XtGem Forum catalog
Tay Buông Tay Và Tim Thôi Nhớ

Tay Buông Tay Và Tim Thôi Nhớ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322271

Bình chọn: 10.00/10/227 lượt.

hông thể vứt bỏ

Khi bạn vứt bỏ một số thứ, bạn sẽ nhận được một số thứ khác, bạn không cố công gượng ép một người đàn ông, anh ấy ngược lại sẽ ngoan ngoãn neo lại bên cạnh bạn. Khi quẳng đi một chút tự đại, có lẽ bạn sẽ nhận được sự quan tâm. Vậy nhưng, có một số thứ ta không thể vứt bỏ, ví như vì ái tình mà vứt bỏ tự tôn, vì muốn để một người đàn ông cảm thấy day dứt tội lỗi mà vứt bỏ chính sinh mệnh của mình.

Phụ nữ vì giấc mộng tình ái mà vứt bỏ cả sự nghiệp và ước mơ của mình, thường sẽ khiến đàn ông cảm động. Đàn ông vì cơn say tình yêu mà bỏ rơi cả ước mơ và sự nghiệp của mình, lại thường khiến phụ nữ thất vọng.

Đàn ông có thể vì một người đàn bà mà vứt bỏ không nuối tiếc những thú vui của bản thân, hy sinh một chút tự do, chịu thiệt một chút thể diện, hay từ bỏ mọi tính xấu của mình… nhưng anh ta không thể dứt tâm từ bỏ sự nghiệp và mơ ước ấp ủ của mình.

Một người đàn ông không có mơ ước, hoàn toàn chẳng đáng để yêu chút nào.

Mỗi ngày anh ấy chìm đắm trong vòng xoáy mưu sinh không quan trọng, quan trọng là trong trái tim anh vẫn cháy bỏng một mơ ước, nhưng lại sẵn sàng vì một người phụ nữ mà đánh đổ cả mơ ước của mình, mẫu đàn ông như vậy phái nữ thường không muốn nhìn thấy. Gả cho một người đàn ông trống rỗng không mơ ước, chẳng khác nào gả cho một hòn đá, sớm muộn gì cũng bí bách cùng cực.

Phụ nữ rất mâu thuẫn, họ có thể oán trách người đàn ông của mình mải mê sự nghiệp mà không quan tâm đến họ, vậy nhưng nếu như người đàn ông của họ cả ngày đều quanh quẩn cạnh bên, không nề hà tới công việc, họ sẽ lại chê rằng anh ta vô tích sự. Họ hy vọng người đàn ông của mình vừa sự nghiệp lẫy lừng, vừa vẹn tròn sự quan tâm săn sóc, đây chẳng phải hão huyền hay sao? Nếu chỉ có thể chọn một, đại đa số mọi người vẫn hy vọng rằng, đàn ông cần chuyên chú sự nghiệp. Những người đàn ông chuyên chú với công việc mới có thể mang đến cảm giác an toàn cho họ. Một người đàn ông vì mơ ước mà vứt bỏ cả tình yêu, luôn tốt hơn một kẻ vì ái tình mà vứt bỏ mơ ước.

Một cuộc tình sẽ có ngày đơm hoa kết trái, rốt cuộc là nhờ duyên phận hay sự cố gắng của cả hai bên? Kỳ thực, trong lòng tôi sớm đã có lời giải đáp cho câu hỏi này.

Không có duyên phận, thì dù nỗ lực đến thế nào cũng chẳng thành. Nếu như duyên phận sắp đặt rằng chẳng ai có thể rời xa ai, vậy thì, có muốn phân ly cũng là điều không thể.

Phải cố gắng mới có thể giữ lửa cho một mối quan hệ, xem ra cũng thật mệt mỏi làm sao? Huống hồ dù nỗ lực cũng chưa chắc đã níu giữ được một con người. Khi tình yêu đã đến ngày vụt mất, thiên quân vạn mã cũng chẳng thể cản dừng.

Khi bạn yêu một người, bạn chỉ cần cố gắng một chút. Sự cố gắng đó cơ hồ như nước chảy mây trôi, không để lại dấu vết. Bạn không hề cảm thấy rằng mình đang chiều chuộng người ấy, không hề cảm thấy rằng mình đang vì người ấy mà khổ sở thay đổi, cũng không cảm thấy rằng mình đã vì người ấy mà vứt bỏ đi điều gì. Anh ấy yêu bạn, anh ấy sẵn sàng làm mọi thứ vì bạn mà không nề hà phiền khổ. Bạn làm bất cứ điều gì anh ấy đều cảm thấy thật đáng yêu, ngay cả những ưu điểm mà người khác không phát hiện ra, anh ấy lại nhìn thấy được. Anh ấy yêu bạn đến như vậy.

Mãi đến một ngày, anh ấy đã không còn yêu bạn như vậy nữa, và trái tim bạn dường như cũng thôi thổn thức vì anh, những tưởng có thể chung lối đến bạc đầu răng long, nào ngờ chỉ đành phận lữ khách qua đường, để một ngày đượm buồn nhìn lại. Khi ái tình tiêu tan, cũng không để lại một gợn vết.

Vẫn cần phải cố gắng, là để khiến trái tim không cảm thấy nuối tiếc. Tôi đã từng cố gắng như vậy, chỉ tiếc là duyên phận của chúng ta luôn đoản tạm hơn thời gian của sinh mệnh.

Biển người mênh mông, người có duyên tương tựu cùng anh đến suốt cuộc đời, chỉ có thể là một người nào đó trên thế gian này, còn những kẻ khác, chỉ có thể lặng lẽ bước xuống bậc đài. Vậy nhưng, thứ duyên phận khiến chúng ta ai cũng chẳng thể rời xa ai, sắp đặt hai đứa cùng sống trọn bên nhau kiếp này, rốt cuộc sẽ là hạnh phúc, hay là cũng vương đầy nước mắt, buồn vui xen lẫn? Em không có câu trả lời.

Tim em sẽ tự hiểu

Có người sẽ dùng cả đời để chờ đợi một người.

Thế là có người sẽ hỏi:

“Cả cuộc đời cô đợi chờ một người, chắc cũng chỉ hy vọng rằng cuối cùng anh ấy sẽ lựa chọn cô? Nếu không có niềm mong mỏi một ngày nào đó có thể ở bên nhau, thì làm sao có thể đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình như vậy?”

Anh ta sai rồi.

Bản thân của sự chờ đợi chính là tình yêu, không cần nhận lấy bất cứ kết quả nào. Có thể bên nhau đến suốt đời suốt kiếp, đương nhiên là tốt nhất; nhưng nếu không thể, thì cũng không có gì phải nuối tiếc vì đã dành cả cuộc đời để đợi chờ.

Chờ đợi, chính là sự dâng hiến đối với tình yêu.

Em nguyện chờ anh, dù cho ngày sau anh có rời em mà đi.

Sự chờ đợi chân thành, sẽ không cần chờ đến một ngày mây tản trăng lên. Không được nhìn thấy ánh trăng dịu dàng nơi góc trời, thì cũng có gì phải phiền muộn? Tim em khắc sẽ tự hiểu, chúng ta sẽ bên nhau trọn đời theo một cách khác.

Anh nói rằng: “Xin em đừng đợi anh.”

Đợi anh, đó là chuyện riêng của em.

Những ngày tháng sống