
trong mắt
các đồng nghiệp nữ nàng chỉ là một người vô dụng dựa vào quan hệ với
Diêm tổng giám đốc mới vào [ Diêm Hải tập đoàn'>, phải nhận được đối đãi
lạnh lùng như vậy cũng là bình thường.
” Ừ, cô trước tiên để xuống đó đi.” Bạch Thư Dư chỉnh đốn sợi tóc lộn xộn bên tai, sau đó nói.
” Đây là công văn khẩn.” Bĩu môi tức giận, sau khi Trương tiểu thư bỏ lại những lời này, nhìn cũng không nhìn Bạch Thư Dư một cái xoay người rời
đi.
Nhìn bóng lưng Trương tiểu thư rời đi, Bạch Thư Dư chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, đồn đãi trong công ty làm nàng bắt đầu có ý niệm
trong đầu muốn rời khỏi [ Diêm Hải tập đoàn'>, chỉ là lúc đối mặt với
Diêm Tử Thông nàng thực sự không biết phải như thế nào mở miệng.
Cầm lấy tập công văn, Bạch Thư Dư đứng dậy sau đó đi về phía phòng của tổng giám đốc.
Bên ngoài cửa phòng tổng giám đốc, Bạch Thư Dư giơ tay lên muốn gõ cửa, lại nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong…
Là tiếng Diêm phu nhân và Diêm Tử Thông nói chuyện, tinh thần nàng hoảng
đến ngay cả chuyện Diêm phu nhân đến công ty cũng đã quên, vì không muốn gặp rắc rối Bạch Thư Dư quyết định chờ bọn họ nói xong sau đó mới đem
văn kiện vào, nhưng đang muốn rời đi thì nghe thấy trong cuộc nói chuyện xuất hiện ba chữ Tưởng Hạo Ân, sau liền lập tức đứng im.
Bạch
Thư Dư biết nghe lén là một chuyện không có đạo đức, nhưng chuyện liên
quan đến Tưởng Hạo Ân, nàng thực sự rất khó đè xuống lòng hiếu kỳ. Vì
vậy nàng hơi để lỗ tai dựa vào sát cánh cửa, chuyên tâm nghe cuộc đối
thoại bên trong…
“…Tên con riêng chết tiệt kia! Từ khi lão đầu
đem di sản bắt đầu chia phân nửa cho hắn, dã tâm muốn chiếm đoạt [ Diêm
Hải'> của hắn càng công khai hơn!” Nói chuyện đến Tưởng Hạo Ân, khuôn mặt Lạc Tố Trinh biểu tình trở nên gay gắt.
” Con nghĩ con cần phải
đi tìm Tưởng Hạo Ân nói nói chuyện, có thể hắn bằng lòng buông tay.” Đối với khuôn mặt giận dữ của mẹ, Diêm Tử Thông nói ra suy nghĩ phương pháp trong lòng.
Nghe Diêm Tử Thông nói giống như không còn nữa, Lạc Tố Trinh càng thêm giận dữ.
“Ngươi, cái tên vô dụng này! Ngươi làm sao có thể nói ra lời nói không có tiền
đồ như vậy? Đây không phải tiêu biểu ngươi muốn đi gặp Tưởng Hạo Ân giơ
cờ trắng đầu hàng? Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi làm ra chuyện khiến
Diêm gia hổ thẹn!” Lạc Tố Trinh phẫn nộ đập bàn, chỉ vào mũi Diêm Tử
Thông rống to hơn.
“Mẹ, trong thời gian tranh giành chúng ta đã
mất đi quyền chủ đạo, bây giờ nếu không cùng Tưởng Hạo Ân bàn chuyện, có một nửa cổ đông đều phải rút cổ phần, chúng ta không có nhiều tài chính như vậy để mua cổ phần họ bán ra!” Diêm Tử Thông muốn mẫu thân đối mặt
hiện thực, nhưng mà Lạc Tố Trinh thở phì phì không chịu chấp nhận chuyện thực này, nàng đem tất cả thất bại này đổ lên trên người Diêm Tử Thông.
Không sai, nàng là hận Tưởng Hạo Ân cả đời, nhưng nàng không thể không thừa
nhận hắn có năng lực giải quyết công việc hơn người, nếu như con trai
nhu nhược của nàng có thể có một nửa như Tưởng Hạo Ân, sự tình cũng sẽ
không rơi vào không có đường xoay chuyển.
“Ngươi nghĩ rằng ta không có cách nào tiêu diệt Tưởng Hạo Ân?” Lạc Tố Trinh tà ác nói.
“Mẹ có biện pháp?” Diêm Tử Thông kinh ngạc hỏi lại.
“Ta đã kêu kế toán viên cao cấp làm giả báo cáo tài chính, cổ đông [Diêm
Hải'> năm nay là tình trạng lỗ vốn, toàn bộ cổ đông đừng nghĩ có được một xu tiền, mặt khác ta rồi mua được kế toán viên cao cấp Tưởng Hạo Ân,
muốn hắn giúp giả mạo sổ sách hạ sản nghiệp của Tưởng Hạo Ân xuống, chờ
sổ sách giả được công khai thì những cổ đông đó lấy cái gì giúp đỡ Tưởng Hạo Ân.” Lạc Tố Trinh trên mặt hiện lên nụ cười đê tiện, đắc ý nói.
“Này….Không tốt đâu! Con không đồng ý phương pháp làm không quang minh lỗi lạc như thế.” Diêm Tử Thông lập tức phản đối.
“Chẳng lẽ ngươi muốn chắp tay đem [ Diêm Hải tập đoàn'> dâng tặng cho Tưởng Hạo Ân?” Lạc Tố Trinh rít gào nói.
“Nếu như [ Diêm Hải'> đổi thành Tưởng Hạo Ân kinh doanh thu được lợi ích lớn
hơn nữa, con cũng không phản đối làm như vậy.” Trên mặt Diêm Tử Thông rõ ràng hiển lộ ra chán ghét đối với chức vụ này, hắn thầm nghĩ khi làm
bác sĩ, nếu không có sự khăng khăng của mẫu thân hắn cũng không muốn trở thành ngòi nổ dấy lên trận thương nghiệp tinh phong huyết vũ ( gió tanh mưa máu) này.
“Ngươi, tiểu tử vô dụng này! Ngươi chẳng lẽ muốn
vĩnh viễn làm một kẻ bất tài không dùng được sao? Nói chung, ngươi không cần bất luận ý kiến gì, rồi quyết định làm như vậy rồi.” Lạc Tố Trinh
kiên quyết nói.
“Mẹ! Giả báo cáo tài chính không phải là phương
pháp tốt… Trời ạ, Bạch Thư Dư, em làm sao vào được?” Diêm Tử Thông nói
còn chưa nói hết đã bị Bạch Thư Dư phá cửa mà vào hù dọa, hắn kinh ngạc
nhìn Bạch Thư Dư tâm tình một chút kích động.
“Ta thật không ngờ
các ngươi sẽ xấu xa như vậy! Các ngươi vì sao phải làm hại Tưởng Hạo Ân
như vậy? Thân thế của hắn đã đáng thương rồi, vì sao còn muốn đưa vào
chỗ chết?” Bạch Thư Dư không thể tin được Lạc Tố Trinh còn muốn lợi dụng báo cáo tài chính giả để hại Tưởng Hạo Ân ngồi tù, thì ra một phu nhân
cao ngạo tôn quý sau lưng lại xấu xa như thế.
“Bạch Thư Dư,
chuyện