
ật lòng không thích chị này tý nào cứ thấy gian gian ak >< <3 )
“ Hào Miêu tối nay muội còn tham gia buổi duyệt chọn tú nữm trở về phòng chuẩn bị đi.” Trầm Lạc bậy giờ thật sự không có tâm lực nói chuyện với Hòa Miêu, chỉ muốn làm cho nàng ta nhanh chút rời đi, để tự mình có thể hảo hảo mà sửa sang lại những phiền loại trong lòng,
Hòa Miêu cũng không có cố chấp mà lưu lại, gật đầu một cái vỗ vỗ bả vai Trầm Lạc, sau đó xoay người nhấc chân rời đi.
“ Lạc chủ tử.”
Trầm Lạc cảm thấy nhức đầu, Hòa Miêu vừa đi thì Bích Diệp lại tới. Bây giờ nàng chỉ muốn yên tĩnh một mình là thôi, nếu là ở Trầm gia nếu mà gặp phải ủy khuất nàng đã sớm kêu lên hoặc là đóng cửa lại thống khoái mà khóc lên cho đã. Nhưng bây giờ đang ở hoàng cung việc thống khoái mà khóc đó mà một việc xa xỉ.
“ Bích Diệp ngươi lui xuống nghỉ ngơi trước đi. Buổi tối trước giờ tuyển chọn tú nữ một canh giờ thì đến gọi ta, trang điểm ăn mặc cho ta là được rồi.” Trầm Lạc dứt lời nâng nâng tay, đi về phía sang đan bên kia.
Bích Diệp ở sau lưng xoay người đóng cửa lại, tiếp theo đó quỳ toàn bộ hai chân trên mặt đất, cúi đầu nhẹ giọng nói:” Lạc chủ tử, nô tỳ biết ngài muốn nghỉ ngơi không có tâm lực cùng nô tỳ nói chuyện. Nhưng cầu xin ngài không nên chỉ tin lời nói của người khác. Những lời đó chỉ là những tin đồn mà thôi, chuyện có thật hay không chúng ta phải chờ kiểm chứng đã.”
Thân thể đang đi về phái sàng đan của Trầm Lạc dừng lại, ngay sau đó xoay người lại, cúi đầu cau mày nhìn Bích Dieeoh đang quỳ trên mặt đất:” Ngươi quỳ làm chi mau mau đứng lên.”
Bên này Trầm Lạc mặt ngoài thì bĩnh tĩnh trong lòng thì đau khổ, Vũ Văn Thượng bên kia thì vô cùng lo lắng nhưng sắc mặt lại lạnh lùng cực kì.
“ Điện hạ, lão nô xin khuyên ngài ngàn vạn không thể hiện tại mà đến Huệ Minh cung.” Lưu ma ma đột nhiên xuất hiện ở trên một khúc quanh đến Huệ Minh cung, sau khi nghe nói điện hạ đã rời Đông cung Lưu ma ma lập tức liền biết Điện hạ muốn đi tới Huệ Minh cung, suy nghĩ một lát lập tức phái cung nữ tới Huệ Minh cung gặp Vương ma ma nhắn lời, sau lại tự mình đi ngăn hành động mất lí trí của Điện hạ. Nếu không phải từ Từ Ninh cung đến Huệ Minh cung gần, chỉ sợ bà không cản nổi Điện hạ.
“ Lưu ma ma, Bổn Điện hạ tất nhiên biết trong lòng ngươi đang lo lắng gì. Nhưng mà bổn Điện hạ không để ý được nhiểu như vậy.” Vũ Văn Thượng đi vòng qua người Lưu ma ma, tiếp tực cất bước đi nhanh về phía trước. Lưu ma ma nóng này xuất ra mộ lực lớn đôi tay lớn mật lôi kéo vạt áo Vũ Văn Thượng sau đó phịc một tiếng quỳ xuống:” Điện hạ thú tôi, lão nô đây là vạn bất đắc dĩ. Nếu ngài mà biểu hiện quá mức rõ ràng, không phải là hại Lạc chủ tử sao. Còn nữa Thái hậu, hoàng hậu bên kia…”
Vũ Văn Thượng đưa tay xé vạt áo, cứng rắn mà bỏ rơi Lưu ma ma:” Lưu ma ma bổn Điện hạ đã quyết định, Ngươi không cần ngăn bổn Điện hạ nữa, chuyện ngươi lo lắng sau lại nghĩ đối sách. Nếu hiện tại bổn điện hạ mà không đi chỉ sợ nhứng ngài tháng tốt đẹp sẽ qua mất.
Sauk hi nghe Điện hạ nói như thế ,thân thể của Lưu ma ma đang quỳ dưới đất cứng đờ, nhìn Điện hạ đang nhanh chóng đi xa , ánh mắt Lưu ma ma thay đổi liên túc. Cuối cùng chỉ bất đắc dĩ mà lắc đầu một cái, tính tình Điện hạ giống y hệt như hồi bé, nếu đã muốn làm chuyện gì thì sẽ làm cho bằng được hơn nữa động tác lại cực nhanh. Chỉ là làm những chuyện ở thời điểm khác thì Điện hạ lại cực sáng suốt. Có thể gặp được Lạc chut tử thì tâm liền mất luôn rồi.
Haiz sau khi thở dài Lưu ma ma đứng dậy. Thật may là bà đã phái cung nữ thân tín đi thông báo cho Vương ma ma. Trừ việc phải sử lí bên Huệ Minh cung, còn cả những cung nữ thái giám quét dọn chỉ sợ là cũng không giữ lại được rồi.
Huệ Minh cung
Trầm Lạc cởi giày vô lực nằm ở trên giường, mò lấy tấm chăn mỏng ở bên mình đem chính mình cả đầu đều chum kín. Điện hạ thị tẩm Triệu Ninh, những lời này cứ một mực ở trong đầu nàng vọng lại. Trầm Lạc nhếch môi tay gắt gao nắm chặt tấm chăn mỏng, nước mắt lặng lễ rơi xuống.
Vũ Văn Thượng chàng không biết xấu hổ, chàng vô sỉ. Trong lòng Trầm Lạc mắng Vũ Văn Thượng không biết bao nhiêu lần, cuối cùng trong tay cầm cây trâm chum chăn lên đầu, hung hăng mà đâm lên giương cho đến khi chỗ đó hình thành môt cái lỗ.
Đang đắm chìm trong tâm tư của mình Trầm Lạc căn bản không có phát hiện ra cửa phòng có người mở ra, cũng không có phát hiện ra Vũ Văn Thượng đã vào trong phòng. Cho đến khi nghe được tiếng gọi Lạc nhi quen thuộc, tay Trầm Lạc đang liều mạng đâm đâm giường nhất thời cứng đờ lại, Vũ Văn Thượng tới phòng của nàng. Hắn tới đây làm gì sao không ở trên giường hảo hảo mà chơi đùa với Triệu Ninh. Trầm Lạc không them để ý tới Vũ Văn Thượng quay người đem chăn mỏng chum kín đầu.
Vũ Văn Thượng nhìn bộ dạng Trầm Lạc như thế thì trong lòng càng cảm thấy đau thương. Chậm rãi mà cất bước đi đến trước giường nhẹ nhàng ngồi lên mép giường. Vũ Văn Thượng cũng không có lập tức đem chăn mỏng vén lên. Chỉ là chậm rãi lên tiếng:” Lạc nhi tối hôm qua Triệu Ninh bưng tới một bàn Hoa Quế cao, bên trong Hoa Quế cao có trộn lẫn Hợp Hoa Tán.”
“ Chàng không biết xấu hổ