XtGem Forum catalog
Thâm Thâm Lam

Thâm Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323163

Bình chọn: 8.5.00/10/316 lượt.

n đây.”

“Quân Tường thế nào?” Trên bàn đã đầy vỏ rượu, xem ra hôm nay anh thật sự là uống không ít.

“Cậu xem a, đều đã muốn say bất tỉnh nhân sự, ngăn sao cũng ngăn không được, lại trực tiếp cầm chai uống.” ánh mắt Điền Mật lo lắng, toát ra thật sâu lo lắng.

“Rốt cuộc sao lại thế này?” Quân Tường sẽ không vô duyên vô cớ như vậy.

“Mình cũng không rõ nữa, là tiểu Đinh gọi điện thoại cho mình, hình như anh ấy cùng xung đột với người khác, sau đó liền một mình hung hăng uống, tiểu Đinh khuyên cũng khuyên không được, cậu ấy không biết số điện thoại mới của cậu, mới đem mình gọi tới đây.” Điền Mật cũng không phải hiẻu rõ nguyên nhân của anh, rất ít nhìn thấy Quân Tường lại suy sụp như vậy.

Tiêu Tiếu lôi kéo A Mật, chạy đến quầy bar, gọi tiểu Đinh lại đây, vẫn là trực tiếp hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc anh chịu đả kích gì?

“Tiểu Đinh, Quân Tường hôm nay bị ai chọc điên thế? Tự mình hành hạ mình?” Tiêu Tiếu nhớ tới anh làm cho A Mật lo lắng sợ hãi, trong lòng thực khó chịu.

“Tôi cũng không rõ, đại khái nghe mấy người khuyên can nói, có người khác nói quen cô, buồn cười là anh ta luôn tự xưng là bạn trai của cô, cuối cùng kết quả là cô cùng người khác chạy mất” Tiểu Đinh không yên bất an thuật lại, nhìn mặt Tiêu Tiếu càng ngày càng tối tăm, trong lòng cũng lại càng không yên.

“Những người này ăn no không có việc gì làm à?” Tiêu Tiếu vô cùng tức giận, đàn ông quả là nhàm chán như vậy, sĩ diện thiệt mình.

“Tôi cũng không biết là ai, kết quả Quân Tường thiếu chút nữa liền đánh nhau với người khác. May mà A Cốc cnả được bọn họ, sau đó, anh ta liền một mình nổi điên ở bên kia uống rượu.” Tiểu Đinh bất đắc dĩ nhún nhún vai, đều là tự hành hạ mình.

Vẻ mặt Tiêu Tiếu buồn bực lôi kéo A Mật trở lại ghế dài, nhẹ nhàng cầm tay cô,”Đừng lo lắng, tửu lượng anh ấy không tốt nên anh ấy mới say thôi, ngày mai sẽ tỉnh lại thôi.”

Điền Mật lại như là không có nghe đến cô nói cái gì, ánh mắt chỉ nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Quân Tường.

Tiêu Tiếu nhìn A Mật, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng áy náy, tuy rằng cô vẫn cổ vũ A Mật bày tỏ với Quân Tường, nhưng là, nhìn thấy thống khổ của Quân Tường cùng A Mật trước mắt, thực hoài nghi ý nghĩ của chính mình có phải sai lầm rồi hay không? Làm Quân Tường đối với chính mình nhớ mãi không quên, đối với A Mật không phải là một loại tra tấn sao, cô có quyền gì quyết định bắt Quân Tường lựa chọn A Mật chứ.

Tiêu Tiếu đau lòng ôm chầm A Mật, nhẹ giọng nói tiếng xin lỗi, “A Mật, thực xin lỗi!” Tay cũng nhịn không được càng ôm sát hơn.

Quân Tường đột nhiên nghiêng đến một bên, nhào vào thành sô pha, rất là thống khổ, như là lập tức sẽ nôn ra. A Mật giãy khỏi ôm ấp của Tiêu Tiếu, chạy vội qua, đem thùng rác bên chân tới trước mặt Quân Tường.

“Uạ......” Quân Tường lập tức toàn nhổ ra, A Mật đau lòng vỗ lưng anh, thật nhẹ nhàng, hy vọng anh có thể thấy thoải mái chút.

Quân Tường thống khổ liên tục nôn khan, lại ho nhẹ, giống như rất thống khổ, nhìn thấy miệng anh vương ít dịch vừa nôn, A Mật vội vàng lấy giấy nhẹ nhàng mà chà lau khóe miệng của anh, chậm rãi giúp đỡ anh nằm thẳng lại sô pha. A Mật lo lắng nhìn Quân Tường, tay cũng nhịn không được đem tóc bị dính mồ hôi bết lại gạt sang một bên, ôn nhu như vậy nhẹ nhàng chậm chạp, toàn bộ trong mắt đều chỉ có Quân Tường.

Tiêu Tiếu ngồi ở bên cạnh, nhìn Điền Mật khẩn trương như vậy, trong lòng cũng đau xót hiểu được, A Mật nhất định chờ rất khổ, vẫn kìm nén tình cảm của chính mình, cũng không dễ dàng dám biểu lộ, chỉ có giờ phút này, cô mới dám thoáng biểu hiện sự quan tâm của chính mình.

Quân Tường thống khổ lắc lắc đầu, hơi hơi mở mắt ra, mơ màng trừng mắt nhìn người trước mặt, tay cũng nắm chặt bàn tay đang ở trên trán mình. Miệng thì thào nhắc tới,”Tiêu Tiếu, Tiêu Tiếu, Tiêu Tiếu của anh.”

Tiêu Tiếu vừa nghe, trong lòng cả kinh, nhìn thấy tay A Mật khẽ động một cái, toàn bộ cơ thể đều cứng ngắc, Quân Tường thật sự là say đến hồ đồ!

Cô chịu không nổi, Tiêu Tiếu tiến lên, một phen kéo Quân Tường, nặng nề mà xoay mặt anh ta lại,”Duẫn Quân Tường, anh tỉnh lại cho tôi!”

Quân Tường bị cô kéo nửa đứng dậy, mắt cố gắng mở, nhìn nửa ngày, trên mặt dần dần lộ ra nụ cười,”Tiêu Tiếu, thật là em!” Tay đã nghĩ ôm lấy Tiêu Tiếu.

Tiêu Tiếu nhướng mày, nhìn đến ánh mắt A Mật lo lắng, đem Quân Tường đỡ dậy,”Quân Tường, anh đứng lên, tôi có lời muốn nói với anh!”

Tay A Mật đặt trên tay Tiêu Tiếu, Tiêu Tiếu nhìn về phía A Mật, cô lắc đầu khẩn cầu, cô biết A Mật hy vọng chính mình không cần lại đả kích Quân Tường. Nhưng là, có một số việc không nói rõ ràng, vĩnh viễn sẽ là một loại đau đớn.

“Quân Tường, hiện tại anh đã tỉnh sao? Nếu anh còn muốn uống say, tôi lập tức đi khỏi!” Tiêu Tiếu uy hiếp hắn.

Quân Tường nghe xong quýnh lên, vội vàng vận động mình, tựa vào trên sô pha, cố gắng lắc lắc đầu,”Cho anh ly nước.”

A Mật vội đưa qua, Quân Tường tiếp nhận, miệng hớp một ngụm nước to, hung hăng lại nôn ra một ngụm, ánh mắt mê ly mới bắt đầu có chút thanh tỉnh. Anh nặng nề mà tựa vào sô pha, nặng nhọc thở hổn hển.

Tiêu Tiếu lôi kéo A Mật ngồi ở đối diện,