XtGem Forum catalog
Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326211

Bình chọn: 8.5.00/10/621 lượt.

không để nữ nhân như vậy lên làm Thái Tử phi.

“ Đi phủ thừa tướng, ta muốn xem nha đầu Hà Oánh như thế nào. Lần trước vào cùng, toàn thân nàng lên sởi. Bổn cung xem xem nàng có tốt hay không. Vũ Văn Thương Tú hất tay áo lên, lập tức đi về phía phủ Thừa Tướng.

Cung nữ ở bên cạnh biết công chúa muốn đi phủ Thừa Tướng tạo áp lực, buộc Hà đại thiếu gia phải trở về kinh.

So với không khí khẩn trương ở Hoàng cung, trong nhà lá ở trên núi Ngũ Lĩnh đang diễn ra một màn hương sắc tươi đẹp. Trầm Vân mặt cười xấu xa đang vô lực nằm hừ hừ trên giường, Hừ, thuốc tốt nha, hiệu quả tốt lắm.

Trầm Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, ngay sau đó bò lên giường. Đặt mông ngồi bên cạnh hông Lăng thiếu, chân mày Lăng thiếu nhất thời nhíu lại, thân thể Trầm Vân cúi xuống, tay nhỏ bé ở trên mặt Lăng thiếu chậm rãi vuốt ve, từ lông mày đến mắt rồi đến mũi, cuối cùng đi đến cánh môi mềm mại, Trầm Vân liếm liếm môi, môi mềm mại như vậy sờ lên thật tốt, nếu mà hôn lên, chắc hẳn cảm giác cực tốt.

Nghĩ như thế nào Trầm vân liền làm như thế. Cúi đầu pụp một phát dính vào môi Lăng thiếu. Đưa cái lữa liếm một vòng cánh môi hắn. Tay cũng không ngừng ở trên thân thể vuốt ve ( * chị này quá dung mãnh * )

Ưm, Trầm Vân bị đau. Ngay sau đó không thể tin được trợn mắt, nhìn Lăng thiếu luôn tránh mình như mãnh thú thế nhưng lại chủ động hé môi, còn xấu xa cắn môi nàng.

Đúng lúc này Lăng thiếu mở mắt ra, tầm mắt vừa vặn đụng tầm mắt Trầm Vân, trong lòng Trầm Vân run lên bần bật, đôi môi mọng nước đôi mắt đắm đuối đưa tình nhìn mình, xiêm áo rộng mở để lộ da thịt trắng nõn như ngọc. Xinh đẹp cực kì, Trầm Vân không tự chủ được nuốt nước miếng.

“ Vân nhi….” Thân thể nam tử khẽ rung, đôi môi đỏ mọng. Thanh âm ôn nhuận như nước chảy vào trong lòng Trầm Vân. Sắc tâm của nàng chợt động, hạ thấp thân thể xuống, hôn lên mặt Lăng thiếu. Mặt mày rồi đến đôi môi đỏ mọng, không bỏ qua một chỗ nào. Trong đầu Trầm Vân ong ong, những gì trong sách vẽ cuối cùng hôm nay nàng cũng có thể lĩnh hội được một chút.

“ A “ Trầm Vân kêu khẽ một tiếng, Lăng thiếu đã đem mình đặt dưới thân thể, nhìn hắn ngồi ở trên người mình nhếch khóe miệng, mắt dài nhỏ híp lại. Mặt Trầm Vân vọt đỏ bừng. Quả nhiên, thuốc kia không có tệ, khi quay lại phải thưởng tiền cho chưởng quỹ kia mới được.

“ Cái tiểu nha đầu nhà ngươi, không quay về nhà cứ quấn lấy ta làm gì?” Lăng thiếu cảm thấy choáng vàng, thân thể rất nóng, có cảm giác như đang nằm mơ.

“ Đương nhiên là coi trọng ngươi, Lăng thiếu chờ ta đi. Qua một năm nữa ta làm kê lễ rồi, đến lúc đó rồi ngươi cưới ta đi.” Trầm Vân nâng lên khuôn mặt tươi cười, trên mặt hồng hồng nổi bật trên làn da trắng.

“ Cưới ngươi? Tuổi ta chênh lệch so với ngươi quá lớn, không được.”

Trầm Vân trơ mắt nhìn Lăng thiếu sau khi nói xong nằm vật xuống, còn té ử trên bụng nàng, tiếng hít thở nhẹ nhàng truyền đến. Trầm Vân nhất thời cảm thấy hận, giống như mèo cào trên giường, chưởng quỹ gạt người, thuốc này rõ ràng là làm cho nam tử không kìm lòng được, mới vừa rồi sắc mặt Lăng thiếu đỏ bừng tưởng rằng hiệu nghiệm. Ai ngờ không lâu lắm lại ngủ thiếp đi.

Lúc này Trầm Vân nào có biết, chưởng quỹ nhìn vóc người nhỏ nhắn của nàng, thuần phác đáng yêu. Nào dám chân chính bán thuốc cho nàng, a, tướng mạo hại chết người.

Tác giả có lời muốn nói: Trầm Vân khí tiết của ngươi mất hết rồi.

Lăng thiếu: Nàng căn bản sẽ không chơi như vậy. Tiểu Phúc Tử thấy Điện hạ trở về, lập tức khom người thi lễ. Sau đó rót cho Điện hạ một chén trà, cung kính nói:” Điện hạ, Lưu ma ma chờ người đã lâu, là đưa thuốc tới cho Điện hạ. Hiện tại có tuyên Lưu ma ma vào phòng khách hay không ạ?” Vũ Văn Thượng cũng không có nhận chén trà mà Tiểu Phúc Tử đưa tới, thấy chén trà nhỏ này là hắn lại nghĩ đến chén trà mà mình làm rớt trong phòng Lạc nhi. Không biết nha đầu Lạc nhi kia muốn cùng hắn giận dỗi bao lâu đây.

“ Bỏ chén trà qua bên, gọi Lưu ma ma vào đi.” Vũ Văn Thượng nâng tay, bóp bóp trán mình. Tiểu Phúc Tử thấy bộ dạng phiền muộn của điện hạ, trong bụng đã sáng tỏ, nhất định là Lạc chủ tử không tha thứ cho Điện hạ, Điện hạ không chiếm được tiện nghi của Lạc chủ tử rồi. Hiazz, Lạc chủ tử đến bao giờ thì người mới nối lại tình xưa đây? Hắn ban đầu còn tưởng Điện hạ có thể vì chuyện của Trầm Ninh mà có thể đẩy nhanh tốc độ đón Lạc chủ Tử vào Đông cung điện, nhưng hắn lại chưa từng nghĩ đến kết cục như thế này. Trong đầu Tiểu Phúc Tử thống hận hành động của Triệu Ninh, lại than thở Điện hạ thật ‘ bất hạnh ‘.

“ Tiểu Phúc Tử, không nghe lời ta nói sao còn đứng đó. Không mau tuyên Lưu ma ma vào.” Vũ Văn Thượng vừa ấn trán, vừa đưa mắt lạnh nhìn về phía Tiểu Phúc Tử. Hai tay xuôi bên hông Tiểu Phúc Tử bỗng nắm thật chặt, hắn cũng thật là ngây người cái gì chứ, đụng vào hỏa khí của Điện hạ rồi. Nghĩ đến đây, Tiểu Phúc Tử miệng không ngừng nói dạ, cúi người đi ra khỏi phòng khách đi tuyên Lưu ma ma đang đứng đợi ở cửa Đông cung điện.

Một lát sau, Lưu ma ma vào phòng khách, sau khi đưa gói thuốc trong tay cho Tiểu Phúc Tử, hai đầu gối bùm một cái quỳ trên mặt đất. Cúi đầu cung kính nói:”