
uá! Em trước đây cuộc sống bình thản, đơn thuần,
huống chi em cùng hắn căn bản là người khác thế giới làm sao có thể quen biết.” Diêm Tử Thông gãi gãi đầu, cảm thấy ý nghĩ của chính mình thực
sự vô cùng buồn cười.
Bạch tưởng dư cúi đầu không nói thêm gì,
nàng một chút cũng không muốn nói đến Tưởng Hạo Ân người này, mỗi lần
nói đến một lần lòng của nàng sẽ đau nhức một lần, nàng không muốn tự
mình chuốc lấy cực khổ.
” Đúng vậy….” Nàng nhàn nhạt lên tiếng hưởng ứng, coi như là cùng ý kiến với Diêm Tử Thông.
” Đi thôi, hết giờ làm rồi.” Không chịu qua áp lực, Diêm Tử Thông nửa
điểm ý nguyện muốn ở lại công ty cũng không có, đối mặt mẫu thân mấy
ngày liền pháo nổ, hắn thực sự rất muốn buông tha [ Diêm Hải tập đoàn
tập đoàn'>, lại lần nữa quay về Bình Đông làm một người hành y tế thế,
bác sĩ thanh tâm quả dục*.
(* thanh tâm quả dục: tâm trong sạch và ít ham muốn)
” Ngươi đi trước đi! Ta còn có việc chưa làm xong.” Trên thực tế, Bạch Thư Dư là muốn một người yên lặng một chút.
” Anh chờ em.”
“Không, ta còn muốn làm lâu lắm, ngươi có lẽ về trước đi, để tránh khỏi phu
nhân lại tức giận.” Gần đây Lạc Tố Trinh điều tra thấy nàng thư ký tổng
giám đốc và cấp trên vô cùng thân mật, không chỉ cảnh cáo nàng một lần,
Bạch Thư Dư thực sự không muốn lại cùng Diêm Tử Thông làm ra chuyện
khiến Lạc Tố Trinh hiểu sai làm sâu sắc thêm hiểu lầm của hai người.
“… Được rồi! Vậy em tan tầm thì cẩn thận.” Diêm Tử Thông không muốn làm
khó Thư Dư, vì vậy không nói thêm gì trước tiên rời khỏi công ty.
Đợi Diêm Tử Thông sau khi rời đi, Bạch Thư Dư mới suy sụp hạ hai vai thở dài thật sâu.
Không biết Tưởng Hạo Ân có thể hay không vô tình cũng muốn rời khỏi nàng? Có
lẽ đúng như lời nàng, chúng nó xoá bỏ toàn bộ, hắn không bao giờ xuát
hiện trước mặt nàng nữa.
Nàng không rõ bản thân làm sao lại đem
nam nhân kia quan trọng như vậy, hắn tựa như ma vương, cướp đoạt thân
thể và lòng của nàng, nàng bị thương, thương tích đầy mình, vì sao nàng
còn đối với hắn có điều lưu luyến?
Có thể nàng đối với hắn mà nói chỉ là một đoạn nhạc đệm nhỏ nào đó giữa cuộc sống hoa lệ, ngoại trừ
giá trị mới mẻ ra không hề có bất luận cái gì, mà ngây thơ như nàng lại
đem đ nam nhân này cướp đi đêm đầu tiên của nàng thành quan trọng như
vậy, chẳng lẽ nữ nhân đối với sinh mệnh một người nam nhân đầu tiên đều
có thể không bỏ xuống được như vậy sao?
Kế tiếp, khi bạch sách dư ở công ty ba giờ, đến tận gần đêm khuya nàng mới thực sự bước chân mệt
mỏi rã rời mà lại nặng nề rời khỏi cao ốc hành chính.
Vừa đi ra
ngoài cao ốc, gió đêm lạnh giá lập tức trước mặt phất đến, gió lạnh thổi làm Bạch Thư Dư run rẩy liên tục, nàng kéo áo khoác mỏng trên người đi
tới trước bến xe.
Ai, nàng đã quên hiện tại hơn mười hai giờ, đã không có xe bus nữa!
Vì vậy nàng không thể làm gì khác hơn là đứng ở tại chỗ chờ gọi xe tắc xi, bất đắc dĩ tối nay vận khí không tốt lắm, đợi cả buổi vẫn như cũ không
có xe tắc xi.
” Bá! Bá!” Ngay sau khi Thư Dư đi dọc theo lối đi
bộ hai mươi mét, một hồi tiếng còi dồn dập phía chân trời cắt ngang sự
yên lặng, rõ ràng là từ phía sau nàng vang lên, Bạch Thư Dư nhíu mày
quay ra sau nhìn lại, nghĩ thầm làm sao có người không có tâm đạo đức
công cộng như vậy, đêm khuya lại phát ra tiếng ồn chói tai như vậy.
” Ngươi chết tiệt nửa đêm ở chỗ này làm cái gì?” Xe thể thao màu đen chạy tới bên người nàng, quay cửa kính xe xuống đối với nàng rít gào chính
là người nàng tưởng niệm nhất cũng không muốn gặp lại Tưởng Hạo Ân.
” Ngươi… Làm sao lại ở chỗ này?” Nàng ngớ ngẩn hỏi.
” Lên xe.” Không để ý tới vấn đề của nàng, Tưởng Hạo Ân ra lệnh nói.
Ánh mắt Tưởng Hạo Ân bá đạo làm bạch sách dư trong khoảng thời gian ngắn
thiếu chút nữa làm theo lệnh, nhưng nàng vẫn còn khống chế dòng xúc động kia, nàng không thể cùng hắn có dính dáng cái gì, đều nói xoá bỏ toàn
bộ…
” Ngươi nghe không hiểu lời nói của ta sao?” Khẩu khí của hắn có hơi dương cao, rõ ràng có chút không hờn giận.
” Ta không thể lại phiền phức ngươi.”
“Không phải ngươi sợ ta sẽ gọi ngươi dùng thân thể trả nợ?” Tưởng Hạo Ân nhíu cao mi nói.
” Việc này nói đùa tuyệt không buồn cười.” Tưởng Hạo Ân lớn mật song rõ
ràng nói đùa làm Bạch Thư Dư kinh hãi má tái đi, nàng không nghĩ tới
Tưởng Hạo Ân sẽ xuất hiện bên cạnh, nàng tưởng rằng hắn vẫn đều là ngồi
nghiêm chỉnh xem mỗi một việc.
” Nhanh lên xe đi! Thời gian không còn sớm, chẳng lẽ ngươi muốn ta ở chỗ này chậm trễ?”
” Ta….” Suy nghĩ một hồi, Bạch Thư Dư chính là ngoan ngoãn lên xe.
Khi Tưởng Hạo Ân trên đường cái trông thấy bóng người kia rất giống Bạch
Thư Dư, hắn kinh ngạc nghĩ Diêm Tử Thông làm sao hơn nửa đêm làm cho
nàng một mình cô đơn trên đường? Lẽ nào hắn không biết một nữ nhân tuổi
còn trẻ đêm khuya một mình sẽ mang đến nguy cơ trị an xã hội sao?
” Muốn ta đưa ngươi trở về chỗ ở của Diêm Tử Thông không?” Sau khi xe chạy trên đường, Tưởng Hạo Ân hỏi.
” Phiền thỉnh ngươi đưa ta quay về [ nhà của ta'>.” Bạch Thư Dư nói đơn giản địa chỉ.
Nàng biết Tưởng Hạo Ân là cố tình khiêu khích nàng, chuyện nàng