XtGem Forum catalog
Thâm Thâm Lam

Thâm Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324861

Bình chọn: 9.5.00/10/486 lượt.

ười băng, không nhúc nhích, không có đáp trả cô điều gì bất luận cái gì? Tiếu Tiếu theo dõi anh chặt chẽ, trên mặt chính là sự bình tĩnh, nụ cười chết tiệt kia thế nào còn đọng trên môi.

Lẽ nào anh thực sự một chút cũng không động tâm, không đúng, Tiếu Tiếu đột nhiên đưa tay đặt lên giữa ngực anh, tim đập rất mãnh liệt, trong lòng cô rất vui vẻ, chỉ biết là anh không phải 1 chút phản ứng cũng không có “ Anh xem, tim anh đập rất nhanh.”

Trạch Viễn cầm lấy tay cô cười khẽ “ Khó thở, đương nhiên là tim sẽ đập tăng nhanh.” Nét mặt bình tĩnh ấy đánh tan toàn bộ sự đắc ý của Tiếu Tiếu.

Anh nhẹ nhàng đỡ cô dậy, mỉm cười nói “ Tiếu Tiếu, trở về đi. Trở về thế giới chỉ thuộc về em đi thôi.”

Tiếu Tiếu nhìn ánh mắt vui vười của anh, trong lòng vẫn vô phương vô kế, mấy hôm trước còn thấy trong mắt anh có tia chấn động, vì sao hiện tại lại bình tĩnh như vậy, đối với cô không hề có phản ứng. anh chính là không tiếp nhận cô, vì sao, vì sao? Vấn đề này Tiếu Tiếu có trăm nghìn thắc mắc, nó làm tâm trí cô rối loạn như tê dại.
Tác giả nhắn lại :

Sự kiên định của Tiếu Tiếu có thể kéo về được trái tim của Trạch Viễn không?

Anh thực sự lùi về thế giới của anh, bất luận cô có thân mật thế nào, anh trước sau như một chỉ mỉm cười.

Tiêu Tiếu không cam lòng, lợi dụng bất cứ cơ hội nào để khiêu khích trái tim anh. Nhanh chóng đã đến giờ tan tầm, Tiêu Tiếu cố ý dường như không có việc gì mà gọi, “Trạch Viễn, hôm nay phải tối em mới về được, anh có thể xuống chỗ quản lý dưới lầu lấy giúp em hóa đơn tiền điện của em không?” Một bên di chuột, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình, không liếc mắt nhìn anh một cái.

Trạch Viễn chậm rãi quay sang, anh nhìn thấy biểu tình kinh ngạc của đồng nghiệp, lại nhẹ nhàng cười, “Được, tôi sẽ nhét qua khe cửa.” Anh biết, cô là cố ý khiến cho mọi người hiểu lầm bọn họ.

Quả nhiên Cao Quân không thể kiềm chế, trượt ghế tới dựa vào bên cạnh anh, nhỏ giọng hỏi, “Trạch Viễn? Hai người …. ở cùng một chỗ sao?” Những người khác đều dỏng lỗ tai lên, như thế nào lại chưa từng biết, hai người họ là hàng xóm?

“Đinh Tiêu Tiếu ở đối diện nhà tôi.” Trạch Viễn bình tĩnh không chút kỳ lạ vẫn tiếp tục đánh máy.

“Oa, cậu thật là may mắn, sớm nói Tiêu Tiếu ở đối diện nhà cậu, chúng tôi sẽ tìm dịp thích hợp để tới thăm một lần.” Cao Quân nhìn về phía các đồng nghiệp nam khác, thật là, thằng nhóc này không ngờ vẫn không buồn nói.

Trạch Viễn thảm nhiên cười, không có lên tiếng.

Cao Quân liền quay sang Tiêu Tiếu, mỉm cười nói: “Tiêu Tiếu, thì ra em với Trạch Viễn ở gần như vậy, hôm nào đó chúng ta cùng đến nhà Trạch Viễn chơi một chuyến đi.”

Tiêu Tiếu khẽ hướng Trạch Viễn, “Người ta phải ở cùng bạn gái, làm sao có thời gian mà tiếp đãi anh được.” Ngữ khí không hiểu sao nghe có chút chua xót.

Trạch Viễn không để ý đến bọn họ, tiếp tục chăm chú làm việc. Hạng mục này đã tiến hành được 30%, thực thuận lợi, phỏng chừng không cần đến ba tháng đã có thể hoàn thành rồi. Trong lòng âm thầm tiếp thêm sức mạnh, nhanh chóng hoàn thành đi, rời đi có lẽ sẽ có thể tránh được phiền não này, tâm tình cũng có thể bình thường trở lại.

Tiêu Tiếu buồn bực khi nhìn thấy anh không để ý tới cô, anh thực sự có thể nhẫn tâm như vậy? Coi mình chỉ là bạn bè bình thường?

Tiêu Tiếu thực sự đoán không ra, người đàn ông này rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Đàn ông khác đối với sự tiếp cận của cô đều mừng rỡ như điên, chỉ có anh kị như rắn rết, cô có điểm nào thua kém Kiều Tú Viện kia chứ, kẻ giả tạo, chỉ biết giả vờ đáng yêu trước mặt anh, hừ nhớ tới ánh mắt oán hận của cô ta, đủ biết cô ta không đơn giản như vậy. Nhất định là cô ta gây áp lực với Trạch Viễn, bằng không, anh sẽ không đối xử với cô lạnh lùng như vậy.

Chẳng qua là, phải làm sao mới khiến mắt anh để ý tới cô đây? Anh đối với cô rất ôn hòa làm cho cô có tiếp cận như thế nào cũng không thể đến gần trái tim của anh.

Tan tầm, nhìn thấy anh lại ngồi lên taxi nghênh ngang mà đi. Lòng của cô thực buồn bực, chán muốn chết đi về phía trạm xe bus. Ngây ngốc đứng ở trạm xe bus, mất hồn chờ đợi, không biết có nên về nhà hay không, nhớ tới anh đến khuya mới trở về, lòng của cô thực áp lực.

Lúc cô đang ngẩn ngơ, một người dừng lại trước mặt, vừa nhìn thấy khuôn mặt kia, hỏa khí trong lòng Đinh Tiêu Tiếu đột nhiên bốc lên. Cô ta tự nhiên còn dám xuất hiện trước mặt cô. Cô gái đáng chết Kiều Tú Viện này.

Kiều Tú Viện lại mỉm cười nói với cô, “Tôi muốn cùng cô nói chuyện một chút.” Đinh Tiêu Tiếu khẽ cắn môi, được, xem ngươi giở trò gì nha?

Trong quán cà phê bên cạnh công ty, Đinh Tiếu Tiếu hung hăng trừng mắt nhìn Kiều Tú Viện ngồi đối diện, thật muốn xé nát nụ cười trên mặt cô ta, cô ta liền đắc ý như vậy sao?

“Tôi chỉ muốn nói cho cô biết, anh Trạch Viễn sẽ không rời khỏi tôi.” Biểu tình vô cùng chắc canh của Kiều Tú Viện, nhẹ nhàng mỉm cười mà khoe tanhg lợi của cô ta.

“Hừ, anh ấy không thương cô, cô liều chết túm lấy anh ấy có năng lực thay đổi cái gì?” Đinh Tiêu Tiếu cũng không cho cô ta một lối thoát.

“Cho dù anh Trạch Viễn không thương tôi, chỉ cần tôi thương anh ấy là đủ rồi. Nhưng tôi có