Thần Thoại Ma Vương

Thần Thoại Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322644

Bình chọn: 9.00/10/264 lượt.

t đến nỗi khiến người ta líu lưỡi, ngay cả Vũ Tuyệt Luân cùng Phương Khoát đều không ngăn được hắn.

Đằng Tế lạnh lùng nheo mắt lại, ngay tại lúc Lâm Thiên Túng đang chuẩn bị nổ súng bắn, anh thả người nhảy xuống, lủi thẳng đến phía sau người nọ, thấp giọng kêu: “Tất cả đều lui ra, để ta tới!”

Lâm Thiên Túng thu hồi súng, Giang Tuân cùng Đinh Lược, Vũ Tuyệt Luân cùng Phương Khoát, mọi người toàn lui đến một bên xem cuộc chiến, giao người tới cho Đằng Tế đối phó.

Người nọ cùng Đằng Tế vừa giao thủ, động tác đột nhiên thay đổi, trở nên càng lưu loát, càng gọn gàng, mà Đằng Tế cũng dường như vô cùng thuận tay, hai người anh tới tôi đi, nói đang đánh nhau, không bằng nói là nhảy với nhau……

“Ơ?” Giang Tuân như là phát hiện ra điều gì, không khỏi hô nhỏ một tiếng.

Tiếp theo, Đằng Tế chụp lại một cái, bắt được tay người nọ, cánh tay dùng một chút lực, lập tức nắm người nọ lên, không để ý ánh mắt kinh ngạc của những người ở sân, mang theo hắn chạy thẳng đến Kỳ Lân Vương Hành Quán.

“Đây là……” Nhóm thủ vệ toàn bộ trợn tròn mắt.

Chỉ có Ngũ Hành Kỳ Lân nhìn ra manh mối, bọn họ nhìn nhau thoáng qua, không thể tưởng tượng nổi cười ra tiếng, “Thật sự là kỳ tích, người Đằng Tế chờ, rốt cục đã xuất hiện rồi……”

Đằng Tế mang theo người nọ giống gió xoáy cuốn về Hành Quán, vừa vào trong phòng, anh liền kéo quần áo của người nọ, trực tiếp hôn lên cặp môi đỏ mọng che giấu dưới tấm khăn đen kia.

Nóng……

Sống……

Hơn 360 ngày, người mà anh đợi đến, không phải ma, là người……

Người trong lòng còn sống……

Bất Hoặc lệ đã sớm chảy đầy mặt, cuồng nhiệt đáp lại anh, bởi vì đã phân cách một năm, nhiều ngôn từ hơn cũng không so được với một nụ hôn đến tha thiết chân thành.

Đằng Tế sít sao ôm lấy cô, người phụ nữ yêu dấu biến mất mà trở lại, ngay cả anh không tin quỷ thần cũng không nhịn được muốn thành kính cảm ơn.

“Làm sao trốn ra được?” Anh thở hổn hển, buông môi cô ra, nắm mặt cô hỏi.

“Là Bất Loạn…… cô ấy đột nhiên xuất hiện, ở thời điểm cuối cùng dùng súng ống phóng rocket loại nhỏ của cô ấy bắn thủng bức tường dày bên cạnh khóa điện tử, đánh ra một lối đi, cho em trốn ra……” Cô lệ nóng doanh tròng nói.

Một khắc mạo hiểm kia, đầu óc của Bất Loạn dường như dưới kích thích của thuốc mê và thuốc giải độc, đột nhiên tỉnh lại, sau đó ngoài dự kiến của cô đã cứu cô……

“Cô không thể chết được! Vui vẻ mà sống tiếp, ngay cả phần của tôi cũng cùng sống tiếp .”

Đây là lời cuối cùng của Bất Loạn để lại cho cô.

“Nếu đã không chết, vì sao không đến gặp anh?” Nụ hôn của anh mang theo giọng điệu thầm oán hôn sạch nước mắt của cô, tham lam hút hơi thở ấm áp của cô.

“Em không kịp chạy ra, lưng bị bỏng, ngất đi, chờ em tỉnh lại, người đã ở Anh, có ba lão tiên sinh đặc biệt chăm sóc em ……” Cô theo dõi anh, không nói thêm gì nữa.

Anh ngây dại, dường như lập tức biết người cô nói ba “lão tiên sinh đặc biệt” là ai!

Các sư phụ của anh……

“Ba lão gia này thế mà lại giấu anh ──” Anh thấp giọng phỉ phui.

“Nghe nói, là cha anh gọi bọn họ tới cứu em.” Cô lại nói.

Anh lúc này càng kinh ngạc!

Cha anh?

“Là ông bảo em tĩnh dưỡng thân thể cho tốt, lại học thêm chút thứ nên học…… Lại đến gặp anh.” Mặt cô ửng đỏ, xấu hổ nói rõ một năm nay kỳ thật vẫn tiếp thu dạy dỗ của người mà Kỳ Lân Vương tiền nhiệm phái đến, để chuẩn bị trợ giúp Đằng Tế quản lý Tường Hòa Hội Quán.

Đằng Tuấn, căn bản là coi cô trở thành con dâu ở bồi dưỡng……

Đằng Tế đột nhiên có cảm giác, anh tựa như Tôn Ngộ Không trở mình không ra khỏi lòng bàn tay của Phật Như Lai, vĩnh viễn cũng không thắng được vị phụ thân khôn khéo lợi hại kia của mình.

Cảm phục cười thán một tiếng, anh có lẽ cũng đoán được dụng ý của phụ thân, dùng sức ôm thắt lưng cô, trêu chọc hỏi: “Như vậy, em đã học được cái thứ ‘nên học’ gì đó chưa?”

“Anh có thể nghiệm thu một chút.” Cô bướng bỉnh chớp mắt.

Nhìn cô trở nên hồn nhiên, ngực anh nóng lên, hai tay bó lại, mãnh liệt hôn mắt cô, mũi cô, môi cô……

Lửa nóng cuồng tình đuổi đi hàn ý trong Hành Quán, anh ôm lấy cô đi vào phòng ngủ của anh, hai người tư triền lưu luyến, tình triều cuồn cuộn mà đến, khi anh cởi bỏ quần áo của cô, mới rõ ràng phát hiện trên lưng cô còn lưu một vết sẹo bỏng bằng lòng bàn tay, kỳ lạ là, vết sẹo kia thoạt nhìn lại giống một con kỳ lân ngẩng đầu bay lên trời…..

Cúi đầu hôn vết sẹo mỹ lệ kia, anh không khỏi lộ ra thỏa mãn vui sướng mỉm cười.

Cô, đã định sẵn nên là người phụ nữ của Kỳ Lân Vương!

Cô, là “Thần Thoại” mãi mãi của anh.

HẾT


XtGem Forum catalog