
dĩ vãng đều kiên định hơn; Da Luật Tề đã phá được đại danh phủ Đại Tống, bọn họ rất nhanh là có thể đánh đến Khai Phong, bắt sống Tống đế." Miệng hắn bỗng nở nụ cười tà.
Lần này cùng Đại Liêu liên binh tấn công Đại Tống, hai quốc gia ước hẹn ở kinh sư Đại Tống – Khai Phong hội hợp, ranh giới Đại Tống chia đều cho hai nước.
Lần này trong chiến dịch, Đại Liêu cùng Tây Hạ hai nước dùng quân tinh nhuệ ra hết, quân lính Tống binh đương nhiên tan rã, nhất là Da Luật Tề báo thù sốt ruột công thành đoạt đất, thế như chẻ tre, chính hắn mạnh mẽ chém giết đại bộ phận binh lực Đại Tống, làm cho Tây Hạ trong chiến dịch này có tiện nghi lớn.
Một khi Đại Tống thật sự diệt quốc, Da Luật Tề trở thành kẻ thù giết cha của Triệu Khuynh Thành, theo cá tính Triệu Khuynh Thành, nhất định sẽ không lại ở lại bên người Da Luật Tề.
Mất đi danh hào Thái tử phi Liêu quốc cùng Công chúa Đại Tống, Triệu Khuynh Thành sẽ trở thành một nữ nhân yếu đuối, ở tình thế chiến tranh loạn lạc như thế này, nếu hắn muốn chiếm đoạt nàng, sẽ dễ như trở bàn tay.
Nghĩ đến kết quả kế hoạch này đạt được, thần sắc Thái tử Tây Hạ càng thêm đắc ý tốt lên.
"Báo" tiền phương một thám tử đột nhiên sắc mặt tái nhợt vọt vào soái trướng, ngã xuống đất, thất thanh báo cáo: "Thái tử, tiên phong bên ta khi tấn công Khai Phong phủ lại lầm trúng bẫy đối phương, binh lính tiên phong tử thương vô số, vài đại tướng cũng đã bỏ mình."
"Cái gì?" Thái tử Tây Hạ đang khiếp sợ rất nhanh tỉnh táo lại.
"Bẩm báo Thái tử, tướng sĩ tiên phong quân ta chạy đi thám thính, rốt cục là trước khi binh mã Liêu quốc tới ngoài thành Khai Phong, tướng quân ra lệnh binh lính công thành thì trên tường thành bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều bình rất lớn, tưới xuống rất nhiều rượu mạnh, làm đại bộ phận binh lính bị xối, sau đó lại bắn ra rất nhiều hỏa tiễn, này hỏa tiễn bắn trúng ai, trên người đó liền cháy, như thế nào cũng dập tắt không được; bọn lính bị cháy sạch làm chung quanh tán loạn, những binh lính không bị bắn trúng nhưng cũng bị lửa trên người đồng bạn một khi chạm vào, cũng lập tức phát hỏa, một thời gian sau, quân binh sĩ đại bộ phận ta đều bị thiêu cháy tươi, vài tên đại tướng quân cũng không thể may mắn thoát khỏi."
Rượu ngon có thể làm nhiên liệu, đạo lý này ai đều biết, nhưng lần đầu tiên có người đem loại phương pháp này dùng trong khi hai quân giao chiến, hơn nữa thành công giết lui quân địch, làm cho Thái tử Tây Hạ cho dù từ trước đến nay bình tĩnh chợt nghe đến cũng không khỏi ngây người.
Thật là vô hình giết người! Giống như mưa đổ xuống rượu ngon cùng mấy trăm mũi tên lửa, lập tức làm cho đội quân tinh nhuệ Tây Hạ toàn quân bị diệt.
" Tướng lãnh thủ thành Đại Tống là ai?" Thái tử Tây Hạ nhíu chặt mày.
"Chỉ huy đi đầu là một tiểu tướng trẻ tuổi xa lạ."
"Ngươi cư nhiên ngay cả tướng lãnh đối phương đều không có tìm hiểu đi ra? Vô dụng!"
Thái tử Tây Hạ buồn bực trừng mắt thám tử, thám tử sợ tới mức cả người phát run, nơm nớp lo sợ vì chính mình giải thích.
"Thưa Thái tử điện hạ, tiểu tướng thủ thành kia chưa bao giờ ở trên chiến trường nào xuất hiện qua, bởi vậy thuộc hạ không thể biết được hắn là ai, bất quá thuộc hạ nhận thức người đứng ở bên cạnh hắn là nhất phẩm đeo đao thị vệ hoàng cung Đại Tống - Võ Tư Hiền."
Nghe xong thám tử báo cáo, làm cho Thái tử Tây Hạ đối với tên tiểu tướng kia nổi lên lòng hiếu kỳ, vì thế ra lệnh thám tử đem dung mạo tên tiểu tướng kia vẽ ra.
Thám tử ở trong quân đội rất quan trọng, bởi vậy mỗi tên thám tử đều là tinh anh trong quân đội, bọn họ không chỉ phải phản ứng linh hoạt giống như thỏ, hung ác giống như sói, giả dối giống như hồ ly, còn phải có nhiều bản lĩnh khác nữa. Bởi vậy thám tử không chút khó khăn nào đem dung mạo tiểu tướng thủ thành đối phương vẽ xuống, mặc dù không thể thể hiện hết thần khí, nhưng là dung mạo lại không thể không rõ ràng được.
Thái tử Tây Hạ vừa thấy, người nọ rõ ràng là Trường Nhạc công chúa Đại Tống – Triệu Khuynh Thành!
Vốn nàng nên ở Thái tử phủ Đại Liêu, hiện tại sao lại xuất hiện ở trên chiến trường, hóa thân thành tiểu tướng thủ thành?
Thiết kế của nàng tuyệt diệu, không cần tốn nhiều sức có thể hủy hai vạn tiên phong bộ binh của hắn, kì nữ tử như vậy có thể nào không làm hắn vừa yêu vừa hận?
Hắn trừng mắt nhìn bức họa, thì thào tự nói: "Cư nhiên là ngươi! Đời này, ngươi đừng muốn chạy trốn ta, ngươi là của riêng ta một người." Hắn yêu nàng không giống người thường, vừa hận nàng đối với hắn lạnh lùng.
Thám tử cùng các tướng lĩnh Tây Hạ tất cả đều kinh ngạc nhìn hắn, thấy Thái tử bọn họ nổi tiếng lạnh lùng phảng phất nhận thức tiểu tướng thủ thành đối phương, hơn nữa tựa hồ còn đối với đối phương có một loại cảm tình rất không bình thường . . . Khó trách vẫn có tin vịt nói Thái tử Tây Hạ không gần nữ sắc, nguyên lai hắn thực sự không phải là Liễu Hạ Huệ chuyển thế, mà là yêu thích nam sắc.
Thái tử Tây Hạ không để ý ánh mắt mọi người kinh ngạc, lớn tiếng nói: "Vô luận như thế nào, ta muốn các ngươi nghĩ biện pháp, trong vòng ba ngày phải phá được Khai Phong phủ." Dừng một chút, hắn nhìn m