
dư một loại hiện tượng tro tàn
lãnh tuyệt tịch mịch.
” Ngươi không thích hợp những màu sắc này.” Sau khi Bạch thư dư quan sát hết bốn phía, cảm thán mà nói.
” Từ khi mẫu thân rời khỏi, hai mắt ta có khả năng trông thấy cũng chỉ có những màu sắc này.” Tương hạo ân lần đầu trước mặt người khác nói về
mình. Những năm gần đây bản thân hắn luôn phòng bị rất khá nhưng bạch
thư dư này lại đơn giản tiếp cận thế giới nội tâm lạnh giá của hắn,
khiến cho hắn không thể không thừa nhận sự đặc biệt của nàng, coi trọng
tồn tại của nàng.
” Ngươi quá bi quan, có lẽ ngươi có thể mở rông trái tim, cứ chấp nhận sự quan tâm người khác dành cho ngươi, cũng
không phải ai tiếp xúc người động cơ đều chỉ là vì tổn thương ngươi!
Diêm đại ca hắn luôn luôn thấy thẹn đối với ngươi, hắn đối với ngươi cảm giác sâu sắc đồng tình, ta hiểu ngươi vẫn rất muốn trả thù nhưng oan
oan tương báo khi nào….”
“Đủ rồi! Là Diêm tử thông phái ngươi tới thuyết phục? Ngươi muốn cự tuyệt cũng đón nhận mỹ nhân kế?” Tương hạo
ân nheo mắt lại, sắc bén suy đoán một trong những khả năng.
“Không, không ai phái tới, ta chỉ là rất không muốn ngươi sống trong thù hận
đen tối thêm nữa! Cuộc sống của ngươi có thể không cần tịch mịch như
thế.”
Hiểu lầm của Tương hạo ân làm bạch thư dư bối rối, nàng rất sợ hắn mới vừa mở rộng trái tim lại một lần nữa đóng chặt nó lại. Vì
vậy nàng vội vàng vì bản thân phân trần.
“Kết cục bi thương nhất
của hai ngươi không có ai hối tiếc, ta chỉ hóa bi phẫn thành sức mạnh
cũng không cần bất luận kẻ nào đồng tình, ngươi không nên cho rằng mình
chúa cứu thế, muốn dùng lòng dạ Bồ Tát đi phổ độ chúng sinh chứ?” Tương
hạo ân sau khi hừ lạnh một tiếng, chế nhạo mà nói.
“Ta cũng không phải muốn phổ độ chúng sinh, ta chỉ là muốn hóa giải ân oán giữa ngươi và Diêm gia….”
“Buồn cười! Một người nữ nhân chỉ theo ta trên giường vài lần mà vọng tưởng
thay đổi cuộc sống của ta? Bạch thư dư ngươi có hơi quá tự cho là đúng
đi!” Có lẽ căm hận ân oán chuyện cũ làm tương hạo ân không lựa chọn lời
nói thối chửi.
Lời hắn nói trùng trùng điệp điệp thương tổn bạch
thư dư, chỉ thấy môi nàng rất trắng, huyết sắc nhanh chóng từ khuôn mặt
nhỏ nhắn trắng nõn nhạt dần.
“Ta… Không có ý đó, ta chỉ không
muốn ngươi bị oán hận quấn quanh, dù sao Diêm đại ca hắn là xuất phát từ nội tâm quan tâm ngươi, nếu như ngươi vứt bỏ trả thù Diêm gia, ta nghĩ
Diêm đại ca sẽ nhìn ngươi như người nhà….” Không nghĩ tới lòng tốt của
nàng sẽ bị tương hạo ân xuyên tạc, việc này khiến bạch thư dư có chút
đau lòng.
“Là Diêm tử thông phái ngươi tới thăm dò ta sao? Hắn
nếu như thực sự quan tâm ta, sẽ phái người điều tra các giao dịch tài
chính của ta? Phá hỏng uy tín cuarta trên thương trường? Thậm chí mời
Huy tín xã theo dõi ta sao?” Thủ đoạn của Diêm gia tương hạo ân cười
nhạt, hắn chôn ở trong lòng ba mươi năm oán hận là không có khả năng bởi vì một nữ nhân hóa giải.
“Ngươi biết rõ những điều này cũng không phải Diêm đại ca làm, là Diêm phu nhân nàng….”
“Sự thực đều xảy ra trước mắt, ngươi còn đang thay hắn biện giải? Ta thật
sự tự hỏi Diêm tử thông đến tột cùng dùng phương thức nào mua chuộc lòng của ngươi! Cuối cùng có thể cho ngươi không oán không hận mà đối với
hắn trung thành như thế.” Sự bảo vệ của Bạch thư dư làm tương hạo ân cắt đứt lòng dạ đầy dấm chua, hắn chán ghét bởi trong miệng nàng nghe thấy
nàng đối với nam nhân khác bênh vực.
“Ta chỉ là nói ra sự thực.”
Sự lên án của Tương hạo ân làm bạch thư dư có chút bất đắc dĩ, sự lên án của hắn như con dao sắc bén khiến bạch thư dư cảm thấy thất vọng.
“Sự thực là ngươi và Diêm tử thông chính xác còn có quan hệ không rõ ràng
mơ hồ?” Tương hạo ân trước ghế xô-pha ngồi xuống, sau khi hút một điếu
xì gà, giọng nói cực kỳ khinh miệt nói.
“Ta cùng với Diêm đại ca
trong sạch rõ ràng, không có quan hệ thân mật khiến người ta hiểu lầm.”
Bạch thư dư mắt trắng dã mệt mỏi nói một lần nữa.
“Ta hai mắt
nhìn thấy cũng không phải là như vậy, chứng minh cho ta xem.” Tương hạo
ân suy nghĩ một chút, một ý xấu hiện lên trong đầu óc.
“Chứng minh? Ta phải làm sao chứng minh?” Bạch thư dư cau mày nghi ngờ, khó hiểu hỏi.
“Muốn ngươi tối nay ngủ qua đêm ở chỗ này, nếu như ngươi đồng ý đáp ứng, tin
tưởng ngươi và Diêm tử thông trong sạch. Ngươi đã nói không có gì, ta
nghĩ ngươi sẽ không vì hắn chứng minh trong sạch của ngươi mà cự tuyệt
yêu cầu của ta chứ?” Tương hạo ân nói đường đường chính chính, như là
khẳng định tình thế bắt buộc.
Nghe thấy lời hắn nói, khuôn mặt nhỏ nhắn của bạch thư dư thảm một nửa.
Đây… Là cái gì ngày giết thối rữa phương thức chứng minh? Trời biết nếu bị
Diêm đại ca biết nàng cả đêm không về, hắn sẽ khẩn trương lo lắng không?
“Ta không cần phải … Dùng phương pháp ngu xuẩn này chứng minh trong sạch của ta.” Bạch thư dư hoàn toàn cự tuyệt.
“Tùy ngươi, ta sẽ không miễn cưỡng ngươi, dù sao ta sớm hiểu rõ ngươi Diêm
tử thông còn có quan hệ không thể cho ai biết, dù cho ngươi lại không
thừa nhận, sự thực chính là như vậy.” Tương hạo ân sử dụng phép khích
tướng.
Bạch thư d