XtGem Forum catalog
Thiên Hạ Đệ Nhị

Thiên Hạ Đệ Nhị

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325101

Bình chọn: 9.00/10/510 lượt.

anh tự tay đóng lại máy lap top của tôi, thuận tay đặt lên tủ đầu

giường, sau đó giang tay ra: “Phiền lòng thì đừng chơi. Đến với anh

nào.”

Tôi cúi người gục lên lồng ngực anh, áo len của anh màu trắng ngà, vô cùng mềm mại ấm áp. Tay anh đột ôm eo tôi, giọng nói rất khẽ: “A Lạc,

chiều này chúng ta trở về nhé?”

Tôi miễn cưỡng nói được, anh lại nâng cằm tôi lên: “Anh đưa em về nhà?”

Tôi đẩy tay anh ra: “Anh không cần phải đưa em về nhà.”

“Em không cảm thấy, anh nên ra mắt mẹ vợ tương lai của anh sao?”

“Cũng đâu phải là anh không có…..” Gì? Tôi trợn to mắt: “Có ý gì?”

“Sao hả? Lẽ nào em nghĩ muốn chơi trò yêu đương lén lút với anh sao?” Anh lấy một lọn tóc dài của tôi lên ngửi, hỏi nhàn nhã, tôi ngạc nhiên: “Anh muốn nói cho mẹ em biết quan hệ của chúng ta?”

“Không phải là nói, là công khai.”

“Nhưng mà… Nhưng mà… Nhưng mà việc này không phải là quá vội sao lão

đại?” Lời tôi nói hơi không được mạch lạc: “Em cảm thấy chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn… Ặc, không phải, là trao đổi một chút, hòa hoãn một chút.”

“Không phải bây giờ anh đang thương lượng với em sao?” Anh từ từ

nghiêm túc lên: “Vậy em cảm thấy chúng ta không thích hợp à? Anh có chỗ

nào không tốt sao?”

“Vậy cũng không phải…”

“Vậy thì cứ quyết định vậy đi, buổi tối anh đưa em về nhà.” Anh vừa

đứng dậy mặc áo, vừa nói: “Em ngủ một giấc đi, anh đi ra ngoài một

chút.”

“Khoan đã, anh muốn đi đâu?” Tôi kéo lấy góc áo của anh, anh cúi

người hôn lên trán tôi, còn mang theo thoang thoảng mùi thuốc lá: “Đi

xem thử có thể mang gì để lấy lòng mẹ vợ tương lại của anh.”

“…..”

Tôi nhìn theo bóng lưng anh, hơi có cảm giác mất trọng lượng. Thật ra thì nếu đã chấp nhận quen với anh, vậy thì sống chung, kết hôn, sinh

con, không phải là lẽ đương nhiên hay sao?

Tôi lại do dự cái gì?

Trong lòng có một tiếng nói nho nhỏ nói cho tôi biết có thể tất cả

đến quá nhanh, nên nhất thời chưa chấp nhận được mà thôi. Nhưng một

tiếng nói khác lại cười đến chói tai: Thật sự là bởi vì nhất thời chưa

chấp nhận được sao?

Tôi quay đầu qua, nhìn thấy laptop đặt trên đầu giường, thế nhưng lại cảm giác hơi sợ hãi…

Nhẹ nhàng lấy nó qua, mở ra, rương đồ của Phi Tử vẫn còn mở, một dãy

trang bị bên trong, Long Thải màu tím kia vẫn còn ở đó. Tôi nghĩ đem nó

cho ngựa, hoặc là đem hủy làm đá cũng được.

Nhưng đến khi xác nhận thì tôi lại do dự. Tôi hơi ghét vì mình do dự như vậy, càng nhìn càng phiền muộn trong lòng!

Nhìn danh sách bạn bè, trên ID Hồi Đầu Vô Ngạn, Tội Phạm đã có mặt.

Tôi nhớ ra đã lâu không gặp hắn. Hắn chính là người như vậy, thời điểm

mình không cần, thậm chí không cảm giác được sự hiện hữu của hắn.

[Bạn tốt'> Bạn nói với Tội Phạm: Tội Phạm.

[Bạn tốt'> Tội Phạm nói với bạn: Ở đâu?

[Bạn tốt'> Bạn nói với Tội Phạm: vườn Ngưng Hương.

Thật ra Ngưng Hương Viên không có cảnh sắc gì đặc biệt, chỉ là tôi

thích đóa hoa khổng lồ kia thôi. Cánh hoa màu hồng xòe ra, cưỡi ngựa đi

lên đó luôn có ảo giác như chìm trong biển hoa.

Tôi cưỡi dê đứng trên đó, Tội Phạm đến rất nhanh giống như cũ, nhân

vật màu đen, thú cưỡi dữ tợn. Lúc hắn đứng bên cạnh tôi, tôi bỗng không

tìm được lời mở đầu. Cho nên…

[Phụ cận'> Mộc Tương Phi: Tội Phạm, anh khỏe không?

[Phụ cận'> Tội Phạm: Là tôi nên hỏi cô mới đúng chứ?

Tôi yên lặng, xuống dê, ngồi lên mũi cánh hoa. Tội Phạm cũng ngồi kế bên tôi rất tự nhiên.

[Bạn tốt'> Tội Phạm nói với bạn: Có tâm sự à?

[Bạn tốt'> Bạn nói với Tội Phạm: Tội Phạm, bạn trai tôi nói tối nay muốn đi gặp mẹ tôi.

[Bạn tốt'> Tội Phạm nói với bạn: Cô không muôn?

Ặc, người này có phần thật đáng sợ.

[Bạn tốt'> Bạn nói với Tội Phạm: Cũng không phải là vậy.

[Bạn tốt'> Tội Phạm nói với bạn: Lo lắng mẹ cô không thích?

[Bạn tốt'> Bạn nói với Tội Phạm: Nói thật ra thì tôi cảm thấy mẹ tôi

nhất định sẽ thích. Thậm chí bà ước gì đẩy tôi nhảy lầu bán phá giá nữa

kìa. Nhưng mà…. Chính tôi cũng không biết mình đang do dự gì nữa. Thật

đó, thoạt nhìn tất cả như không có vấn đề gì. Người đó không tệ, đối với tôi cũng rất tốt, mẹ tôi cũng rất thích anh ta. Tôi không biết cuối

cùng là mình đang do dự gì đây.

Dường như không cần phải giấu diếm bất kỳ điều gì trước mặt hắn, dù cho tôi có nói lộn xộn bao nhiêu, hắn cũng có thể hiểu.

[Bạn tốt'> Tội Phạm nói với bạn: Bởi vì trong lòng cô còn có những thứ khác nữa.

[Bạn tốt'> Bạn nói với Tội Phạm: Trong lòng tôi có cái gì?

[Bạn tốt'> Tội Phạm nói với bạn: Điều này cô phải tự hỏi mình rồi.

[Bạn tốt'> Bạn nói với Tội Phạm: Thôi, ngày mai thế lực chiến, Chiến Minh muốn tham gia, anh có thể đến giúp tôi không?

[Bạn tốt'> Tội Phạm nói với bạn: Chỉ cần cô kêu thì tôi đến.

Tôi nghiêng đầu suy nghĩ, chết trận trong thế lực chiến cũng chỉ là

chuyện bình thường, không chết mới khiến người ta cảm thấy lạ đó. Dường

như Tội Phạm không muốn bị người ta giết, cho nên tôi trả lời: Thôi, anh vẫn không nên đi.

Sau đó nhất thời im lặng, tôi kéo lên bảng trò chuyện, phía trên có

câu nói của hắn: “Có thể trong lòng cô còn có thứ khác nữa.” Là thứ

gì???

[Bạn tốt'> Quỳ Xuống Xin Tha nói với bạn: Phi Tử

[Bạn tốt'> Bạn nói với Quỳ Xuống Xi