Teya Salat
Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323493

Bình chọn: 7.5.00/10/349 lượt.

ận tôi, mới có thể giam cầm tôi ở cạnh anh, biến tôi trở thành tình nhân của anh, vĩnh viễn không thấy ánh sáng.” Từ khoảnh khắc nhảy xuống biển kia, Nhan Nặc Ưu cũng đã không còn tồn tại , giờ phút này cô chỉ còn lại là một cái xác. Nếu không phải biết mình mang thai, cô tin mình cũng không thể sống qua những ngày này.

Đứa trẻ trong bụng, sau khi sinh ra , ít nhất cũng là tâm nguyện của cô, coi như là bù đắp cho Đan Sâm Duệ.

“…… Đúng, tôi muốn đưa dứa trẻ trong bụng cô ra, bởi vì bọn họ bảo nó gây trở ngại đến sức khỏe của cô.” Không có chút cảm tình gì, bình tĩnh nghiêm túc tự thuật, lại làm cho Nhan Nặc Ưu sợ. Người đàn ông này trở nên thâm trầm đáng sợ . Còn cô hồi đó ngây thơ ở bên cạnh hắn. Nếu đổi lại là một người khác như những lời hắn nói, chỉ sợ là đã thành một cái xác không hồn.

“Không, đó là con của tôi, anh không có quyền xử lí bọn chúng.” Giống như một con gà mái mẹ bảo vệ con mình, hai mắt Nhan Nặc Ưu khiếp sợ, thủ vẫn chặt chẽ bảo vệ bụng, hoảng sợ nói. Không cần, đứa trẻ là của cô và Duệ, đời này cô thiếu Duệ , đứa trẻ này chính là thứ làm cho lòng cô dễ chịu hơn một chút.

“Hừ, của cô? Ở bên cạnh tôi, mà vẫn còn muốn giữ đứa con của người đàn ông khác ?” Lạnh lùng xoay người, không hề kiêng nể đi vào bên cạnh Nhan Nặc Ưu, không chút thương tiếc nhấc cằm Nhan Nặc Ưu, đối diện với cô, gằn từng tiếng giống như muốn in dấu ở trong lòng Nhan Nặc Ưu.

Có ý gì, Nhan Nặc Ưu đột nhiên sửng sốt. Chẳng lẽ hắn muốn giết chết đứa trẻ trong bụng cô? Không thể tin nhìn Lí Hạo Nhiên, rốt cuộc người đàn ông trước mắt này có phải là Lí Hạo Nhiên mà cô đã từng quen hay không.

“Hừ, nghi hoặc? Kinh ngạc? Ha ha, nói cho cô biết Nhan Nặc Ưu, cô là đồ tiện nhân, tôi còn không thèm đụng vào cô, tôi vốn đã có dự định với đứa trẻ trong bụng cô, nhưng nay tôi đã thay đổi suy nghĩ, cho nên không thể để lại đứa trẻ trong bụng cô. Để cho cô ở bên cạnh tôi là vì tôi muốn cho cô nếm thử khổ sở năm đó. Cô là người đàn bà hạ lưu, chỉ đáng làm tình nhân của tôi. Muốn tôi chạm vào cô…… Tôi sẽ cảm thấy ghê tởm.” Biểu tình đáng sợ như tu la từ địa ngục, lời nói tàn nhẫn khó nghe, thật sự làm trái tim Nhan Nặc Ưu tan vỡ thành từng mảnh.

Nước mắt dường như đã cạn khô, trái tim dường như ngừng đập, trước mắt dường nhưu chỉ là một màu tối đen không có chút ánh sáng.

Đứa trẻ? Vậy mà trong bụng cô còn có đứa trẻ của Hạo Nhiên? A, giờ khắc này, Nhan Nặc Ưu hảo hy vọng mình thật sự chưa từng đầu thai làm người, hy vọng mình chưa từng có sinh mệnh này. Duệ, anh ở nơi nào, ba mẹ, hai người ở nơi nào? Mọi người có biết, Ưu nhi rất đau khổ, rất muốn chết hay không……

Tập đoàn Đan thị

Cửa sổ sát đất rộng mở, thiết bị toàn bộ đều là công nghệ cao, tất cả dụng cụ đều xa hoa.

Trong chiếc sô pha rộng lớn, một người đàn ông quần áo không chỉnh tề sa sút nằm nơi đó, cả người đều đầy mùi rượu. Ở trong giấc ngủ nặng nề, trái tim đột nhiên đau xót làm cho người đàn ông nhíu mày.

Hai tháng qua Đan Sâm Duệ gầy đi rất nhiều, mặt cũng hóp đi. Đôi mắt vốn khí phách sắc bén, cũng mất đi thần thái ngày trước, không còn khôn khéo.

“Sâm Duệ, lúc trước tớ đã từng khuyên cậu, cho cậu thời gian cân nhắc, nhưng cậu lại cố chấp muốn li hôn với Nhan Nặc Ưu, để cho cô ấy ra đi, để cho cô ấy cao bay xa chạy. Nay cô ấy mất tích cậu lại đói xử với bản thân như thế này, cô không nghĩ mình sẽ khiến thủ hạ và các anh em thất vọng sao? Cậu có biết giờ này khắc này bọn họ đều dùng sinh mệnh của chính mình thay cậu đấu tranh hay không.”

Hai tháng qua bạn tốt mỗi ngày đều hỏi hắn hơn một trăm lần về chuyện của Nhan Nặc Ưu, lúc đầu bởi vì bận rộn nhiều việc cho nên bạn tốt cũng không phát hiện, từ nửa tháng trước, bạn tốt đã biết hắn bị lừa, đã biết Reagan cũng không tra được chuyện gì về Nhan Nặc Ưu, hắn liền nổi điên .

Nhưng nghĩ đến anh em và thủ hạ những ngày gần đây bởi vì sống chết đánh nhau với bên Lí Hạo Nhiên, chết vô số, lại nhìn thấy bộ dáng bạn tốt nửa tháng mỗi ngày ý chí tinh thần sa sút, cơn tức trong lòng tràn ra. Vì một người phụ nữ mà không để ý đến tính mạng của các anh em và thủ hạ. Còn người phụ nữ kia không biết tung tích, hắn chỉ biết ở trong này ý chí tinh thần sa sút uống say không còn biết gì, sau đó lại ngủ.

“……” Trên sô pha, Đan Sâm Duệ dường như không nghe thấy, tiếp tục nặng nề ngủ.

Hắn là người đàn ông vô dụng, ngay cả người con gái mà hắn yêu thương cũng không bảo vệ nổi. Trước kia hắn rất tự tin, ngông cuồng . Vốn nghĩ rằng có thể nắm mọi thứ trong lòng bàn tay, nhưng không nghĩ đến, rốt cục ngay cả người mà mình yêu thương cũng không bảo vệ được.

“Đan Sâm Duệ, nếu tinh thần cậu vẫn sa sút như vậy, có thể người phụ nữ của cậu sẽ chết .” Rốt cục nhịn không được,liền nói ra tin tức duy nhất mà thuộc hạ điều tra được. Không có cách nào, dường như chỉ có tin tức của người phụ nữ kia mới có thể đả động lý trí hắn, làm cho hắn tỉnh táo lại. Edit: Rabbit

“Cái gì? Cậu có ý gì?” Khi nghe thấy Chung Minh Hiên nói ra ba chữ Nhan Nặc Ưu, Đan Sâm Duệ đã có phản ứng. Khi rống lên với Đan Sâm Duệ câu ‘Có thể người phụ nữ của cậu sẽ chết ’,