Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323664

Bình chọn: 7.00/10/366 lượt.

tinh tế truyền đến: “Điện hạ, ba món trang sức này đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ Trầm cô nương đến. Nhưng, những đồ trang sức này thật là. . . . . .” Triệu Ninh nói đến đây, đầu chân mày thanh tú cũng theo đó mà nhíu lại, đầu nàng lúc này là càng cúi thấp hơn, thái tử không thể nhìn thấy được thái độ của nàng và lúc này.

Ba món đồ tốt này, lai lịch vốn không nhỏ. Thoa cài tóc phấn tấn liên hoa cùng với quỳnh ngọc khuyên tai là của một vị nghệ nhân chuyên chế tạo nữ trang có tay nghề cao nhất Nguyệt Tường Quốc đã mất tự tay chế tác nên, trong suốt cuộc đời của người thợ thủ công này, dùng không biết bao nhiêu là tâm huyết cùng sức lực chỉ tạo ra được hai món trang sức này. Là bảo vật trong mộng mà không biết bao nhiêu thiên kim tiểu thư khuê các tìm kiếm, lai lịch của vòng cổ tử là trân châu càng không phải nhỏ, ban đầu thái tử lập công ở biên cảnh, trực tiếp đánh vào thủ đô của nước địch, hợp nhất lãnh thổ quốc gia đó vào bản đồ của Nguyệt Tường Quốc. Vòng cổ tử la trân châu chính là đồ trang sức của Quốc hậu nước địch, truyền thuyết kể lại đây chính là vật của Nam Hải tiên nhân. Ba món đồ vật đều có ý nghĩa phi phàm đều dành hết cho Trầm cô nương mang lên người, có phải hàm ý muốn nói là Trầm cô nương chính là người mà Thái tử điện hạ yêu thích, về sau sẽ là thái tử phi?

Triệu Ninh chưa từng thấy thái tử điện hạ đối với bất kỳ vị cô nương nào dụng tâm như vậy, mặc dù là thiên kim tiểu thư của Đỗ gia người đã cùng Điện hạ là thanh mai trúc mã, cũng chưa bao giờ như thế. Triệu Ninh đã muốn qua tuổi hai mươi, vào ngày nàng chính thức trưởng thành hoàng hậu đã tự mình nói với nàng, Triệu Ninh, về sau ngươi chính là người của thái tử, chờ thái tử trưởng thành, tận tâm tận lực phục vụ. Năm tới là thời điểm thái tử điện hạ thành niên, là lúc nàng có thể tuân theo ý chỉ của Hoàng hậu nương nương trở thành nô tỳ thông phòng của thái tử điện hạ. Nhưng hôm nay, thấy điện hạ đối với Trầm cô nương để tâm như vậy, cuộc sống của nàng phải làm thế nào mới tốt.

“Không cần phải để ý tới những chuyện khác, ngươi chỉ cần giúp cho Lạc nhi đeo lên ba món đồ trang sức kia, mái tóc cũng xử lý cho tốt, kiểu tóc của ngươi làm cũng không tệ, xem Lạc nhi thích hợp với kiểu nào? Ta giao Lạc nhi cho ngươi, nửa canh giờ sau, đem Lạc nhi tới chánh điện Đông cung.” Vũ Văn Thượng sau khi dứt lời thì đi đến bên tai Trầm lạc nói nhỏ, “Tối nay biểu hiện tốt một chút, kể chút chuyện vui, khiến phụ hoàng vui vẻ. Nếu đã chấp nhận giao dịch này, vậy thì vở diễn này phải làm cho tốt. Nếu như làm hỏng, hai điều kiện mà nàng nói kia, bản điện cũng không tài nào đáp ứng rồi.” Trầm Lạc vừa nghe, nội tâm liền căng thẳng, khẽ liếc mắt về phía Vũ văn Thương khóe miệng vẫn còn hàm chứa một nụ cười mang vẻ giảo hoạt, nghiến răng, Trầm lạc gật đầu, “Yên tâm, sẽ khiến cho người vừa lòng.” Vũ Văn Thượng đưa tay sờ sờ đỉnh đầu Trầm Lạc, “Vậy mới tốt.”

Thân thể Triệu Ninh cứng đờ, động tác của Vũ Văn Thượng đối với Trầm Lạc chính là muốn bao nhiêu thân mật thì có bấy nhiêu thân mật, hai tay gắt gao mà nắm thành quyền. Trầm Lạc còn chưa có lên làm thái tử phi mà, Điện hạ lại có thể đối xử với nàng ta như thế. . . . . Nếu như sau này khi nàng thật sự trở thành thái tử phi, ỷ vào sủng ái mà thái tử điện hạ dàng cho nàng, không muốn cho điện hạ nạp thêm sườn phi, vậy nàng đợi lâu như vậy, giấc mộng trở thành nữ nhân của thái tử điện hạ chẳng phải sẽ vĩnh viễn không bao giờ đạt được?

Thấy Vũ Văn Thượng đứng thẳng thân mình, Triệu Ninh ngay lập tức thả lỏng nét mặt, vẻ mặt không chú ý đến. Điện hạ không thích nữ nhân ghen tị nói nhiều, trước khi Trầm cô nương trở thành thái tử phi, nàng không thể làm cho thái tử chán ghét mình.

Vũ Văn Thượng hướng về phía Triệu Ninh gật đầu, sau đó cất bước rời đi. Triệu Ninh mang vẻ mặt tươi cười tràn đầy nhẹ nhàng mà tháo ra sợi dây buộc mái tóc của Trầm Lạc, cầm lấy cây lược gỗ trên bàn trang điểm, ôn nhu mà chải tóc nàng. “Trầm cô nương, tóc người thật à mượt. Nô tỳ nhất định phải làm cho người một kiểu tóc đẹp nhất.”

Trầm lạc cũng không có trả lời, chỉ là lẳng lặng nhìn bộ dạng của chính mình trong gương đang dần xảy ra biến hóa, tay nghề của đại cung nữ Đông cung quả thật là khéo léo, cứ như vậy một lúc thì chải, lúc vấn lúc thả, sợi tóc từng đợt từng đợt cuối cùng thành ra một đóa hoa sen. Không biết từ đâu lấy ra một món trang sức tinh mĩ, là một đóa hoa sen hồng nhạt, trang sức không lớn, nhưng lại hết sức hấp dẫn người. Chỉ cần liếc mắt một cái, ánh mắt nhất định sẽ bị món trang sức này hút lấy. Đóa đóa cánh hoa tựa như rất mộc mạc, rồi lại thản nhiên mà tỏa ra hào quang chói lọi, trên mỗi cánh hoa của đóa hoa đều được đính một chuỗi hạt trân châu nhỏ như muốn rơi xuống, giống như một đóa hoa sen nổi trên mặt nước, trên mặt còn có chút điểm nước nhỏ lóng lánh.

“Thoa cài tóc này thật là đẹp, đồ trang sức khác cũng không cần mang. Thoa cài tóc hoa sen này cũng đã đủ khiến người khác chú ý rồi, nếu như hai món đồ nữ trang này cùng đeo lên, không được.” Trầm Lạc liên tục khoát tay, yến hội đêm nay, chính là th


Disneyland 1972 Love the old s