Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thỏ Nữ Lang Tây Du Kí

Thỏ Nữ Lang Tây Du Kí

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322114

Bình chọn: 7.5.00/10/211 lượt.

ngươi còn nghĩ về cái quỷ quái kia”

“Ngươi không rõ……”

“Câm miệng!”

Kim Thố nghe thấy Hoắc Tây Du xấu tính rống lên, sau đó lại nghe hắn nói với nàng” chịu đựng một chút, có ta ở đây sẽ không có việc gì”

Cũng không phải là tràn ngập tình cảm hay an ủi, nhưng so với ngữ khí hung ác lúc nãy thì những lời này của Hoắc Tây Du có thể cho là mềm nhẹ, đầy sự trấn an.

Lại sau……

Đã không có!

Sau khi được Hoắc Tây Du châm kim, Kim Thố trong nhá mắt mất đi ý thức, ngay cả cái câu cần nói nhất “ đừng nói cho ca ca cùng cha mẹ ta biết” cũng chưa kịp nói, nên cái gì cũng không biết.

Khi nàng tỉnh lại, nhìn thấy trong tầm mắt là nóc nhà đã được tu bổ lại nhưng nhìn ra là đã từng bị tàn phá, còn có một phòng dược hương.

Kim Thố thử cử động thấy xương cốt toàn thân như muốn tan ra, cơ bắp bủn rủn nhưng cảm giác đau đến tâm tê phế liệt khi mới vừa rơi xuống đã giảm đi rất nhiều.

Ý thức cũng thanh tỉnh vài phần, sau đó mới phát hiện cánh tay phải đang được bó lại bằng một tấm ván, đoán rằng khi ngã xuống bị gãy tay.

“Tỉnh rồi sao?”

Hoắc Tây Du vừa hái thuốc trở về, thấy nàng đã tỉnh, vẻ mặt cũng không ngạc nhiên, chỉ bỏ mớ thảo dược mới hái về xuống, rồi chọn chọn lựa lựa.

Không khí yên tĩnh làm cho Kim Tố thập phần thấy không được tự nhiên.

Trong Đồng Thành tứ thiếu, không tính tới huynh trưởng của mình, thì Quản Tam Quốc là người chân thành, nhiệt tình lại thích kết giao bằng hữu, trước giờ luôn đối đãi với nàng như muội muội của mình, vì kinh doanh tiêu cục mà thường xuyên ra ngoài, nếu gặp được chuyện gì thú vị cũng không quên kể lại cho nàng nghe.

Doãn Thủy Hử lại tuấn mỹ nho nhã, thẳng thắn, chân thành, luôn quan tâm chăm sóc người khác, cho dù không thường gặp mặt nhưng mỗi khi xa nhà trở về cũng không quên phần quà cho Tiểu Thố muội muội nàng.

Người Kim Thố không thân nhất trong Đồng Thành tứ thiếu lại chính là Hoắc Tây Du này.

Ngoài trừ khi các gia tộc tụ hội, như là mừng thọ hay lễ tiết gì đó, hắn mới xuất hiện còn bình thường sẽ không bao giờ có chuyện tới nhà hỏi thăm.

Đa số đều là ba người kia đi tìm hắn, cho dù hắn ngẫy nhiên cùng hai người kia đến nhà nàng, cũng không hề để ý tới muội muội của Kim Bình là nàng.

Hắn trong ấn tượng của Kim Thố là…tính tình không tốt!

Tuy rằng bộ dáng cũng rất tuấn mỹ, nhưng thường nghe huynh trưởng lải nhải bên tai, nói người này nói chuyện thẳng thắng lại cay độc, không chút nể mặt, lưu tình, cảm giác rất khó thân cận.

Cho nên Kim Thố cùng hắn không quen, rất không quen.

Nhưng cố tình là hắn!

Trong lúc này chỉ có hắn cùng nàng, mà nàng còn không thể động đậy.

Tình cảnh này chỉ có thể dùng hai từ xấu hổ để diễn tả…

“Cái kia……” lên tiếng, tự mình làm còn hơn là chờ trời giúp, Kim Thố muốn phá vỡ sự trầm mặc, mở miệng hỏi “ Thủy Hử ca ca đâu?”

Nhắc tới cái tên hỗn đản trọng sắc khinh bạn kia, sắc mặt Hoắc Tây Du trầm xuống.

Tuy rằng chuyện Doãn Thủy Hử lưu luyến, si mê Tả Thi Thi, Đệ nhất tài nữ của Đồng Thành không phải là chuyện bí mật đối với huynh đệ bọn họ, nhưng lần đầu tiên Hoắc Tây Du cảm nhận được, người rơi vào lưới tình thì có thể không có tính người tới mức ấy.

Muội muội của bằng hữu rơi xuống núi, bị trọng thương, tên kia thế nhưng chỉ nghĩ tới đóa hoa kia?

Cho dù sự thật có đúng như lời Doãn Thủy Hử rằng không có dụng cụ chuyên nghiệp để chữa trị, hắn ở lại cũng vô dụng, chi bằng để hắn về thông báo cho Kim gia một tiếng.

Nhưng có trời biết, Doãn Thủy Hử không nói Hoắc Tây Dy cũng biết…

Hắn cầm lấy đóa kỳ hoa kia bỏ chạy lấy người là mong trước khi hoa tàn có thể đem về tặng cho Tả Thi Thi mà thôi, lý do khác cũng chỉ là ngụy biện.

Cái kiểu đặt tình yêu lên trên hết làm cho Hoắc Tây Du muốn phát hỏa, mà còn muốn phát thật lớn.

“Hỏi hắn làm cái gì?” Hắn hỏi, khẩu khí không phải tốt cho lắm.

Kim Thố vì ngữ khí hung tợn của hắn mà không dám lên tiếng.

Hảo, thật đáng sợ……

“Nhưng thật ra ngươi!” Hoắc Tây Du không trả lời nghi vấn của nàng, lại hỏi “ vì sao lại rơi từ trên kia xuống?”

“……” Trầm mặc, Kim Thố không thể trả lời hắn vấn đề này.

“Kim Bình hẳn là không biết đi?” Hoắc Tây Du lại hỏi.

Trong khi Doãn Thủy Hử không có tính người, cầm hoa bỏ chạy đi rồi, chỉ còn hắn ở lại chiếu cố nàng, cho đến lúc này nàng đã tỉnh lại cũng không thấy cái tên Kim Bình yêu thương em gái đến phát cuồng kia đâu. Hoắc Tây Du suy đoán, bạn tốt chắc là chưa biết chuyện của bảo bối muội muội.

Đương nhiên, chỉ là suy luận của Hoắc Tây Du mà không có chứng cớ xác thực. Bởi vì Kim Thố một câu cũng không nói, một chữ cũng không chịu nói.

Theo phản ứng của nàng lúc này, hơn nữa khi nàng rơi xuống đất, trên lưng còn đeo một bọc hành lý cùng túi tiền kha khá, Hoắc Tây Du chỉ có thể có một kết luận…

“Ngươi là như thế nào xuất môn ?” Hắn hỏi, dĩ nhiên kết luận nàng là rời nhà trốn đi

Dưới ánh mắt sắc bén của hắn, Kim Thố chỉ cảm thấy hoảng hốt.

Nguyên bản liền tâm sinh kiêng kị, hơn nữa trước mắt bị nhìn thấu cảm giác, làm cho nàng không thể không cảm thấy khẩn trương, cũng nhịn không được muốn đoán : Trong nhà nhân nên sẽ không lập tức sẽ đến? Phải bắt nà