
ào khác mới có thể trộm tiền của ngươi, đây là tiền khi đó….” Bạch Thư Dư vội vã
muốn rời khỏi chỗ thị phi này, nàng muốn hết sức khẩn cấp đem chuyện
giải quyết, từ nay về sau hai người phân rõ ai cũng không nợ ai. Vì vậy
nàng lấy trong ví da ra một xấp tiền mặt định giao cho Tưởng Hạo Ân,
không ngờ hắn lại một tay lấy tiền vứt trên người nàng.
Nhìn tiền mặt rơi lả tả trên tấm thảm trên mặt đất, Bạch Thư Dư trong nháy mắt choáng váng.
Namnhân này bản chất hung ác! Ta thành tâm nhận sai, vì sao hắn còn muốn khinh
người quá đáng chứ! Bạch Thư Dư khó nén phẫn hận trong lòng trừng mắt
nhìn Tưởng Hạo Ân.
” Thu hồi hai mắt sắc bén kia của ngươi, ta để ý không phải số tiền này, mà là tự tôn của ta bị lường gạt.” Tưởng Hạo
Ân dùng sức đem Bạch Thư Dư kéo hướng về phía mình,, tức khắc thân thể
mềm mại của nàng không kẽ hở dán vào hắn, hai khuôn mặt gần nhau chỉ
cách có một ngón tay, nàng hầu như có thể ngửi được mùi nước hoa trên
người hắn…
Lúc này, Tưởng Hạo Ân mới phát hiện da dẻ nữ nhân này
trắng thông suốt, giống như là tuyết trắng trong suốt vào mùa đông,
khoảng cách gần như vậy khiến hắn hầu như có thể trông thấy mạch máu bé
nhỏ thanh sắc trên mặt Thư Dư toát ra…
” Nếu như ta vô tình làm
tôn nghiêm đàn ông của ngươi bị thương, ta nguyện ý xin lỗi, nhưng xin
ngươi trước không nên nổi giận, hãy nghe ta nói cẩn thận….”
Bạch Thư Dư ép buộc chính mình bình tĩnh, không thể dễ dàng bị sự cưỡng ép của hắn làm ảnh hưởng.
“Lời xin lỗi của ngươi ta không tiếp nhận, càng không muốn nghe ngươi nguỵ
biện không cần thiết.” Tưởng Hạo Ân bĩ bĩ nhếch môi, đồng thời tựa như
không trên gò má của nàng thổi khí.
Cảm thụ được hơi nóng trên
mặt, thân thể Bạch Thư Dư không khống chế run rẩy, hai chân mềm nhũn cả
trái tim cũng nhanh nhảy ra lồng ngực của nàng.
” Vậy… Ngươi muốn như thế nào?” Bạch Thư Dư lộ ra có chút bất đắc dĩ hỏi.
Hắn là một nam nhân dính vào không được, nếu đắc tội hắn giống như sẽ bị đánh vào vực sâu vô tận.
” Ngươi nói đi? Ta phải làm sao để ngươi là của ta?” Tưởng Hạo Ân vươn
đầu lưỡi ngậm trụ vành tai xinh xắn của nàng, Bạch Thư Dư lập tức giống
như điện giật cả người run lên, vội vàng tránh né sự xâm lược của hắn,
nhưng hắn lại lần nữa dùng sức đem nàng tiến vào trong lòng, đồng thời
vươn đầu lưỡi liếm mút lỗ tai của nàng.
” Ta thiếu ngươi chính là số tiền này….” Bạch Thư Dư nhắm mắt lại, cắn môi dưới không có sức nói.
” Ta tối không cần chính là tiền.” Tưởng Hạo Ân ngạo mạn nhìn nàng nói.
” Vậy ngươi rốt cuộc muốn cái gì? Ta đều thành tâm thành ý chịu lỗi….”
Với sự chơi đùa liếm trên vành tai, Bạch Thư Dư hầu như mất đi toàn bộ
năng lực biện bạch, chỉ có thể đầu cháng váng não nặng trĩu mặc hắn ta
lấy cái ta cần.
Tưởng Hạo Ân di chuyển đầu lưỡi, thay đổi liếm
mút hai má trắng nõn của nàng, sau đó âm thanh khàn khàn nói: ” Ta muốn
thân thể của ngươi.”
Cho dù nàng là nữ nhân của Diêm Tử Thông, hắn vẫn như cũ khống chế không được khát vọng của mình đối với nàng.
” Ngươi điên rồi….” Bạch Thư Dư trong nháy mắt trợn to, trong mắt chứa đựng sợ hãi.
Namnhân này giống như là một đại đoàn mây đen, trong thời gian ngắn nhất biết
rõ tâm trong suốt của nàng, khiến thế giới mưa gió của Bạch Thư Dư biến
sắc.
” Ta rất bình thường, mà ngươi không thể cự tuyệt quyền lợi, chỉ có thể tiếp nhận….” Âm thanh khêu gợi của hắn giống như một dạ khúc dễ nghe, thôi miên nàng rất nhanh mất đi ý thức.
” Ngươi… Ta đây muốn ngươi đáp ứng ta, sau khi qua tối nay chúng ta xoá bỏ toàn bộ.”
Bạch Thư Dư biết nàng cự tuyệt không được, vì vậy im lặng đáp ứng hắn
đưa ra giao dịch.
Tưởng Hạo Ân không có trả lời nàng, chỉ là đưa
tay hướng về phía nàng, như là sợ nàng sẽ lâm trận bỏ chạy, đưa ngón tay thâm nhập trong mái tóc của nàng đồng thời hôn lên môi của nàng.
Khi bạc môi lạnh lẽo của hắn phủ lên trên nàng, Bạch Thư Dư run rẩy mạnh mẽ.
Hắn một tay kéo nàng lại gần, nỗ lực hôn sâu thêm, lưỡi của hắn thâm nhập ở chỗ sâu nhất trong miệng của nàng cùng nàng kịch liệt dây dưa, mùi vị
của nàng say lòng người khiến cho hắn khát vọng càng nhiều.
Bạch
Thư Dư cảm thấy hai chân mình như nhũn ra, hầu như sắp chống đỡ không
được thân thể nặng nề, vì vậy nàng vươn tay vòng qua thắt lưng hắn, nhẹ
nhàng vòng trụ nó, để tránh khỏi bản thân ngã xuống đất.
Lửa
nóng, ẩm ướt, tràn ngập chiếm lấy muốn hôn đảo qua khắp ngõ ngách trong
miệng nàng, nụ hôn này không một chút nào ôn nhu nhưng dễ dàng bao vòng
lấy hai người trong dục vọng mãnh liệt.
Ngón cái của hắn buộc
miệng của nàng mở ra hơn, để hắn càng có thể hoàn toàn đánh chiếm vào
trong miệng của nàng, để cướp đoạt càng nhiều hương thơm thuộc về nàng.
Bạch Thư Dư đã quên muốn cự tuyệt nụ hôn của hắn, chỉ có thể yên lặng chấp nhận hắn làm ma pháp trên người nàng.
Tiếng hít thở của hai người dồn dập vòng vèo bên trong căn phòng, phối hợp
tiết tấu lẫn nhau tiếng tim đập trở thành tấu khúc rất hài hoà trong
đêm.
Giữa bất tri bất giác, Tưởng Hạo Ân dẫn Bạch Thư Dư đi tới
trước giường lớn, đại chưởng của hắn cầm mông của nàng cố gắng làm vểnh
lên,