
không phải bởi vì điều kiện của Vị Thiếu Dương, hắn nguyên bản chính là muốn
cứu con đại hôi lang đang lạc đường, mà là bởi vì Vị Thiếu Quân cư nhiên khẳng khái đáp ứng loại đề nghị này, vì đống trang sức này? Vì Bạch Ấu
Huyên? Hắn rõ ràng có thể lựa chọn không làm.
Vị Thiếu Quân chỉ vào Tiễn Kim Bảo, “Cái miệng ngươi thực rộng đâu, khó trách Hàn Sâm thấy ngươi liền phiền nhiễu.”
Tiễn Kim Bảo hướng hắn cau mũi, “Không
có ngươi bám lấy, Hàn Sâm sẽ cải tà quy chính, ngươi tốt nhất làm tốt
chức trách hạ nhân của ngươi đi!”
Vị Thiếu Quân còn đang cùng tay của Vị
Thiếu Dương phân cao thấp, nghe xong lời này bỗng cười một tiếng, “Thiếu gia ta trời sinh mệnh phú quý, ngày nào đó có khả năng sẽ đem tiểu tử
này đuổi đi, tiêu sạch tài sản của hắn, nhìn hắn không vui.”
Tuyệt đối là thần trí lẫn lộn, tài sản
của Vị Thiếu Dương không phải là tài sản của Vị gia sao? Theo những gì
Hách Liên Dung biết, nhiều năm như vậy Vị Thiếu Quân phụ trách việc gây
rắc rối, giải quyết tốt tất cả hậu quả đều là Vị Thiếu Dương, tiêu hết
tài sản của hắn, tên khốn kia muốn lãng phí vào chuyện gì? Một chút tư
duy lo-gic đều không có.
Vị Thiếu Dương ngược lại cười khẽ,
giống như nói lại lời của Vị Thiếu Quân, lại giống như giải thích cho
Hách Liên Dung nghe, “Huynh không ký hiệp nghị thư với nhị tẩu không
phải là vì có thể danh chính ngôn thuận quay về Vi Tất Tri sau đó đuổi
đệ đi sao? Đệ thật hy vọng có được một ngày như vậy, Nhị ca, đệ tuyệt
đối tin tưởng huynh có năng lực này.”
“Vô nghĩa, ta đương nhiên có năng lực!” Vị Thiếu Quân tuyệt không khách khí, lại vặn vẹo ở cổ tay, cắn răng
trừng mắt nhìn Vị Thiếu Dương, “Chấm dứt! Buông tay!”
Vị Thiếu Dương lúc này mới cười buông
tay, Vị Thiếu Quân lập tức xoay người sang chỗ khác, xoa cổ tay đi trở
về Vi Tất Tri, cũng không thèm đưa mắt nhìn Hách Liên Dung một cái.
Hách Liên Dung cũng không để ý đến hắn, xoay người muốn đi, Vị Thiếu Dương nói: “Nhị tẩu muốn hay không đi thăm Vi Tất Tri một chút?”
Hách Liên Dung lắc đầu, “Tẩu đối với đồ cổ không có nghiên cứu, hơn nữa vạn nhất đụng hỏng đồ vật gì lại gặp phiền toái.”
Vị Thiếu Dương cười cười, vừa muốn khuyên Hách Liên Dung, Tiễn Kim Bảo ở một bên bất mãn nói: “Ngươi nói ta đi đâu?”
Hách Liên Dung liếc nàng, “Còn nhớ rõ ở trong xe ta đã nói cái gì sao?”
Tiễn Kim Bảo mếu máo, “Kia… ta cũng
không phải mang riêng ngươi đến xem tên khốn kia, chính là mang ngươi
đến xem Vi Tất Tri mà, vừa vặn tên khốn đã ở nơi này thôi…”
Hách Liên Dung cũng lười cùng nàng
tranh luận, “Có năng lực ngươi về nhà bồi Hàn Sâm đi, hiện tại không ai
bám lấy hắn lôi ra ngoài, ngươi lại không trông chừng được hắn thì chỉ
có thể là vấn đề của ngươi.”
Nghe Hách Liên Dung nói như vậy, Tiễn
Kim Bảo cũng cảm thấy có lý, “Ngươi nói cũng đúng, đi mau đi mau, ta đưa ngươi trở về trước, sau đó cũng lập tức về nhà.”
Loại tính tình hấp tấp này của nàng
thực khiến cho Hách Liên Dung không có biện pháp, quay đầu lại hướng Vị
Thiếu Dương cười khổ một chút, liền cùng Tiễn Kim Bảo lên xe. Khi xe
ngựa di chuyển, Tiễn Kim Bảo vẫn không quên hướng Vị Thiếu Dương hô:
“Khiến cho tên khốn kia khốn khổ nhiều một chút, để cho hắn đi quét phố, chọn phấn, chọn hương liệu…”
Hách Liên Dung không nói gì, chẳng lẽ
phạm vi kinh doanh của Vi Tất Tri bao gồm những hạng mục như vậy? Thật
đúng là quá nhiều hạng mục kinh doanh.
Tiễn Kim Bảo đối với chuyện Hách Liên
Dung không quan tâm đã có chút bất mãn, “Mệt ta hôm nay còn chuẩn bị
riêng gọi mọi người dậy sớm đi, ngươi đối với tên khốn kia cư nhiên một
câu cũng không nói, chế nhạo hắn vài câu cũng tốt.”
Hách Liên Dung quay đầu, vén lên màn
xe, mở cửa nhìn ra bên ngoài, làm bộ không có nghe thấy. Tiễn Kim Bảo
bĩu môi, lấy tay chống cằm, “Liên Dong, ngươi nói hắn có thể thay đổi
được không?” Nói xong, nàng lại mang vẻ mặt không tin lắc đầu, “Chỉ sợ
tâm tư của Vị Thiếu Dương phen này uổng phí rồi.”
Hách Liên Dung rốt cuộc đáp trả lại một câu, “Tốt lên hay xấu đi đều không có liên quan tới ta.”
Tiễn Kim Bảo giương mắt nhìn về phía
Hách Liên Dung, thấy vẻ mặt nàng lạnh nhạt, thật sự là bộ dáng không
chút nào bận tâm, không khỏi có chút nóng nảy, “Ngươi không phải còn
muốn tính toán chuyện ngày hôm qua? Đừng có suy nghĩ! Hắn dù có là tên
khốn cũng là trượng phu của ngươi, ngươi hẳn là nên hợp tác cùng Vị
Thiếu Dương khiến cho tên khốn đó quay đầu mới đúng, bằng không ngươi
không có chỗ dựa tại Vị gia, sớm hay muốn sẽ bị khi dễ nữa.”
Hách Liên Dung vẻ không sao cả cười cười, “Người Vị gia ta có thể ứng phó, chính là không nghĩ lại ứng phó hắn.”
Tiễn Kim Bảo nhếch miệng, tuy rằng
không tán thành ý tưởng của Hách Liên Dung nhưng nàng hiểu được Hách
Liên Dung là loại người ngoài mềm trong rắn, thoạt nhìn tất cả đều có
thể dễ dàng thương lượng nhưng chuyện cần cương quyết, chính là rất
cương quyết.
Qua hai ngày, Tiễn Kim Bảo thủy chung
không có thời gian đến tìm Hách Liên Dung, Hách Liên Dung mỗi ngày liền
cùng Hồ thị tâm sự uống trà cả ngày, trừ bỏ Vị Thu Cúc một lần tới hỏi
chuyện mua chức quan,