻ nói. Trong đầu cũng hiện lên món ăn muôn ăn trưa hôm nay.
“Ha ha, lại suy nghĩ trưa hôm nay ăn cái gì đúng không.” Có chút bất đắc dĩ nhìn Nhan Nặc Ưu, Lí Hạo Nhiên trong mắt tràn ddayad sủng nịch, mà sủng nịch trong ánh mắt kia cũng ngày càng nhiều hơn.
Bên ngoài phòng học, Đan Sâm Duệ ánh mắt nguy hiểm nhìn đôi tình nhân hạnh phúc trong phòng học. Trong lòng khuyên bảo chính mình, không thể nóng vội, hiện tại Ưu nhi cũng rất chán ghét hắn, hắn không thể nhất thời xúc động mà làm cho cô ghi hận hắn cả đời.
“Thiếu chủ, chúng ta nên làm như thế nào.” Bảo vệ ở một bên không biết khi nào đã đi tới bên cạnh Đan Sâm Duệ, cung kính hỏi.
“Không vội, các người ở đây bảo vệ tiểu thư. Các cuộc nói chuyện của bọn họ các người không cần can thiệp, nhưng nếu liên quan đến việc khác, các người có thể tiền trảm hậu tấu……” Ưu nhi, chớ có trách anh, điều này đã nhượng bộ lớn nhất của anh đối với em. Edit&Beta: Rabbit
“Chúng ta hiện tại đi nơi nào ăn đây!” Lí Hạo Nhiên tay trái giữ chặt Nhan Nặc Ưu, cười hỏi.
Nhan Nặc Ưu tay có chút không tự giác một trận run run, trong đầu không tự chủ hiện lên lời nói quỷ mỵ đáng sợ của người con trai kia. Thân thể không ngừng run rẩy.
“Nhớ kỹ, không nên khiêu chiến tính nhẫn nại của anh.” Lời nói của người con trai giống như một lời nguyền, làm cho Nhan Nặc Ưu giờ phút này trong đầu khồng ngừng hiện lên nó.
Người con trai kia, nếu có thể làm cho cha mẹ thích và ủng hộ, mặc kệ nói như thế nào, gia thế khẳng định không hề kém. Hơn nữa nghe cha mẹ giải thích, nhà bọn họ còn có liên hệ chặt chẽ cùng hắc đạo……
Nghĩ đến điều này, Nhan Nặc Ưu không muốn đi nữa.
“Ưu nhi em làm sao vậy.” Nắm tay Nhan Nặc Ưu, Lí Hạo Nhiên cảm giác được mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay Nhan Nặc Ưu và cơ thể run rẩy.
“Không…… Không có gì.” Kéo tay Lí Hạo Nhiên, Nhan Nặc Ưu chuẩn bị đến căn tin tìm một thứ gì đó để ăn.
“Ưu nhi, không phải anh bảo em ở trong lớp học chờ anh sao?” Tiếng nói ở bên cạnh hành lang vang lên làm cho tim Nhan Nặc Ưu thiếu chút nữa ngừng đập, làm cho Nhan Nặc Ưu thân thể không tự giác bắt đầu run rẩy.
Khóe môi nhếch lên tà cười, nhưng ánh mắt Đan Sâm Duệ vẫn nhìn chằm chằm tay Lí Hạo Nhiên lôi kéo Nhan Nặc Ưu, tuy rằng cười, nhưng trong đáy mắt không hề có ý cười.
“Anh…… anh nh