XtGem Forum catalog
Theo Đuổi Lính Đặc Biệt

Theo Đuổi Lính Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326983

Bình chọn: 7.5.00/10/698 lượt.

ban đầu lúc lần đầu tiên thấy

Tăng Tĩnh Ngữ, nếu lúc đầu không có đem cô mang về nhà, có phải cũng sẽ

không xuất hiện loại cục diện hôm nay hay không. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Tăng Tĩnh Ngữ là buổi tối lễ quốc khánh hai năm trước.

Ngày đó bà và Thiệu Tuấn hai người dọn dẹp xong gian hàng cởi xe về nhà lúc

đi ngang qua cửa quán rượu 1984. Chỉ thấy Thiệu Tuấn trong lúc bất chợt dừng xe lại, ánh mắt nhìn chằm chằm cô gái ăn mặc rất mode đang đứng

đập đầu vào vách tường ngay cửa tiệm rượu.

Bà vốn muốn gọi Thiệu

Tuấn đi nhanh một chút, từ trước đến giờ bà rất nhát gan, rất sợ con

trai chọc ra cái gì đó đáng sợ. Nhưng lời nói còn không kịp nói ra khỏi

miệng, Thiệu Tuấn đã xuống xe trực tiếp đi tới cô gái đang ở cửa quán

rượu .

Thành phố luôn luôn có ánh đèn nhấp nháy, do hiệu ứng của ánh đèn làm cho người ta cảm thấy ban đêm dường như không tối tăm mà

sáng như ban ngày, Thiệu Tuấn dừng lại trước mặt cô gái kia, giống như

kêu cô ấy mấy tiếng, rồi sau đó xa xa bà thấy cô gái đang đập đầu vô

tường đột nhiên ôm cổ của Thiệu Tuấn, ngay sau đó đầu vùi vào hõm vai Thiệu Tuấn, cả người dựa vào trên người anh, hai người xem ra rất mập

mờ. Bà chỉ cảm thấy trong trong lòng phút chốc vang lên như đáng trống

trận, không phải là bạn gái Thiệu Tuấn chứ? Một cô gái đi vào nơi như

vậy, sợ rằng đó không phải là một cô gái tốt, nếu như thực sự là bạn gái anh, như vậy sao có thể được chứ.

Ngay khi bà còn chưa bình tĩnh lại được thì Thiệu Tuấn đã đem người ôm đến trước mắt bà.

"Mẹ, người đem cô ấy đưa về nhà trước, con lập tức trở lại." Con trai nói

xong cũng đi, để lại bà với Tăng Tĩnh Ngữ đang say mèm mắt lớn trừng

mắt nhỏ đứng tại chỗ.

Bà còn nhớ rõ ngày đó Tăng Tĩnh Ngữ mặc một cái váy cổ chữ V, màu đỏ chót, eo nhỏ mểm mại như nước, váy chỉ dài tời nửa đùi, mang một đôi giày cao gót 5cm, cả người xem ra diễm lệ mà xinh đẹp, giống như một cô gái phong trần, bà không nhịn được, chân mày càng nhíu càng chặt.

Trong quá trình về nhà Tăng Tĩnh Ngữ cực kỳ không an phận, cả thân thể giãy dụa lung tung

không ngừng. Thật vất vả đến nhà, bà nhanh chóng đem người an trí trên

giường của mình, chỉ nghe trong miệng Tăng Tĩnh Ngữ không ngừng nói qua

nóng nóng quá, lại còn tự kéo váy lên, quả thật là làm bậy, bà thật sự

không nhìn nổi rồi, cuối cùng đổi khăn ướt cho Tăng Tĩnh Ngữ chườm lên

trán cô liền đóng cửa đi ra ngoài.

Trong phòng khách nhỏ hẹp, bà

lo lắng ngồi chờ trên ghế sa lon, trong lòng nghĩ biết vậy chẳng làm, bà nên lôi kéo Thiệu Tuấn không để cho anh đi, người như bọn anh sao có

thể vào nơi đó được chứ, những người thường lui tới nơi đó sao anh có

thể đắc tội được chứ?

Trong phòng an tĩnh đến sợ hãi, bà muốn đi

ra ngoài tìm Thiệu Tuấn, nhưng trong nhà còn có Tăng Tĩnh Ngữ, một người xa lạ còn đang ngủ trong phòng bà, cô gái kia tay chân thật tốt, thoạt

nhìn không giống con gái nhà lành, nếu người nọ là một ăn trộm thì làm

thế nào? Hơn nữa, con trai bà từ trước đến giờ chững chạc, cũng sẽ không quá xúc động .

Nghĩ như vậy, bà lại thoáng an ủi một chút. Sau

một giờ, Thiệu Tuấn rốt cuộc trở lại, tâm tình bà đang trôi lơ lửng khi

nhìn thấy anh về rốt cuộc cũng an tĩnh một chút. Nhưng mà trên mặt vẫn

còn có chút lo âu, "Cô gái kia là ai? Đừng có xen vào chuyện của người

khác mà ảnh hưởng không tốt tới bản thân.” Trong cuộc sống ở xã hội Kim

Tự Tháp bà là người ở tầng thấp nhất, trải qua cuộc sống khó khăn, tự

nhiên mọi chuyện sẽ suy nghĩ thực tế một chút.

"Mẹ, đừng lo lắng, không có chuyện gì. Cô ấy là học sinh mới của trường chúng con, thiên

kim nhà quân trưởng. Sẽ không gây ra chuyện gì đâu." Gương mặt tuấn tú

của Thiệu Tuấn hiện lên một tia mỏi mệt, nói xong cũng trực tiếp đi vào

trong phòng mình.

Cho tới giờ khắc này bà mới hoàn toàn đè xuống tâm tình của mình, nghĩ thầm, chỉ cần không phải là nữ nhân không đứng

đắn là tốt. Ngay sau đó bà cũng đi theo sau lưng Thiệu Tuấn vào phòng

ngủ.

Phòng ngủ rất nhỏ, chỉ có giường đơn làm bằng gỗ cùng một tủ đựng quần áo. Tăng Tĩnh Ngữ nằm ở trên giường không an phận, y phục đã

sớm bị cô kéo xốc xếch không chịu nổi, đai an toàn rớt xuống, lộ ra

tảng lớn da thịt trắng như tuyết, vạt váy gần như sắp vén đến ngang

hông, lộ ra chân thon dài trắng nõn ngọc ngà, vốn là trên trán có

chườm khăn lông, nhưng đã rơi trên mặt đất từ lúc nào rồi.

Nhìn

tới cảnh tượng mê người như thế, bà không nhịn được, khóe mắt giựt giựt, bà đã làm nên tội tình gì.... cô gái tốt như thế, tại sao.....Bà cũng

không biết phải hình dung như thế nào cho tốt được nữa.

Mắt

thấy Tăng Tĩnh Ngữ nổi điên, ngay cả áo lót cũng chuẩn bị kéo xuống, bà

đang muốn tiến lên ngăn Tăng Tĩnh Ngữ lại, vậy mà Thiệu Tuấn đã tiến lên trước bà một bước, ngay tiếp trực tiếp ôm lấy Tăng Tĩnh Ngữ và chăn đi

tới phòng tắm. ...

Không gian bên trong nhỏ hẹp, không có bồn tắm sang trọng, không có nước nóng ấm áp, chỉ có một vòi hoa sen đang phun nước lạnh.

Thiệu Tuấn gắt gao ôm lấy Tăng Tĩnh Ngữ đang quấn chặt chăn, hệ thống cung

cấp nước u