XtGem Forum catalog
Thiếu Tướng Ế Vợ

Thiếu Tướng Ế Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321775

Bình chọn: 7.5.00/10/177 lượt.

iền đồ như Mẫn Mẫn. Con ở nhà với ba mẹ được rồi.”  

Thời điểm Trình Điện Điện thi đậu công chức cũng là lúc cô bắt đầu đi làm và coi

mắt. Có lần Trình Minh Dương gửi tin nhắn cho Trình Điện Điện, nhưng

khung đối thoại không hiện được vẻ mặt nên cô không biết anh ta thật sự

hỏi thăm hay cười nhạo cô. Anh ta hỏi cô, "Điện Điện, nghe nói năm ngày

mỗi tuần em đều đi coi mắt?"

Không biết có phải cô quá nhạy cảm hay không, mà hốc mắt cô đỏ hoe.

Trình Điện Điện không biết Trình Minh Dương ở nước ngoài làm sao biết việc cô đi coi mắt. Có thể Trình Minh Dương vô tình hỏi chuyện nhưng lòng tự trọng của cô bị tổn thương là sự thật.

Cô xóa ngay tin nhắn và không trả lời anh ta.

  

Một quãng thời gian dài sau đó, khi cô còn đi coi mắt nhiều lần để tìm kiếm hôn nhân, Triệu Mẫn và Trình Minh Dương về nước. Anh ta và cô ta đều

rất thành đạt nhưng chuyện tình cảm của cô vẫn không đâu ra đâu, đi làm

lại gặp đủ thứ rắc rối.

Nghe bạn cấp ba báo tin xong, Trình Điện Điện buông điện thoại nhìn mình

trong chiếc gương trước bồn rửa mặt. Cô gái trong gương có khuôn mặt tái mét, quần áo tông đen trắng khiến cô như sống trong thế giới chỉ toàn

hai màu trắng đen tẻ nhạt.

Từ lúc nào cuộc sống của cô trở nên ảm đạm, không có màu sắc như vậy? Cô

vẫn là Trình Điện Điện can đảm và nhiệt huyết trước đây?

  

Cố Minh Minh nói, dù phụ nữ không có tình yêu cũng phải có đàn ông. Trình Điện Điện, mày thật sự muốn một cuộc hôn nhân không tình yêu?

Việc Trình Điện Điện từ chức là tiền trảm hậu tấu. Trải qua nhiều bước phê

duyệt rườm rà, khi đơn thôi việc của cô có hiệu lực thì Mẫn Mẫn đã về

nước. Mẫn Mẫn bị mẹ cô kéo đến làm thuyết khách, khuyên cô đừng bỏ công

việc tốt như vậy.

Triệu Mẫn ra nước ngoài để đánh bóng bản thân, cô ta trở về như viên ngọc

sáng lấp lánh. Cô ta ngồi xoay một vòng trên chiếc ghế vi tính trong

phòng Trình Điện Điện, rồi mới nói, “Điện Điện, bây giờ làm viên chức nhà nước rất được ngưỡng mộ. Cậu không làm việc này thì làm cái gì? Mẹ mình còn kêu mình đi thi

tuyển công chức đây này, cậu có chỗ làm ngon lại bỏ đi. Thế nhưng cậu không giống mình. Bây giờ rất nhiều công ty lớn offer mình. Xã hội

này coi trọng bằng cấp lắm... Sorry, Điện Điện, mình nào giờ vẫn thẳng

tính... cơ mà cỡ cậu sống thế nào cũng được, cậu là con một trong gia đình khá giả, thiếu gì đàn ông thèm muốn đến nhà cậu ở rể."

  

Trình Điện Điện đột nhiên nhớ tới một câu. Con người là một tổ chức bầy đàn,

không ai như ai và tất cả mọi người đều sẽ thay đổi.

Gặp nhau ngày đó, Trình Điện Điện cảm thấy Mẫn Mẫn quá đỗi xa lạ.

Khả năng nói móc của cô ta đã biến thành sự động viên hùng hồn. Trình Điện Điện càng quyết phải đến thành

phố S cho bằng được. Cô không thể không thừa nhận Triệu Mẫn góp phần rất lớn trong việc đẩy cô đi nhanh hơn.

***

Hàn Ích Dương rất bận. Công việc của anh đã định trước không thể ở cạnh hay hẹn hò với bạn gái mỗi ngày. Nhưng hằng ngày Trình Điện Điện đều nhận

được hai cuộc gọi của thủ trưởng Hàn.

Đôi khi buổi sáng Trình Điện Điện ngồi xe buýt đi làm, Hàn Ích Dương gọi

điện cho cô. Hay đôi lúc sau giờ tan tầm cô đi siêu thị mua đồ ăn, anh

sẽ gọi tâm sự với cô.

Con gái khi yêu đều thay đổi. Trình Điện Điện tốn cả ngày để thu dọn nhà

bếp, rồi chi thêm mười nghìn đồng mua đồ dùng bếp núc. Cô quyết định sau này mình sẽ siêng nấu ăn.

Nhưng khi cà thẻ thanh toán, Trình Điện Điện vẫn xót xa như đứt từng khúc ruột. Thoáng cái đi tong hai tháng lương của cô.

May là có Hàn Ích Dương trong điện thoại an ủi cô, "Mừng quá, anh có thể nuôi nổi em."

Trình Điện Điện cười tủm tỉm, "Tiền em tiêu là của em cơ mà."

"Ờ, anh quên nộp thẻ lương cho em rồi." Hàn Ích Dương nói.

Trình Điện Điện hiếu kỳ, "Thẻ lương của thủ trưởng có bao nhiêu?"

"Anh không rõ. Lần sau gặp anh sẽ đưa, em có thể tính toán tỉ mỉ."

  

Rõ ràng thẻ chưa đến tay nhưng Trình Điện Điện đã thấy ngọt ngào vô cùng. Cô cười chúm chím cúp điện thoại.   

Khi Trình Điện Điện đang nấu canh, Hàn Ích Dương lại gọi cho cô. Anh và cô

chưa bao giờ yêu đương. Anh nói, anh thấy đám lính mới ngày nào cũng xếp hàng gọi điện thoại nên anh nghĩ nói chuyện hằng ngày hẳn là việc cơ

bản nhất khi yêu.

Trình Điện Điện nói, "Em không biết cặp bồ thì phải làm những gì, lỡ em làm không tốt, xin anh chỉ dạy em nhiều hơn."

Hàn Ích Dương đáp, "Không thành vấn đề."

 

Có điều nội dung chính của cuộc trò chuyện còn nằm ở đằng sau. Hàn Ích

Dương nói cuối tuần anh sẽ về thành phố S, kêu cô có thời gian thì chuẩn bị một chút.

"Chuẩn bị gì cơ?" Trình Điện Điện cầm môi múc canh cá.

"Chúng ta đi gặp người lớn."

Cái môi múc canh nóng hổi đập vào miệng Trình Điện Điện, cô bật ra một tiếng kêu. Hàn Ích

Dương hỏi cô chuyện gì xảy ra. Trình Điện Điện tắt bếp, lật đật chạy vào toilet soi khóe miệng bị bỏng của mình, cô nói nghẹn ngào, "Tại anh hết đó, miệng em bị phỏng rồi."

  

Buổi tối, Trình Điện Điện ngồi xếp bằng trên giường bôi thuốc lên miệng.

Nghĩ đến chuyện Hàn Ích Dương nói đi gặp người lớn vào chiều nay, Trình Điện Điện kéo chăn che kín đầu, cô ngồi lầm bầm cả đêm