Thích

Thích

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326490

Bình chọn: 8.5.00/10/649 lượt.

ết là, ông cùng chị ta vừa gặp mặt đã

lâm vào bể tình, không thể không cưới!"

Lý Kiều sắc mặt chợt biến đổi, con ngươi âm trầm nhìn thẳng cô: "Cô điều tra tôi?"

"Đúng thì sao?" Cô không sợ hãi nhìn thẳng vào mắt hắn, trào phúng

cười: "Tề thị dù có khai thác thêm đi nữa, chung quy cũng chỉ là một

công ty đầu tư về tài chính mà thôi, nói không chừng ngày nào đó sẽ gặp

khủng khoảng kinh tế, tài sản trôi sông, nếu ông thật muốn tìm một 'đối

tượng hợp tác', vì sao không lấy tôi? Dù sao tôi đối với sản nghiệp

khổng lồ của lão ba cũng không có hứng thú, ông ấy cũng không có người

thừa kế, chúng ta đáp ứng nhu cầu của nhau, hợp tác vui vẻ —— "

"Đủ rồi!" Hắn cắn răng, cắt đứt những lời nói không tốt đẹp của cô,

"Tôi lựa chọn thế nào cũng là chuyện của tôi, cô đừng bởi vì tôi không

đáp ứng cảm tình của cô mà ở đây làm ra chuyện giận chó đánh mèo, cho dù tôi hiện tại là con buôn lãi nặng của thương nhân, vậy còn Diệp đại

tiểu thư thì sao? Cô đã từng tự mình kiếm ra 1 xu nào chưa? Cô đã từng

đi Primark (*) chen chúc trong đám người để lựa những bộ quần áo rẻ tiền chưa? Cô có biết tài xế lái xe một ngày kiếm được mấy đồng hay không?

Một thỏi son của cô bằng mấy đêm ngoài trời của nghệ sĩ hát rong đầu

đường? ".

Thích bị hắn trách móc giật mình tại chỗ, một chữ cũng không nói lên

lời —— ở trong mắt hắn, cô hóa ra chỉ là một tiểu thư ngây thơ không

biết khó khăn là gì, hốc mắt có chút nóng, cô gắt gao nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, mới có thể kiềm nén được ý muốn rơi lệ.

Dưới ánh trăng, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt gần như trong

suốt, Lý Kiều nhìn bộ dáng suy sụp của cô, trong lòng một trận run rẩy,

ẩn ẩn đau đớn, hắn thở dài, đưa tay muốn xoa đầu cô, cô lại nghiêng đầu

đi, lui về sau một chút.

"Tôi đi đây". Cô lãnh đạm mở miệng.

"Đi đâu?" Hắn có chút kinh ngạc.

"Tô có buổi biểu diễn, tôi đã đồng ý đi xem", cô chăm chú nhìn hắn,

trong giọng nói lộ ra một chút ác ý, "Tôi hiện nay đang ở cùng anh ấy"

Lý Kiều bỗng dưng nhìn về phía cô, ánh mắt trong nháy mắt trở nên

lạnh lẽo: "Vậy cô nên đi nhanh đi, đừng để cho hơi tiền của tôi ảnh

hưởng đến tâm tình thưởng thức nghệ thuật của cô".

Thích ngẩng đầu trừng mắt hắn, trong mắt rất nhanh có một thứ gì đó

đang ngưng tụ, dưới ánh trăng có chút lóe sáng, ngay sau đó, cô xoay

người chạy thẳng ra ngoài.

Lý Kiều ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm bóng dáng cô chạy xa, một mình đứng tại chỗ thật lâu, mới chậm rãi bước về phía trước.

Một bóng dáng kiều nhỏ lao vụt ra phía ngoài, sau đó tiếng

gầm rú của chiếc xe thể thao vang lên, lấy tốc độ cực nhanh mà phóng đi.

Tề Nhã đi đến, nhặt lên một thứ bị rớt trên bãi cỏ, bỏ vào túi xách của mình.

Thanh âm trầm thấp từ phía sau truyền đến, cô xoay người, thấy một đôi mắt cười như không cười đang nhìn cô.

"Hân hạnh được biết ngài" Cô vươn tay.

"Diệp tiên sinh khiêu vũ rất giỏi". Tề Nhã ngẩng đầu nhìn gương mặt

tuấn mỹ không đổi sắc kia, mỉm cười lựa lời nói, người đàn ông trước mặt cũng không phải là nhân vật dễ chọc, cô không đoán được tâm tư của ông

ta giờ phút này.

"Ồ không, tôi làm sao dám múa rìu qua mắt thợ được", Diệp Thính Phong lạnh nhạt cười, lấy thanh âm chỉ có hai người bọn họ nghe được trả lời, "Chỉ là Tề tiểu thư cần phải bỏ ra tâm tư để bồi dưỡng thêm mà thôi "

Ngón tay hắn, làm như vô tình lướt qua cổ tay cô, trong ánh mắt đang nhìn cô, lại cất giấu một tia sắc bén.

Ánh mắt không hề mang theo một chút dục vọng nhưng lại làm cho Tề Nhã cả kinh, tay cô run nhè nhẹ —— chỗ vết sẹo rắn rỏi kia, là một dấu ấn

của vết thương đã nhiều năm để lại.

"Sáu năm làm lính đánh thuê ở trường học, ba năm ởSandhurst(*)", Diệp Thính Phong đón lấy cái nhìn của cô, thanh âm vẫn nhẹ nhàng thản nhiên

như trước, "Tiểu thư hẳn đã được bồi dưỡng một cách xuất sắc, tin rằng

dư sức có khả năng ứng phó với cái gọi là bạo lực gia đình"

Tề Nhã chăm chú nhìn hắn, hô hấp dần dần vững vàng: "Diệp tiên sinh

xin hãy yên tâm, tôi sẽ không làm tổn thương đến con gái của ngài"

Ở trước mặt người đàn ông này, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Cô

tin tưởng lấy năng lực của hắn, điều gì nên biết cũng đã biết, cô thẳng

thắn mới là lựa chọn tốt nhất.

Diệp Thính Phong cười khẽ ra tiếng, bóng đêm bao phủ xuống đôi mắt

trong trẻo khiếp người: "Nếu cô thật muốn tổn thương con bé, cô nghĩ là

bây giờ cô còn có thể đứng nơi này cùng tôi nói chuyện sao?"

"Diệp tiên sinh", Tề Nhã hiểu được ý hắn, trấn tĩnh lên tiếng: "Nếu

ngài muốn xác định là sẽ không liên lụy đến Thích, thật có lỗi tôi không thể hứa hẹn với ngài điều gì, tôi là vị hôn thê của Lý Kiều, tương lai

cũng sẽ trở thành vợ anh ấy, nếu Thích vẫn cố chấp không chịu buông tha

anh ấy, như vậy tôi không thể cam đoan rằng mình sẽ hoàn toàn không đếm

xỉa đến"

Diệp thính Phong nheo mắt lại nhìn người phụ nữ trước mắt, cô dũng

cảm nhìn thẳng vào hắn, biểu tình không có một tia kinh hoảng, sau đó

hắn mỉm cười, buông tay lùi thân lại: "Nếu có một ngày cô muốn rời khỏi

Tề thị, nhớ hãy đến tìm tôi"

Người phụ nữ này, là một nhân tài hữu dụng.

Tề Nhã


XtGem Forum catalog