
ó thể tự mình về nhà.” Vừa tiếp điện thoại, bạch thư dư nói.
“Là ta, rất thất vọng sao? Rốt cuộc không phải Diêm tử thông mà ngươi chờ.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh trào phúng của tương hạo ân, bạch thư dư trong miệng truyền tới Diêm đại ca này làm hắn cảm thấy
không hờn giận.
Vừa nghe thấy âm thanh quen thuộc của tương hạo ân, bạch thư dư cả người thở hốc vì kinh ngạc, hai vai hơi hơi run rẩy.
Hắn… Thế nào lại tìm tới nàng? Một ao nước ban đầu tĩnh lặng lại lần nữa dấy lên sóng lớn.
Nghe thấy âm thanh lười biếng dồi dào kia của tương hạo ân đủ để khiến bạch
thư dư tim đập nhanh, suy tư hỗn độn, nàng không hiểu vì sao hắn cuối
cùng có thể đơn giản điều khiển tâm tình nhấp nhô của nàng.
“Tổng giám đốc không ở trong phòng làm việc, xin hỏi ngài có việc gì?” Bạch
thư dư cố đè xuống thấp thỏm tràn đầy, không cho bản thân bất ổn, bình
tĩnh trước mặt tương hạo ân hiện rõ chút nào.
“Người ta muốn tìm là ngươi.” Tương hạo ân dùng giọng điệu không mang theo tình cảm tuyên bố.
Lời nói của Tương hạo ân giống như một viên thiên thạch to lớn, tầng tầng
lớp lớp đánh vào đáy lòng bạch thư dư, nàng chấn động khó có thể thở hổn hển.
“Ta cũng không cảm thấy chúng ta có cái gì hảo nói.” Bạch thư dư giả vờ bình tĩnh mà lại lạnh lùng nói.
“Đúng vậy, chúng ta là không có gì nói, bởi vì chúng ta đều dùng ‘ làm’.”
Tương hạo ân giống lưu manh thích đùa giỡn bạch thư dư, làm cho đầu bên
này điện thoại trên mặt nàng một hồi xanh một hồi tím.
“Ta không
nhớ rõ chúng ta có cái gì giao tình, không có chuyện quan trọng để nói
ta muốn ngắt điện thoại.” Bạch thư dư nói xong lạnh nhạt đến cực điểm
nhưng trời biết trái tim của nàng nhảy rất nhanh trong ngực.
“Có lẽ nên dốc sức làm cho ngươi khôi phục trí nhớ.” Tương hạo ân sau khi cười nhạt một tiếng, ý có chút mập mờ nói.
“Ngươi hạ lưu!” Nói xong, bạch thư dư hoả tốc cúp điện thoại, tay chân run rẩy không ngừng, nàng không rõ vì sao đáy lòng có sợ hãi mạnh mẽ như vậy,
nàng rốt cuộc sợ cái gì?
Một chốc sau điện thoại lại lần nữa vang lên, mặc cho tiếng điện thoại chói tai trong phòng làm việc vang lên,
bạch thư dư chính là không có đem nó tiếp lấy.
Như vậy kêu nữa
cũng không phải biện pháp, một lúc lâu, bạch thư dư có lẽ đầu hàng, nàng thở dài bất đắc dĩ đem điện thoại tiếp lấy.
“Nữ nhân chết tiệt,
ngươi là một người đầu tiên dám can đảm cúp điện thoại của ta! Nếu xảy
ra một lần nữa, muốn ngươi trả giá lớn!” Âm thanh tàn nhẫn của Tương hạo ân xuyên thấu qua cái loa truyền đến, bạch thư dư đã sớm đoán ra hắn
phẫn nộ, nhưng nàng chính là không có năng lực có thể đi tiếp nhận hay
đối mặt thịnh nộ ấy của hắn.
“Là ngươi không đứng đắn trước.” Đe dọa của hắn hữu hiệu với nàng.
” Tốt lắm! Chẳng lẽ mạc danh kỳ diệu chạy vào phòng một người nam nhân
cùng hắn trên giường, đồng thời thu phí qua đêm vượt mức chính là phương pháp có lễ giáo?” Ngữ khí của Tương hạo ân ổn định như là nhắc lại sự
kiện nào đó, nói xong không để ý lại tầng tầng lớp lớp đả kích bạch thư
dư.
Bạch thư dư hiểu hai người đối địch vĩnh viễn nàng đuối lý,
nàng không cách nào thay bản thân biện giải cái gì, bởi vì người làm sai chuyện là nàng! Là nàng trước đem thân thể trở thành phương tiện buôn
bán mới có thể khiến tương hạo ân xem thường nàng…. Tất cả chính là nàng trừng phạt đúng tội! Nàng chẳng trách bất luận kẻ nào!
” Lưỡi
của mèo hoang nhỏ bị cắn rớt sao? Rốt cuộc đã quên phải làm sao phản
kích ta.” Bạch thư dư chậm chạp không nói một câu, đáy lòng tương hạo ân lại có chút giật mình, lời nói của hắn có thật tổn thương tự tôn của
nàng không?
” Ta không phải đã nói rồi, chúng ta cũng không có gì để nói.” Giọng nói Bạch thư dư không có sức nghe qua bi thương mà lại
tự giễu, đúng vậy! Tương hạo ân dùng ánh mắt hèn mọn như vậy đối đãi
nàng, nhưng mà nàng cuối cùng vẫn giống một đứa ngốc mê luyến hắn… Thực
sự là buồn cười!
” Hảo một câu không có gì để nói… Bạch thư dư,
muốn ngươi bây giờ xuống lầu, trong vòng 3 phút đồng hồ nếu như không
trông thấy ngươi dưới lầu, ta nhất định sẽ lên tới phòng tổng giám đốc
bắt người!” Tương hạo ân như đinh đóng cột hạ thông điệp.
Nữ nhân này khơi dậy dục vọng chiếm giữ của hắn, khiến tương hạo ân muốn chinh phục nữ nhân bất kham này đến cùng.
“Cầu ngươi buông tha ta, đừng trêu đùa ta nữa.” Bạch thư dư đầu hàng, nàng
không muốn nhốt trong vòng của hắn, nàng chơi không nổi trò chơi tình
yêu không đúng thực tế như vậy, coi như là một tâm hồn thiếu nữ đã vì
hắn dao động cũng thế!
“Ngươi còn có 2 phút 40 giây, nhắc nhở ngươi, ta nói được thì làm được.” Tương hạo ân cực kỳ bá đạo nói.
Tương hạo ân không muốn nghiên cứu lý do làm sao, khoảng thời gian này gặp
được bạch thư dư, hắn phát hiện bản thân đối với nàng khát vọng không
giảm mà tăng lên. Trong đêm khuya, khuôn mặt mềm mại của nàng đều không
tự chủ được mà hiện lên trong đầu óc hắn, tấm hình kia cũng không khiến
nữ nhân theo không gian xuất hiện bóng dáng của nàng. Nữ nhân này làm
hắn không khống chế được.
” Ngươi… Ép buộc.” Bạch thư dư chán nản nói.
Hắn làm sao dễ dàn